Thịnh Thế Đích Phi

Chương 152 : Tung tích của Minh Nguyệt

Ngày đăng: 20:43 20/04/20


Trấn an Phượng Chi Dao xong, Diệp Ly khẽ chọc ngón tay nhỏ nhắn như

có điều suy nghĩ nói: “Lần trước chúng ta tính toán Lôi Chấn Đình một

hồi, xem ra lần này chắc ông ta quyết tâm muốn tìm trở về một lần rồi?”

Mặc Tu Nghiêu lắc đầu nói: “Bất kể có chuyện lần trước hay không, Lôi

Chấn Đình cũng sẽ không chừa thủ đoạn nào đối phó Mặc gia quân .” Một

trận bại năm đó, Mặc gia quân đã sớm trở thành tâm bệnh của Trấn Nam

Vương Tây Lăng rồi. Năm nay Trấn Nam Vương đã gần năm mươi, tuổi đó đối

với võ tướng mà nói miễn cưỡng còn có thể nói đang lúc tráng niên, nhưng nếu như cứ tiếp tục như thế nữa, cả đời ông ta cũng không có cơ hội

đánh bại Mặc gia quân rửa sạch chuyện nhục nhã năm đó rồi.



Diệp Ly nhìn Mặc Tu Nghiêu nói: “Gần đây chỉ sợ các chàng sẽ rất bận rộn, hãy giao Tín Dương cho ta đi.”



Mặc Tu Nghiêu có chút áy náy nhìn Diệp Ly, thời gian bọn họ thành hôn chỉ mới có một năm, mặc dù mình vẫn nói cho A Ly một cuộc sống mà nàng

thích. Nhưng trên thực tế dường như từ ngày thành thân đó bắt đầu A Ly

chưa từng trải qua một ngày yên lặng. Diệp Ly nhướng mày cười nói:

“Trước đại nạn mỗi người một ngả là chim chóc, không phải là người, hay

là Vương gia không tin năng lực của ta?” Mặc Tu Nghiêu mỉm cười



Cười một tiếng, thưởng thức hai đầu lông mày người trước mắt lộ ra

tự tin và ngạo nghễ . Nhẹ giọng nói: “Như vậy, phòng ngự và chính sự của Tín Dương đều giao cho A Ly rồi?”



Diệp Ly gật đầu, “Chàng yên tâm là được.”



Tin tức mà Hoa quốc công đưa tới quá mức đột nhiên, nhưng Mặc Tu

Nghiêu và Diệp Ly cũng biết nếu như không phải là có mười phần nắm chắc

thì Hoa quốc công chắc chắn sẽ không đùa giỡn như vậy. Mặc dù bây giờ

còn chưa thể nhìn ra động tĩnh gì , nhưng Mặc Tu Nghiêu phải giành trước một bước bố trí binh mã Mặc gia quân ở các nơi dùng để ứng đối nhiều

mặt tác chiến rất có thể xảy ra trong tương lai. Mà Mặc Tu Nghiêu chắc

không có thời gian để hỏi tới Tín Dương quá nhiều. Sai người đưa bản đồ

mà Kỳ Lân vẽ được thông qua thu thập tài liệu một phần cho Mặc Tu

Nghiêu, Diệp Ly làm cho người ta một lần nữa sửa sang lại thêm một thư

phòng, nhanh chóng chuyển tới.



“Vương Phi, Bạch quý phi vẫn ầm ĩ muốn gặp Vương gia.” Diệp Ly trầm

tư nhìn bản đồ đối diện trước mắt, Tần Phong đi vào thấp giọng bẩm báo

nói. Hôm nay tất cả mọi chuyện của Tín Dương đều giao cho Diệp Ly toàn

quyền chịu trách nhiệm, trong đó bao gồm cả mấy vạn binh mã Mặc gia quân bảo vệ xung quanh thành Tín Dương. Mặc Tu Nghiêu mỗi ngày loay hoay đến lúc trời đen kịt, chuyện của Tô Túy Điệp tự nhiên cũng chỉ có thể giao

cho một mình Diệp Ly xử lý. Diệp Ly nhíu nhíu mày, nói: “Ngươi không nói ta suýt nữa quên nàng ta. Đã có tung tích của Hàn Minh Nguyệt chưa?”

