Thiếu Phu Bất Lương
Chương 5 : Tam thiếu gia Vị phủ
Ngày đăng: 22:43 19/04/20
Đây là…. Để làm gì? Bắt nàng quỳ ư?
Hách Liên Dung nhìn chằm chằm vào cái bồ đoàn trước mặt nàng
và Ngô thị, giương mắt kinh ngạc nhìn nàng ta, thấy Ngô thị đang
nghiêng đầu suy nghĩ, và chỉ chăm chăm để tâm vào việc điều chỉnh
vị trí châu liên trước ngực mình. Hách Liên Dung lại nhìn sang
Thanh cô. Thanh cô ngồi một bên mặt không chút thay đổi.
Làm gì đây?Nên làm gì đây? Lễ ra
mắt quả nhiên vẫn là ra oai phủ đầu. Trước là lão phu nhân
cảnh cáo, lại có đại thiếu phu nhân thị uy ở phía sau, chẳng lẽ người Vân Hạ thực sự không muốn kết bạn cùng người Tây Việt
sao?
Tuy rằng Hách Liên Dung có tôn chỉ
sống là tùy cơ ứng biến, làm được thì làm, nhưng nếu hôm nay nàng mà quỳ thì quả thực rất yếu kém . Chưa nói đến nàng sẽ tức
giận đến nội thương. Đã ai thấy qua bao giờ đại tẩu bắt đệ muội quỳ
chưa?
“ Đại thiếu phu nhân …”
Hách Liên Dung không cần quay đầu lại
cũng biết ngươì vừa mở miệng là mẹ chồng Hồ thị của nàng, Hồ thị hiển nhiên là muốn giải vây giúp Hách Liên Dung, chỉ là nàng vừa mở
miện định nói đã bị phụ nhân ngồi kế bên đại thiếu phu nhân Hồ Thị cất
giọng khinh miệt nói: “Nhị nương ngươi đừng quản”. Hách Liên Dung
nghe tiếng Hồ thị khẽ thở dài , liền biết bà không giúp gì
được mình.Nàng lại nhìn sang phụ nhân vừa mới nói, nhìn dáng vẻ
người này chỉ khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, thân hình nhỏ
nhắn cao ráo, hai má hơi gầy, thật có vài phần giống đại phu
thiếu tới rồi”. Tam thiếu, tam thiếu gia Vị phủ- Vị thiếu Dương. Lúc trước nàng vẫn nghĩ mình đúng, tin tưởng vững chắc rằng cái
tên vô sỉ ngày hôm qua chính là mạo danh Vị Thiếu Dương, nhưng là hiện tại, nàng lại bắt đầu tuyệt vọng. Lúc này hắn đứng ngay trước mặt và mỉm cười nhìn nàng, sau đó đến gần khách khí chắp tay nói: “Vị này chính là nhị tẩu sao? Ta gọi là Vị Thiếu Dương, tam đệ
trong nhà”. Tốt, tốt lắm! Hách Liên Dung cố gắng tìm ra một tia
giảo hoạt trên mặt hắn, nhưng hắn hành động quá hoàn mĩ thiếu
chút nữa ngay cả nàng đều tin tưởng hắn và nguời cùng nàng tối hôm
qua căn bản là hai người xa lạ. Hách Liên Dung vì quá mức khiếp sợ cho nên đã quên hoàn lễ, tam tiểu thư Vị Thu Cúc ở một bên
nói: “Không muốn hành lễ với đại tẩu còn chưa tính, hiện tại tam ca
hành lễ cũng không thèm đáp trả, huyền chủ nương nương cũng thật là
kiêu ngạo a”. Hách Liên Dung kì thực chính là phân tâm, nghe Vị
Thu Cúc nói vậy cũng biết mình đáp lễ chưa tốt. Vị Thiếu
Dương cười nói: “Mọi người cũng đừng đùa nhị tẩu nữa, tẩu ấy tuy là huyền chủ, nhưng trên người cũng không có vẻ là được nuông
chiều, mọi người cũng không cần hao phí tâm tư để làm giảm
nhuệ khí của nàng”. Hách Liên Dung lúc này mới hiểu được vừa
nãy là do đâu, hóa ra tất cả đều là vì thân thế của nàng mà ra. Tuy rằng các nàng luôn miệng nói rằng Huyền chủ Tây Việt Chẳng là gì cả nhưng hiển nhiên các nàng vẫn là để ý. Tuy nhiên để cho
hách Liên Dung ngạc nhiên hơn cả chính là Vị Thiếu Dương, hắn
lại giúp đỡ nàng. Hắn không muốn báo thù sao? Theo biểu hiện
của hắn ngày hôm qua thì hắn nhất định là phải hi vọng nàng
bị người khác chỉnh mới đúng chứ? Chẳng lẽ hôm qua như vậy đã trả thù xong? Vẫn là bao trang sức ngày hôm qua đã làm cho Vị
Thiếu Dương cảm thấy nàng cũng không không phải không thể tha thứ,
cho nên hôm nay mới đến đúng lúc như vậy xuất hiện….. Giúp nàng? Này này! Hách Liên Dung nhắc nhở chính mình không thể bị hắn
lừa, nói không chừng đằng sau còn có âm mưu lớn hơn. Tựa như
ngày hôm qua, trước làm cho nàng thả lỏng cảnh giác, sau đó giáng
một đòn trí mạng. Nghĩ như vậy Hách Liên Dung lại bắt đầu căng
thẳng, Vị Thiếu Dương tựa hồ phát giác, khẽ cười nói: “Đừng đứng, ngồi xuống đi, sau này chính là người một nhà, không cần đa lễ như
vậy”.