Thiếu Phu Bất Lương

Chương 32 : Lại gây chuyện

Ngày đăng: 22:43 19/04/20


Lão phu nhân buông bát đũa, khẽ cau mày hướng Vị Thiếu Dương bất mãn nói: “Không có a, chuyện gì? Hấp tấp cái

gì, ăn cơm cũng không để cho người ta yên tĩnh.”

Vị Thiếu Dương hiển nhiên là có việc

gấp, nghe lão thái thái nói như vậy quay đầu liền muốn đi, vừa mới di

chuyển bước chân lại cảm thấy không khỏi bất kính, liền dừng lại, quay

đầu lại nói: “Con tìm nhị ca có việc gấp, nếu ca ấy trở về cần phải giữ

ca ấy lại.”

Hồ thị khẩn trương nói: “Xảy ra chuyện gì? Chính là nhị thiếu lại gặp rắc rối?’

Vị Thiếu Dương không có trả lời, Ngô

thị bên cạnh ra vẻ vô tình nói: “Đoàn Tụ các không tìm thấy? Còn có cái

lâu này, viện kia, đều phái ngươi đi tìm xem, nếu còn không tìm thấy,

lại đi tới đổ phường nhìn xem.”Nàng vừa nói vừa nhìn lướt qua Hách Liên

Dung, Hách Liên Dung làm như không có nghe thấy, buông bát đũa, dùng

khăn xoa xoa miệng, đứng dậy nói: “Bà nội, đại nương, con đã no rồi, con xin phép đi trước.”

Lão phu nhân có chút bất mãn, “Ngươi là thê tử của Thiếu Quân, chuyện của Thiếu Quân như thế nào lại hỏi cũng

không hỏi? Ngồi xuống.” Dứt lời lại hỏi Vị Thiếu Dương, “Rốt cuộc có

chuyện gì?”

Vị Thiếu Dương liếc mắt nhìn Hách Liên

Dung một cái, ngược lại đối với lão phu nhân nói: “Không có chuyện gì

lớn, bà nội không cần lo lắng.”

Lão phu nhân nói: “Không có việc gì lớn là tốt rồi, nhị ca cháu mới tới Vi Tất Tri, có một sô việc tất nhiên

không quen thuộc, cháu nên thường xuyên theo dõi hắn mới đúng.”

“Dạ.” Vị Thiếu Dương xem ra thật sự

không có tâm tình gì cùng lão phu nhân nói tới chuyện này, cung kính

khom người muốn đi ra ngoài, ngoài cửa bỗng có một gã sai vặt chạy vào,

cũng là vẻ mặt thất sắc, hướng Vị Thiếu Dương nói: “Không ở Đoàn Tụ các, Bạch…”

Vị Thiếu Dương vội khoát tay chặn lại, “Đi ra ngoài nói.”

Bọn họ đi ra ngoài, tất cả mọi người buông đũa, lại đều không có ý muốn rời đi, trừ bỏ Hách Liên Dung.

Dương thị một bên giúp Vị Thiếu Thần

lau tay, một bên cười nói: “Không biết nhị thiếu làm chuyện gì khiến cho tam thiếu gấp gáp như vậy, đệ ấy mới tới Vi Tất Tri hai ngày, đừng làm

ra chuyện khiến người ta lo lắng mới đúng.”

Lão phu nhân lúc này trắng mắt liếc

nhìn nàng . “Có thể làm ra chuyện gì? Cho dù xảy ra chuyện. Kia cũng là

do Thiếu Dương làm không tốt.”

Lão phu nhân vừa nói như vậy. Nghiêm

thị lại không hờn giận. “Lại liên quan gì tới Thiếu Dương? Thiếu Quân từ nhỏ đã thích gây chuyện, Thiếu Dương đều đi phía sau thay hắn thu dọn.

