Thiếu Phu Bất Lương
Chương 33 : Phương án giải quyết
Ngày đăng: 22:43 19/04/20
“Đây là lý do mà đại tẩu bảo muội nhất
định phải đến?” Hách Liên Dung đứng lên, tựa tiếu phi tiếu (cười mà
không cười) nhìn về phía Ngô thị.
Ngô thị hơi hơi mân mân khóe miệng hơi
nhếch lên, “Hôm nay, việc này tất cả mọi người đều nhìn thấy đâu, nhị đệ muội cũng không thể nói là tẩu cố ý làm khó dễ muội, chúng ta dù sao
hàng năm đều lấy tiền lãi ở Vi Tất Tri tiêu, hiện tại bởi vì một mình
Thiếu Quân mà khiến cho nhiều người mệt mỏi như vậy, không lý nào lại để cho chúng ta cùng nhau gánh vác, đúng hay không?”
“Đại tẩu…..”
Vị Thiếu Dương ở một bên muốn lên tiếng, Nghiêm thị lườm hắn, “Thiếu Dương, con trước đừng nói gì cả.”
Hách Liên Dung hướng Vị Thiếu Dương
cười cười, chuyển hướng sang Ngô thị nói: “Đại tẩu nói có lý, tựa như
nếu bên nha môn phủ đài kia có cơ hội cấp cho đại ca một cái chức quan,
tương lai đại ca cũng theo con đường làm quan mà phát triển lên, có lúc
muốn dùng đến tiền, đại tẩu khẳng định cũng sẽ không há mồm hướng trong
nhà đòi tiền, cũng là cùng một đạo lý, đúng hay không?”
Ngô thị sửng sốt, lão phu nhân vội hỏi: “Chính là Hàn đại nhân bên kia nói lộ ra sao?”
Hách Liên Dung hé miệng cười, “Bà nội, con chỉ là đang nói chuyện vậy thôi.”
Tuy rằng nói như vậy, lão phu nhân vẫn
có nghi hoặc này, không xác định Hách Liên Dung chỉ là đang nói ví dụ,
vẫn là thật sự có cơ hội để cho Vị Thiếu Huyên thăng chức.
Ngô thị khẽ liếm môi một chút, ngữ khí
không cường ngạnh giống như lúc trước, nhưng vẫn kiên trì, “Chuyện sau
này đến lúc đó hãy nói, đang nói chính là việc gấp trước mắt, việc đền
tiền này, cho dù tẩu không nói lời nào, trong lòng mọi người cũng đều
bất mãn, đại nương, tam nương, hai người thấy có đúng hay không?”
Dương thị mở to con ngươi suy nghĩ
không hé răng, Nghiêm thị lại giống như quyết định theo chủ ý này, “Tóm
lại, việc này đối với bên ngoài phải giải thích rõ ràng, không thể để
cho thanh danh của Thiếu Dương bị tổn hại, đối nội cũng cần tính toán rõ ràng, ai gây họa tự nhiên người đó phụ trách, đây không phải chỉ là
gia.
Hách Liên Dung bội phục nhìn đôi mắt
sùng bái của Bích Đào, nàng như thế nào có thể không hề nghi ngờ, thuyết phục chính mình tin tưởng người trong lời nói của nàng là Vị Thiếu Quân đâu?
“Thiếu phu nhân, ngày khác, nhị thiếu
gia đem ngân phiếu một vạn hai đến trước mặt đại phu nhân cùng lớn nhỏ
phu nhân trong nhà, kia thật đúng là hãnh diện, những ngày tốt đẹp của
chúng ta cũng sắp tới rồi!” Bích Đào hiển nhiên còn đang du ngoạn trong
ảo tưởng xinh đẹp của chính mình.
Bích Liễu ở một bên không nóng không lạnh nói một câu, “Ngày tốt đẹp của ai?”
Bích Đào sửng sốt, vội vàng sửa miệng, “Đương nhiên là ngày tốt đẹp của thiếu phu nhân.”
Hách Liên Dung cười cười, ai đối với
tương lai đều có thể tự do tưởng tượng, nàng tin tưởng Bích Đào cũng có
quyết định của chính mình, mà sẽ không thật sự giống như nàng nói, cam
nguyện (cam tâm, tình nguyện) chỉ làm một cái nha hoàn hầu hạ nho nhỏ.
Tuy nhiên, mặc kệ nàng tính thế nào, hiện tại đều không có khác biệt. Vị Thiếu Quân thật sự là một người rất khó có thể khiến cho người ta hy
vọng. Hiện tại còn nói lên những lời hùng hồn như vậy? Tùy tiện liền nói những lời không có trách nhiệm, đây thực sự là một trong những hành vi
Hách Liên Dung ghét nhất.
Tuy nhiên, ngày hôm sau truyền tới một
tin tức khiến cho Hách Liên Dung thay đổi suy nghĩ này. Ngô thị trước đó chẳng phải nhắc tới chuyện kiểm tra đồ cổ sao? Nàng vẫn còn nhớ kỹ đâu, còn nhờ riêng nhị trưởng quầy của Vi Tất Tri đến xem qua, sự thật tìm
ra thật sự ngoài dự đoán của mọi người, đồ cổ ở trong Vị gia bị người ta tráo đổi mà không hay biết gì, đổi vật cổ này thành đồ cổ giả kia, mọi
chuyện xảy ra không chút tì vết, hiển nhiên là người bên trong giở trò.
Tuy rằng đồ ở trong nhà không phải đồ trân quý gì, nhưng là có chút giá
trị, làm cho Ngộ thị giận dữ, nơi nơi phát ra lệnh triệu tập, làm cho
mọi người trước giờ cơm chiều tụ tập ở đại sảnh.
Có lẽ, Vị Thiếu Quân không chỉ nói
suông, hắn thật sự suy nghĩ biện pháp. Đây là ý nghĩ duy nhất của Hách
Liên Dung sau khi biết được tin tức.