Thiếu Phu Bất Lương
Chương 44 : Chuyện “đúng”
Ngày đăng: 22:43 19/04/20
Chuyện đúng? Vị Thiếu Quân? Hách Liên
Dung ngay cả hừ mũi cũng không muốn, nàng không biết một người căn bản
ngay cả vì sao sai cũng không hiểu được sẽ có thể hiểu được cái gì là
chuyện “đúng”.
Giống như đồ cưới của nàng, chẳng lẽ Vị Thiếu Quân cảm thấy lần này chỉ lấy đi một phần, lại viết cái gọi là
“biên lai mượn đồ”, hắn liền so với trước kia có tiến bộ? Sẽ không tính
là kẻ trộm? Hơn nữa, bạc hắn lấy tới căn bản là tiền riêng của lão thái
thái, hắn mặt không đỏ khí không suyễn liền bồi thường cho chính mình,
còn tự cho đây là chịu trách nhiệm? Ngôn hành cử chỉ trong lời nói, vị
Vị nhị thiếu này cũng quá bất chính đi?
Vì thế Hách Liên Dung căn bản không
tính để ý chuyện này, chỉ vào cửa mời hắn đi ra ngoài, sau đó, rửa mặt
xúc miệng ngủ một mạch, coi như không có việc này.
Tuy nhiên, hiển nhiên Vị Thiếu Quân đối với việc này coi là thực, cũng không biết đem “làm chuyện đúng” vào
trong lòng hắn làm mục tiên cuộc sống của bản thân, vẫn là đơn thuần
hướng Hách Liên Dung tuyên chiến, tóm lại, hắn cư nhiên ở lại Thính Vũ
hiên, không xa, ở ngay cách vách Hách Liên Dung, dành thời gian một ngày để cân nhắc rốt cuộc cái gì mới là “chuyện đúng”.
Đại khái là sau khi hắn cân nhắc xong,
thời điểm cơm chiều ngày hôm sau, thời điểm tất cả mọi người đều như thế nào kinh ngạc vì sự xuất hiện của hắn trên bàn cơm, Vị Thiếu Quân hướng lão phu nhân nói: “Bà nội, cháu nghĩ làm chút việc.”
Lão phu nhân sửng sốt nửa ngày, ngay cả gật đầu đều là ngốc ngốc, nói chuyện cũng có chút chần chờ, “Được….
Tốt, cháu muốn cái gì thì làm cái nấy đi, có phải bạc không đủ hay
không….”
Vị Thiếu Quân buông bát đũa, “Bà nội, cháu muốn là làm chính sự, không phải chơi loạn bạc!”
Không cần nói, bộ dáng hắn đứng đắn lên cũng đủ dọa người, lão phu nhân lại là kinh ngạc nửa ngày, thật vất vả
mới suy nghĩ ra được hàm nghĩa của “chính sự”, vui vẻ nâng mi nói:
“Được, được, Thiếu Quân cuối cùng cũng khôn lớn.” Nói xong lại vội vàng
hướng phía sau phân phó, “Mau gọi Thiếu Dương trở về!”
Nghiêm thị nhíu mày lại nói: “Thiếu Dương xã giao vội vàng như vậy, vội vã gọi hắn làm cái gì?”
Lão phu nhân nói: “Đương nhiên là
thương lượng an bài cho Thiếu Quân chuyện gì tốt tốt, không thể giống
như lần trước đi làm tiểu nhị được!”
Nghiêm thị còn muốn phản đối, người lão phu nhân phái đi đã ra khỏi nhà ăn, Nghiêm thị liền mím mím môi, không
thèm nhắc lại, nhưng sự bất mãn trên mặt rất rõ ràng.
Có lão phu nhân mạnh mẽ ủng hộ, Vị
Thiếu Quân liền cúi đầu ăn cơm, Hách Liên Dung đối với chuyện này không
có bất kỳ bình luận gì. Đây là cái mà hắn gọi là chuyện “đúng”? Ngay cả
yêu cầu cái chức vị cũng không dám trực tiếp nói với Vị Thiếu Dương mà
phải thông qua lão phu nhân chuyển đạt.
Bởi vì phải đợi Vị Thiếu Dương, mọi
người sau khi dùng bữa cũng không giải tán ra về, tập trung ở trong đại
sảnh, lại không ai nói chuyện, đều có bộ dáng đầy tâm sự. Thẳng đến khi
Vị Thiếu Dương trở về, không khí mới sinh động một chút.
Vị Thiếu Dương sau khi nghe xong nguyên nhân gọi mình trở về cũng thập phần sung sướng, “Nhị ca muốn làm cái
gì? Không ngại nói nghe một chút chứ?”
Lão phu nhân nói: “Cháu đem chi nhánh ở đường lớn Hưng Thịnh giao cho nhị ca cháu quản đi.”