Tần Phong nói: “Tin tức từ Tây Lăng truyền đến Hàn Minh Nguyệt quả thật

đã rời Tây Lăng tiến vào Đại Sở, nhưng tạm thời còn chưa tìm được hành

tung của hắn.” Diệp Ly vuốt vuốt mi tâm, nói: “Không hổ là chuyên trách

tình báo công tử Minh Nguyệt, ta cảm thấy được hắn đang ở gần Tín
Diệp Ly gật đầu, đứng ở trước cửa thư phòng mình mới dọn ra đối với Trác Tĩnh nói: “Đi làm việc đi.”



Trác Tĩnh khom người cáo lui, Diệp Ly bước vào trong phòng lại thấy

Mặc Tu Nghiêu đang ngồi ở sau án thư đọc sách. Có chút ngoài ý muốn hỏi: “Sao chàng lại ở nơi này?” Mấy ngày qua Mặc Tu Nghiêu bận rộn vô cùng,

hai người đã có hai ngày không gặp mặt rồi. Mặc Tu Nghiêu để sách xuống

khẽ cười nói: “Thế nào? A Ly không muốn gặp ta?” Diệp Ly liếc hắn một

cái nói: “Ta để cho Trác Tĩnh mang vài thứ qua cho chàng, chàng lại ở

nơi này chẳng phải là để cho hắn đi một chuyến tay không?” Mặc Tu Nghiêu mỉm cười đứng dậy lôi kéo nàng cùng nhau ngồi xuống nói: “Vẫn là Bản

vương không đúng rồi, có chuyện gì quan trọng A Ly nói cho ta một chút

là được. Ta khó được trộm một chút rảnh rỗi đến gặp A Ly.” Diệp Ly xoa

mi tâm, có chút bất đắc dĩ nhìn hồ sơ sổ con trên bàn một cái nói:

“Vương gia còn có công phu tranh thủ thời gian, đáng tiếc ta bận bịu

quá.” Mặc Tu Nghiêu nhìn đồ trên bàn cũng thẳng cau mày, có chút lo lắng hỏi: “Sao lại nhiều chuyện như vậy? Người bên cạnh A Ly vẫn không đủ

dùng sao, không bằng ta phái mấy người nữa tới cho nàng?”



Diệp Ly khoát tay một cái nói: “Thôi đi, một mình chàng cũng rất bận

rộn, hiện giờ thành Tín Dương đông đảo khó tránh khỏi bận rộn một chút,

qua một thời gian ngắn là tốt rồi. Đoán chừng mấy ngày nữa bên phía Hàn

Minh Nguyệt cũng nên có kết quả, đến lúc đó Ám Tứ cũng trở lại, người

bên cạnh ta đủ dùng.”



Mặc Tu Nghiêu ôm nàng ở trong ngực có chút bất mãn nói nhỏ nói: “Sớm biết A Ly sẽ dạy người được như vậy, ban đầu liền hẳn là phái cho A Ly

mấy nữ thị vệ.”



Diệp Ly nhướng mày, “Vương gia đây là đang ghen sao?”



“Nương tử anh minh.” Mặc Tu Nghiêu thấp giọng cười nói. Diệp Ly hừ

nhẹ một tiếng nói: “Vương gia càng ngày càng tiến bộ, hiện tại ngay cả

người bên cạnh ta cũng có thể ghen tị?” Mặc Tu Nghiêu có chút ai oán

than thở, hắn cũng không muốn biến mình giống như oán phu, nhưng A Ly

càng ngày càng chói mắt rồi, mà thời gian mà mình và nàng ở chung rõ

ràng không nhiều bằng đám người Trác Tĩnh, Tần Phong. Nhất là, cho tới

bây giờ A Ly cũng chưa nói thương hắn a. . . Nhìn lại đám người Trác

Tĩnh cũng nên lập gia đình rồi …



” Nếu bận không thể chịu được…, ta để cho Nhị ca tới đây giúp nàng đi.”



Diệp Ly liếc mắt, “Nhị ca lần này là mang danh nghĩa giám quân đại quân đi tới, đi theo bên cạnh ta làm sao được?”



“Nhị ca thì ta yên tâm hơn.” Mặc Tu Nghiêu yên lặng nói.