Thịnh Sủng Thê Bảo

Chương 15 : Hở

Ngày đăng: 18:01 30/04/20


edit: Phương Moe



Giang Diệu thường ngày tuy rằng không hay trang điểm, nhưng mẫu thân Kiều Thị vẫn tốn tâm tư trưng diện cho nữ nhi. Kiều Thị thích làm đẹp, bản thân

nàng đẹp còn chưa đủ, nhất định người bên cạnh nàng cũng phải đẹp, lúc

này mới thấy thoả mãn.



Buổi sáng hôm nay, Giang Diệu nhìn chính

mình trong gương dáng dấp mập mập mạp mạp khả ái thì vô cùng hài lòng,

chỉ chớp mắt một cái mà bi giờ lại thiếu mất một cái răng cửa nha! =.=



Thanh Mai và Thanh Lan trong lòng “lộp độp” một tiếng, trái tim đều muốn nhảy ra ngoài.



Ai mà không biết tiểu thư là bảo bối của Trấn Quốc Công phủ, mất đi một

cọng tóc cũng khiến người trong nhà đau lòng nửa ngày, phu nhân bảo các

nàng chăm sóc cho tiểu thư, không ngờ phu nhân vừa mới đi vào thì tiểu

thư liền rơi mất cái răng cửa.



Thanh Mai là người thận trọng, không

giống như Thanh Lan chỉ bối rối không biết phải làm sao, thấy tiểu thư

bị như vậy Thanh Mai liền bước đến muốn xem thử, nhưng đã thấy Tuyên thế tử nâng mặt tiểu thư nhà nàng lên nhìn.



Thế tử một bộ dáng vui vẻ nhìn tiểu thư nhà nàng.



Đến cùng là không thể đắc tội Thế tử, Thanh Mai đến gần liền hành lễ, nói: “Tuyên thế tử, để nô tỳ giúp tiểu thư.”



Nhưng Lục Lưu ngoảnh mặt làm ngơ, không để ý đến lời Thanh Mai.



Hắn cầm lấy ấm trà, tự mình rót một chén trà xanh, sau đó đem chén trà đến

bên môi phấn nộn của Giang Diệu, âm sắc thanh nhuận nói: “Súc miệng

đi.”



Giang Diệu ngoan ngoãn há mồm, ngậm một hớp nước trà.

Tiểu hài tử thay răng thời gian này là chuyện bình thường, may mắn chảy

máu cũng không nhiều, súc miệng mấy lần, trong miệng đã dễ chịu hơn

nhiều.



Ánh mắt Giang Diệu rơi vào trên quả táo cùng cái răng nho nhỏ đặt trên bàn đá. Nếu hôm nay không vì gặm quả táo này, chiếc răng cửa

này của nàng còn cố gắng ở lại thêm mấy ngày nữa. Nghĩ như vậy, nàng

liền liếc mắt lên lườm Lục Lục một cái, xị mặt có chút oán Lục Lưu.



Hắn ngược lại thì tốt rồi. Nàng rơi mất răng, mà hắn còn cười nàng.



Đôi mắt to của Giang Diệu xem xét nhìn Lục Lưu, thấy hắn giờ khắc này đã

thu lại ý cười, nhưng nghĩ đến vừa rồi hắn mới cười nhạo nàng, vẫn cảm

thấy người này đáng ghét đến cực điểm. Đúng là sau này trở thành nhân

vật lớn như vậy, ít nhiều gì cũng sẽ có chút thói hư tật xấu.



Giang Diệu tâm tình không vui, khuôn mặt nhỏ trở nên ủ rũ.



Thanh Lan đi vào tìm Kiều Thị.



Kiều Thị nghe chuyện nữ nhi vội vã lại đây, nhìn nữ nhi ngồi trên băng đa, nàng vội vàng đi đến ôm lấy nữ nhi, lo lắng nói:



”Diệu Diệu há mồm ra, để nương nhìn nào.”



Thân thể Giang Diệu tuy chỉ mới sáu tuổi, nhưng bên trong lại là tâm hồn của đại cô nương, thiếu mất răng cửa rất là mất mặt đó nha.



Giang Diệu

do dự một lúc, mới hé miệng ra cho nương nhìn. Kiều Thị nhìn nữ nhi

thiếu mắt cái răng cửa, liền hướng về phía Thanh Mai cùng Thanh Lan

trách hỏi:




Khuôn mặt Thích thị liền cứng đờ.



Nàng biết được vị tiểu chất nữ xưa nay là người ra tay hào phóng, trước đó

vài ngày hai người còn trò chuyện, nếu vòng tay này là tiểu chất nữ đưa

cho Tạ Nhân, ngược lại cũng đúng là hợp tình hợp lý. Chỉ là —— Thích thị nhìn sắc mặt Tạ Nhân, trong lòng vẫn cứ tồn tại nghi hoặc, liền gọi nha hoàn đi mời Kiều Thị.



