Thịnh Thế Đích Phi
Chương 110 : Dạ yến (1)
Ngày đăng: 20:43 20/04/20
Dạ yến trong cung, có người vui mừng có người lo.
Trong cung điện bố trí u nhã trong trẻo lạnh lùng, Liễu Quý phi một
thân cẩm y tuyết trắng thêu ám văn ngân phượng kéo dài ra phía sau .
Phía sau, cung nữ tiểu tâm dực dực (căn thận) tránh ra vạt áo
tuyết trắng trên mặt đất, cắm một cái trâm cài đầu ngân điệp lưu tô vào
trong mái tóc đen mềm mại. Liễu Quý phi nhìn người trong gương đồng,
nhìn giai nhân dung nhan băng tuyết thần sắc đạm mạc vô ba.
“Nương nương, công chúa tới.” Bên cạnh cung nữ nhẹ giọng bẩm báo nói.
Trong đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của Liễu Quý phi thoáng hiện một tia nhàn nhạt ấm áp, “Để cho con bé vào đi.”
Chỉ chốc lát sau, một cô bé mặc áo màu vàng nhạt đi đến, đứng ở cửa
có chút sợ hãi nhìn Liễu Quý phi một chút rồi mới tiến lên, nhẹ giọng
kêu: “Mẫu phi. . . . . .”
Liễu Quý phi xoay người, đưa tay đem kéo cô bé gái đến trước mặt,
nhìn dung nhan có mấy phần tương tự giống mình, Liễu Quý phi đè xuống
thần sắc phức tạp trong mắt, ôn nhu hỏi: “Ninh nhi, lúc này làm sao tới
nơi này của mẫu phi?”
Cô bé giương mắt nhìn Liễu Quý phi một chút, thấp giọng nói: “Trường
Nhạc tỷ tỷ nói muốn cùng mẫu hậu đi tham gia cung yến, Ninh nhi cũng
muốn đi cùng mẫu phi.” Liễu Quý phi ngẩn người, nhíu mày nói: “Con còn
nhỏ, cung yến tối nay là vì đón tiếp Vương tử Bắc Nhung, con không cần
có mặt.”
Trong mắt cô bé nổi lên lệ quang ủy khuất, Trường Nhạc tỷ tỷ chỉ lớn
hơn nàng một tuổi. Nhưng mẫu hậu lại thường xuyên mang theo tỷ ấy đi
cung yến, cùng nhau chơi đùa, mẫu phi trước giờ đều từ chối, cũng không
chịu mang theo mình cùng đi, cũng không chịu cùng chơi với mình. Nàng
biết, mẫu phi không thích nàng. . . . . . Thấy trên khuôn mặt non nớt
nhỏ nhắn chuyển thành sửng sốt, thần sắc Liễu Quý phi khẽ buông lỏng,
cũng rất nhanh bình thường lại, lạnh lùng nói: “Ninh nhi, lời của mẫu
phi con cũng không nghe? Trở về!” Nhìn bộ dáng nữ nhi ủy khuất thương
tâm, rốt cục vẫn phải dừng một chút, thấp giọng nói: “Trở về cung điện
của mình đi, một lát mẫu phi cho người dẫn con đi tham gia cung yến.”
Cô bé giơ tay lên lau nước mắt trên mặt, nức nở nói: “Ô ô. . .Mẫu phi đừng nóng giận, Ninh nhi không đi là được. Ninh nhi đi chơi cùng với
bọn đệ đệ. . . . . .” Nói xong xoay người lảo đảo chạy ra ngoài.
Trong điện một mảnh yên lặng, đại cung nữ bên cạnh Liễu Quý phi nhướn mày thấp giọng nói: “Nương nương, người đối với công chúa có phải hay
không quá. . . . . .”
Vẻ mặt Gia Luật Dã chân thành nói: “Tự nhiên là thật, Tiểu vương
phụng lệnh Phụ Vương tự mình đến đây nghênh đón công chúa Đại Sở, chẳng
lẽ còn không đủ để tỏ vẻ thành ý?”
Ánh mắt Mặc Cảnh Kỳ lóe lên, nhìn về phía Diệp Ly ngồi ở dưới đang
cúi đầu nói chuyện với Mặc Tu Nghiêu, nói: “Định vương phi, chuyện này
vốn là do ngươi làm, trong lòng ngươi có thể có quyết định người chọn
hòa thân rồi chứ?”
Trong lòng Diệp Ly thầm mắng Mặc Cảnh Kì gian trá, buổi sáng thời
điểm nàng rõ ràng đã cho người trình lên danh sách người được chọn, hiện tại Mặc Cảnh Kỳ ra vẻ hoàn toàn không biết là có ý gì? Đứng dậy, Diệp
Ly cung kính nói: “Bẩm Hoàng thượng, quả thật đã có mấy vị được chọn.
Trước khi vào cung đã sai người tấu trình lên Hoàng thượng, chắc Hoàng
thượng chính vụ bận rộn còn chưa kịp thấy.”
Gia Luật Dã mỉm cười nhìn Diệp Ly, nhướn mày cười nói: “Nếu nhân
tuyển còn chưa định ra . Tiểu Vương mạo muội không biết có thể tham dự
không.” Các ngươi không phải nói Bổn vương muốn đích thân chọn công chúa hòa thân sao? Bổn Vương liền chọn cho các ngươi xem một chút. Nhưng. . . Chịu trách nhiệm chuyện này chính là Định vương phi, thật đúng là kinh
hỉ ngoài ý muốn a. . . Gia Luật Dã nhìn nữ tử đối diện trong lòng vui vẻ trù tính .
“Khởi bẩm Hoàng thượng, dù sao Gia Luật Vương tử cũng là nam tử ngoại tộc, như thế có thể tổn hại danh dự khuê tú Đại Sở ta.” Một đại thần
trong nhà có nữ nhi vừa lúc đã ở hàng ngũ đợi tuyển đứng lên nói. Không
nói trước có thể chọn được hay không, chọn đi Bắc Nhung làm Thái tử phi
từ đó chỉ sợ cả đời cũng thấy không hơn, không được chọn danh dự nữ nhi
nhà mình có thể bị mất hết, tương lai còn thế nào lập gia đình?
” Dù sao Thái tử phi một nước cũng là chuyện lớn, Bắc Nhung Vương tử
quan tâm cũng đúng, chỉ cần chú ý một chút là được.” Vẫn ngồi ở một
bên, Liễu Quý phi đột nhiên mở miệng nói.
Hoàng hậu không khỏi cau mày, nhìn thoáng qua Liễu Quý phi. Trường
hợp này Hoàng hậu cũng không nói chuyện, một Quý phi tùy tiện mở miệng
cho dù được sủng ái đi nữa cũng là không giữ phép tắc.
Mặc Cảnh Kỳ có chút ngoài ý muốn nhìn Liễu Quý phi một chút, Liễu Quý phi vẫn thần sắc trong trẻo lạnh lùng, đoan chính ngồi ở bên cạnh Mặc
Cảnh Kỳ giống như mới vừa rồi cái gì cũng không nói. Nhìn ái phi bên
cạnh, Mặc Cảnh Kì như có điều suy nghĩ, khêu mi, cười nói: “Nếu ái phi
nói như vậy, thì liền y như lời Gia Luật Vương tử nói.”
Gia Luật Dã mỉm cười hành lễ một cái, cười nói: “Đa tạ Hoàng thượng.”
Mặc Cảnh Kỳ cười nói: “Cũng là vì bang giao hai nước, Gia Luật Vương tử không cần đa lễ.”