Thiếu Phu Bất Lương

Chương 96 : Danh kỹ đơn thuần

Ngày đăng: 22:45 19/04/20


“Ngươi không tới gặp Thiếu Quân sao?” Hách Liên Dung hết sức khiến mình có vẻ chân thành, “Từ trước tới nay ta không thích giả dối, cũng không thích làm mấy chuyện thử lòng người khác.”

Bạch Ấu Huyên có chút thụ sủng nhược kinh, cũng có chút nóng lòng muốn thử, “Nhị thiếu ăn cái gì? Sẽ không phải là sủi cảo chứ?”

Hách Liên Dung ngượng ngập đồng thời cũng có chút kinh ngạc, “Chính là sủi cảo, sao ngươi biết?”

Bạch Ấu Huyên chợt trở nên cực kỳ kinh

ngạc, nàng vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới lại nói

đúng, “Như thế nào có thể…. Nhị thiếu ghét ăn sủi cảo nhất, như thế nào

lại ăn?”

“Ghét ăn nhất? Vì sao?” Hách Liên Dung đột nhiên nhớ lại, nàng vào Vị gia lâu như vậy, cũng là thực sự chưa ăn sủi cảo lần nào.

Bạch Ấu Huyên dường như thực sự rất

kinh ngạc khi Hách Liên Dung không biết chuyện này, do vậy lúc nói

nguyên nhân cũng rất do dự, “Cũng không phải là Ấu Huyên cố tình tỏ vẻ,

chính là nhị thiếu không muốn Ấu Huyên để lộ chuyện này, thiếu nãi nãi

vẫn nên đi hỏi nhị thiếu, được không?”

Hách Liên Dung lộ ra một chút vẻ mặt đã hiểu, nói như vậy, nguyên nhân Vị Thiếu Quân không thích ăn sủi cảo,

người khác cũng không biết, thậm chí ngay cả người Vị gia cũng vậy, như

vậy chuyện này chính là “bí mật hai người”. Nguyện ý cùng đối phương

chia sẻ bí mật không muốn người khác biết, quan hệ giữa hai người là có

thể đoán được.

Hách Liên Dung gật gật đầu, nhưng không hề tồn tại ý muốn đi hỏi Vị Thiếu Quân. Bạch Ấu Huyên thấy Hách Liên

Dung lại trầm mặc, lại dần cảm thấy mất tự nhiên. Nàng không muốn Hách

Liên Dung nảy sinh ấn tượng không tốt với nàng, cũng không nguyện ý

khiến Hách Liên Dung cảm thấy nàng cố ý khoe khoang, chần chờ thật lâu

mới mở miệng nói: “Nhị thiếu phu nhân như vậy hẳn là biết trận cháy lớn ở Vị gia mười năm trước đi?”

Bạch Ấu Huyên chỉ hỏi thử, rất sợ Hách

Liên Dung cũng không biết ý tử hàm ẩn trong chuyện này, thẳng đến khi

Hách Liên Dung gật đầu mới nhẹ nhàng thở ra, “Trận cháy lớn kia tuy là

nhị thiếu gây ra, lại khiến hắn không kịp trở tay, lửa cháy đổ thêm dầu

là do người khác làm, mà toàn bộ nguyên nhân gây nên chính là do mấy cái sủi cảo.”

Hách Liên Dung lúc này mới cảm thấy
Mang tới phiền phức cho nhị thiếu phu nhân.”

Hách Liên Dung thật sự cảm thấy tò mò,

lời này nghe thấy có chút ý tứ bộc bạch, cũng không nên do Bạch Ấu Huyên nói với nàng, đây là khiêu chiến hay là tuyên ngôn? Tin tưởng rằng sẽ

không có nữ nhân nào sẽ thích khi có người với nàng “Yên tâm, ta sẽ

không đoạt phu quân của ngươi”, cho dù là phu thê hữu danh vô thực giống như bọn họ. (hữu danh vô thực: giống có tiếng mà không có miếng)

Ngươi mang tới phiền phức cho ta? Ngươi dựa vào cái gì mà mang phiền phức tới cho ta?

Hẳn là đều nghĩ như vậy đi? Cho nên, chính mình có loại cảm giác này cũng không phải là chuyện kỳ quái.

Hách Liên Dung cho bản thân một câu trả lời, giương mắt nhìn về Bạch Ấu Huyên, tựa tiếu phi tiếu (cười như

không cười) nói: “Thì ra ngươi nghĩ như vậy, ta còn nghĩ xem nên hay

không cùng bà nội nói chuyện của ngươi, hiện tại xem ra không cần thiết, phải không?”

Sắc mặt Bạch Ấu Huyên chợt biến, nàng

nói như vậy cũng là có chủ ý riêng của mình, hy vọng ấn tượng của Hách

Liên Dung về nàng tốt một chút, chính là…. Là nàng nói sai rồi sao? Bạch Ấu Huyên nhìn không ra lời Hách Liên Dung nói là thật hay là giả, trên

mặt trắng toát nói không lên lời, cúi đầu không nói gì.

Hách Liên Dung lại cảm thấy kinh ngạc,

Bạch Ấu Huyên không để ý nguyện vọng của Vị Thiếu Quân nói với nàng sự

thật xảy ra năm đó, ý muốn lấy lòng đã hiện rõ không thể nghi ngờ, có

thể thấy được phương án tác chiến hôm nay của nàng ta là phương pháp

thân cận, nàng ta cũng đã tiến hành thực thành công, tuyệt đối không có

ly do trước lúc dời đi lại khơi dậy địch ý của mình với nàng ta. Vừa rồi Hách Liên Dung còn tưởng rằng nàng ta cố ý, cho nên mới sinh ra câu nói vừa rồi, ai ngờ, biểu hiện lúc này của nàng ta cùng suy nghĩ trong lòng Hách Liên Dung không hề giống giống. Hệt như một con búp bê trắng bạch

bị kinh hãi, ảo não mà tuyệt vọng, ngay cả loại tâm tình mâu thuẫn muốn

phá hỏng mọi thứ này của nàng ta cũng khiến cho người khác nhìn thấu,

không bỏ xót bất kỳ thứ gì.

Bạch Ấu Huyên chính là hoa khôi Đoàn Tụ các a, tình huống gì mà chưa từng thấy qua? Loại người nào mà chưa từng gặp qua? Như thế nào lại dễ dàng không biết làm gì như vậy? Nếu không

phải Bạch Ấu Huyên diễn rất tốt, như vậy nàng chính là được Vị Thiếu

Quân chăm sóc rất tốt, không gặp gió mưa, thành một kỹ nữ thực sự…. đơn

thuần.