Tạ Nhân nơm nớp lo sợ đứng tại chỗ, trong óc“Vù” một tiếng. Nàng tuy rằng chán ghét Giang Diệu, nhưng nàng biết

được Giang Diệu tâm tư đơn thuần, thiện lương. Ghi nhớ ngày xưa tình

cảm, Giang Diệu nhất định sẽ giúp nàng. Nhất định sẽ!



Kiều Thị

thấy khuê nữ cùng Tiết Kim Nguyệt chơi đến vui vẻ, dự định làm chút điểm tâm mang tới xem. Nàng đang chuẩn bị đi Cẩm Tú viện, vừa vặn gặp gỡ nha hoàn thiếp thân của Thích thị, nói là có việc gấp tìm nàng, liền trước

tiên đi tới Hạm Đạm quán của Thích thị.



Đi vào, liền nhìn thấy Thích thị mặt đầy lửa giận, mà trước mặt là Tạ Nhân đang đứng.



Kiều Thị lại cười nói: “Tam đệ muội đây là làm sao? Làm sao mà hỏa khí lớn như vậy?”



Thích thị tính khí nóng nảy, tính tình thẳng thắn, cùng thê tử Giang nhị gia - Phùng thị xưa nay luôn không tốt. Thích thị nhân duyên, cũng so với

Phùng thị kém chút.



Nhưng Kiều Thị hiểu được tính tình Phùng thị là trong ngoài bất nhất, nên nàng cùng Thích thị quan hệ tốt hơn chút.



Thích thị khởi thân hành lễ, cầm trong tay vòng tay đưa cho Kiều Thị xem,

hỏi: “Đại tẩu, tẩu thấy chiếc vòng tay này nhìn quen mắt không?”



Kiều Thị đối với đồ trang sức xưa nay luôn mẫn cảm, đồ trang sức của nàng

tuy nhiều, nhưng chỉ cần nhìn qua liền ghi nhớ. Bây giờ nhìn vòng tay

này, lập tức liền nhận ra là đồ trang sức của khuê nữ, lại nhìn Tạ Nhân

lẳng lặng đứng ở một bên, con ngươi rưng rưng, cũng rõ ràng đầu đuôi sự

tình.



Kiều Thị chưa nói thẳng, chỉ cười cười nói: “Vòng tay này Diệu Diệu cũng có một cái, làm sao...”



Thích thị nói: “Đại tẩu tự rõ ràng ý của muội.” Nàng liếc mắt nhìn Tạ Nhân,

nói tiếp “Muội nhìn vòng tay này so với thân phận nàng thì không thể nào có nổi, liền cảm thấy không đúng, mới hỏi một chút. Nhưng nha đầu này

lại nói Diệu Diệu cho nàng, lúc nói chuyện này vẻ mặt nha đầu này lại

hoang mang. Muội mới càng cảm thấy kì quái, nên muốn hỏi đại tẩu một

chút. Chuyện này, đại tẩu biết không?”



Kiều Thị nói: “Diệu Diệu tự mình có chủ ý riêng, những chuyện này, đúng là không cùng tẩu đề cập tới.”



Thích thị nơi nào không biết được. Tiểu chất nữ tuy rằng hiểu chuyện, nhưng

tuổi còn nhỏ, những đồ trang sức này, nếu là mẫu thân Kiều Thị tuỳ ý

nàng, thì chỉ bị những hạ nhân tay chân không sạch cầm đi.



Kiều Thị

nói không biết, Thích thị trong lòng càng ngày càng chắc chắc ba phần.

Vào lúc này Giang tam gia đang cùng Tạ di nương đi ra ngoài, Tạ Nhân

không tìm được chỗ dựa, Thích thị biết được cơ hội này đến không dễ,

liền đối với Kiều Thị nói: “Đại tẩu biết muội là người thành thực, nếu

là muội oan uổng nha đầu này, muội sẽ cùng nàng bồi tội, nhưng trong mắt muội tuyệt đối không cho phép chuyện trộm gà bắt chó này xảy ra...”



Nàng dừng một chút, nhìn về phía Kiều Thị, tiếp tục nói, “Nếu là đại tẩu đáp ứng, chúng ta liền mang theo nha đầu này đi đến chỗ Diệu Diệu để hỏi rõ ràng, đại tẩu ý như thế nào?”



Kiều Thị biết Thích thị tính nôn nóng, hơn nữa nếu thật sự là Tạ Nhân tay chân không sạch sẽ, người này tự

nhiên không lưu lại được, đỡ phải ngày sau dạy hư khuê nữ nàng. Kiều Thị nhìn Tạ Nhân một cái, quay về Thích thị gật đầu: “Cũng được, hôm nay

nha đầu Tiết Kim Nguyệt đang cùng Diệu Diệu chơi đùa, tẩu vừa vặn muốn

qua xem một chút hai hài tử, tiện đường đi hỏi một chút việc này.”