Lời này nói ra, không đợi Vị Thiếu
Dương phản ứng, Nghiêm thị cả giận: “Nương, biết người sủng Thiếu Quân,
cũng không thể lấy sinh ý ra nói đùa, quy mô chi nhánh ở đường lớn Hưng
Thịnh gần như tổng điếm (giống như tổng chi nhánh, trụ sở chính ở hiện
tại), cách đường lớn Tử Ngọ lại xa, nếu xảy ra chuyện gì, Thiếu Dương
thêm nữa, một lúc nữa Vị Thiếu Dương sẽ tới đây.
Sự thật vẫn luôn là sự thật, Hách Liên Dung đang định đi ra cửa trước, ngay tại cửa gặp Vị Thiếu Dương.
Vị Thiếu Dương chính mình chỉ huy hạ
nhân mang lên xe chút thịt, hoa quả cùng nước, chuẩn bị dạo chơi ngoại
thành, thấy Hách Liên Dung cười nói: “Đang định đi tìm nhị tẩu, nhị tẩu
đã tới rồi.”
Hách Liên Dung ở trước cửa nhìn xung quanh một chút, “Tẩu… kỳ thật tẩu hôm nay……”
“Nhị tẩu chính là đang đợi Hàn phu nhân?”
“Ack….” Hách Liên Dung có chút chột dạ, “Đúng….”
Vị Thiếu Dương cười dài nhìn nàng, “Đệ
sáng sớm phái người đi Hàn phủ, nói với Hàn phu nhân tẩu hôm nay có việc không thể gặp mặt, thay tẩu hẹn nàng ngày khác gặp nhau.”
“A?” Hách Liên Dung có chút há hốc mồm.
Vị Thiếu Dương hai đặt đặt trước ngực khoanh lại, làm một cái đại lễ, “Thiếu Dương tự chủ trương, xin nhị tẩu cứ trách móc.”
Hách Liên Dung buông tha, thở dài một
hơi, vạn phần bất đắc dĩ nói: “Tẩu đối với việc đi thả diều thật sự
không có hứng thú, đệ nghĩ mà xem, thật vất vả thả nó bay lên, sau đó
đâu?” Hách Liên Dung làm động tác nhìn trời ngẩn người, “Sau đó liền vẫn như vậy.”
Vị Thiếu Dương bật cười, “Nữ tử khác
nghe tới thả diều không phải đều vạn phần nhảy nhót, có thể nói như vậy
đại khái chỉ có đại tẩu.”
“Tẩu nói chính là sự thật!” Hách Liên Dung xoa xoa cổ, “Cũng không biết để làm cái gì.”
“Chính là đi ra ngoài một chút, giải
sầu cùng tốt.” Vị Thiếu Dương nghiêm mặt nói: “Không cần đối mặt với
người trong nhà, nhị tẩu cũng sẽ thoải mái một chút đi?’
“Tẩu biết đệ thay tẩu suy nghĩ, không
bằng tẩu tự mình đi ra ngoài một chút được không?” Hách Liên Dung nháy
nháy mắt, “Đệ cũng phải lo lắng tâm tình của Yên biểu muội.”
Vị Thiếu Dương thản nhiên cười, vẫn
chưa nói chuyện. Lúc này hạ nhân báo lại, đồ vật này nọ đều chuẩn bị tốt lắm, Vị Đông Tuyết cũng từ trong đại môn đi ra, thấy Hách Liên Dung
ngạc nhiên nói: “Nhị tẩu cũng đến đây.”
Hách Liên Dung mang theo vẻ mặt đau khổ, gật gật đầu. Vị Thiếu Dương cười nói: “Chúng ta đi thôi.”
Hách Liên Dung vội hỏi: “Không đợi Yên biểu muội sao?”
“Yên biểu muội đi trước mua con diều,
cùng chúng ta gặp mặt ở ngoài thành.” Vị Thiếu Dương nói xong, ngồi lên
vị trí bên cạnh người lái, cũng ý bảo Hách Liên Dung lên xe.
Hách Liên Dung chỉ có thể cùng Vị Đông Tuyết chui vào trong xe, tính toán lát nữa cùng Vị Đông Tuyết cùng nhau tìm cớ xuống xe.
Tuy nhiên không được như mong muốn, Vị
Đông Tuyết nửa đường nói đau bụng, để cho bọn Vị Thiếu Dương đi trước.
Hách Liên Dung vốn định nói đi cùng Vị Đông Tuyết, Vị Thiếu Dương lại
nói cái gì cũng không cho nàng xuống xe. Hách Liên Dung chỉ có thể nhìn
Vị Đông Tuyết càng ngày càng xa mình, càng ngày càng xa…..
“Tẩu… Tẩu cũng….”
Hách Liên Dung vừa nói được một nửa, Vị Thiếu Dương liền cười nói tiếp: “Tẩu cũng đau bụng? Nhịn nhịn đi, lập tức tới nơi.”
Hách Liên Dung liền hết chỗ nói, mặc
cho số phận lùi vào bên trong xe ngựa. Thẳng đến khi xe ngựa dừng lại,
nghe được Vị Thiếu Dương đang tiếp đón ai đó, âm thanh tương đối trong
sáng rơi vào trong tai, “Hàng năm sinh nhật các ngươi đều chơi diều, thả diều lên rồi liền ngẩn người, các ngươi cũng có chút ý tưởng mới được
không?”