Khi nào thì dẫn đầu làm loạn? Hai năm trước, Thiếu Quân còn mặc y phục
lượng để giải quyết tốt hậu quả của chuyện này? Nếu nói người ném đồ vật này nọ đúng thật là chủ nhân của vật đó, nhưng việc này nếu làm lớn,

biển chữ vàng của Vi Tất Tri chỉ sợ cũng không giữ được. Còn nữa, nghe

nói vị phu nhân kia là tân quả (tân quả phụ: người vợ có chồng mới

chết), sau khi trượng phu mất bị gia đình nhà chồng đuổi ra khỏi cửa,

nguyên bản, hy vọng của nửa đời sau đều ký thác trên đồ cổ này, hiện tại bởi vì một câu của Thiếu Quân phá hỏng, về tình về lý Vi Tất Tri đều

nên giải quyết tốt hậu quả này.”

Vị Thiếu Dương hít sâu một tiếng, “Đại tẩu nói rất đúng.”

Ngô thị cũng nghĩ như vậy, thắt lưng

càng có chút dựng thẳng hơn một chút, “Thiếu Dương, đệ tiếp quản gia sản Vị gia nhiều năm như vậy, chuyện sinh ý từ trước tới nay đều là do đệ

làm chủ, chúng ta cũng không có nhiều lời làm gì, nhưng đệ phải biết

rằng, sản nghiệp Vị gia không phải của một mình người, tựa như đại tẩu

tuy rằng là đương gia, nhưng nếu Thiếu Huyên bên ngoài gây chuyện phiền

toái phải đền bạc, đại tẩu cũng cũng không thể theo quỹ công lấy tiền ra đền, lấy tiền của chính mình ra đền mới phải…”

Nói đến đây, tất cả mọi người đều hiểu

được ý tứ của Ngô thị, chỉ có Vị Thiếu Huyên ngồi ở bên cạnh Ngô thị có

chút khẩn trương, nghiêng thân mình tới nhỏ giọng cùng Ngô thị: “Ta

không gây phiền toái.”

Ngô thị không kiên nhẫn đem hắn kéo trở về, rồi sau đó nhìn Vị Thiếu Dương, “Đệ nói đúng hay không?”

Vị Thiếu Dương cau mày nói: “Nhị ca là

bởi vì hỗ trợ Vi Tất Tri mới xảy ra việc này, cho dù nhìn lầm cũng là

bởi vì kinh nghiệm không đủ, tương lai, đại ca cùng tứ đệ đều có cơ hội

một mình đứng ra tiếp khách, nếu xảy ra sai lầm, chẳng lẽ cũng tính trên đầu của bản thân sao? Việc buôn bán không thể giống với đương gia trong phủ, có mệt có sai là chuyện bình thường, hiện tại, việc quan trọng hơn chính là trấn an vị phu nhân kia, đồ vật này nọ kia phải do chúng ta

mua lại mới phải.”

“Như vậy sao được!” Ngô thị vội la lên: “Nhiều năm như vậy đệ cho nhị ca đệ bao nhiêu bạc chưa đủ sao? Không

phải đều là từ sinh ý lấy ra? Chúng ta cũng chưa nói cái gì, hiện tại

lại là một vạn hai! Nhà chúng ta của cải dù nhiều cũng không nhiều tới

mức này, nếu không tiết chế, sớm hay muộn cũng bị hắn làm cho tiêu tán

hết!”

“Đại tẩu con nói không sai.” Nghiêm thị trầm giọng nói: “Chuyện lần này cho nhị ca con chính mình phụ trách đi, không cho phép lấy từ sinh ý ra, lại càng không cho phép con ra mặt đi

giúp hắn!”

Vị Thiếu Dương vạn phần đau đầu, “Nhị ca nào có nhiều tiền như vậy để đền? Bên kia cũng không chờ được.”

“Hắn không có tiền…” Ngộ thị nhìn nhìn

Hách Liên Dung, “Không phải có người có tiền sao? Đường đường là huyền

chủ nương nương, chính là một vạn hai, chỉ là trò cỏn con.”

Hách Liên Dung cười cười, rốt cuộc đợi đến lúc, đi một vòng lớn như vậy, chính là vì mục đích này.