Thịnh Thế Đích Phi
Chương 43 : Hôn lễ xui xẻo nhất trong lịch sử (hạ)
Ngày đăng: 20:42 20/04/20
Edit: Mặc Ly
Beta: Sakura
“Diệp Ly!”
Trong hoa viên Lê vương phủ, Hoa Thiên Hương lôi kéo Diệp Ly vừa đi
vừa nói chuyện, phía trước đột nhiên xuất hiện một người bóng người cao
lớn chặn đường.
“Lê Vương điện hạ, xin hỏi có chuyện gì không?” Hoa Thiên Hương chắn
trước mặt Diệp Ly, hất khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên hỏi. Từ ngày xảy
ra chuyện ở Sở Hương các, ấn tượng tốt đẹp của Hoa Thiên Hương đối với
Lê vương điện hạ hạ thấp nhanh chóng, trước mắt đã tiếp cận giá trị âm.
Chứng kiến thần sắc Mặc Cảnh Lê bất thiện xuất hiện tại trước mặt hai
người, chỉ cho rằng hắn muốn tìm Diệp Ly gây phiền toái. Mặc Cảnh Lê
không vui nhíu mày, “Bổn vương không tìm ngươi.” Hoa Thiên Hương không
chút khách khí nói: “Vương gia bây giờ không phải là nên chào hỏi khách
khứa sao? Hiện tại trong hoa viên này phần lớn là nữ quyến các phủ,
Vương gia ra vào trong đó chỉ sợ có nhiều bất tiện. Cho dù Vương gia
không quan tâm thanh danh của mình, tốt xấu cũng nên chú ý người khác
một chút.”
“Bổn vương có chuyện muốn nói với Diệp Ly, ngươi tránh ra.” Mặc Cảnh Lê không kiên nhẫn nói.
“Có lời gì nói thẳng là được, Ly nhi nghe thấy.” Hoa Thiên Hương nói.
Mặc Cảnh Lê nguy hiểm nheo mắt lại, “Bổn vương nói tránh ra!”
Hoa Thiên Hương còn muốn nói gì, đã bị Diệp Ly kéo lại, “Thiên Hương, ngươi đi trước xem Mộ Dung các nàng đã tới chưa. Ta lập tức tới.”
“Nhưng mà. . .” Hoa Thiên Hương lo lắng liếc Mặc Cảnh Lê. Diệp Ly
cười nói: “Yên tâm đi, Tu Nghiêu nói chuyện xong với Hoa lão phu nhân sẽ tới tìm ta.” Hoa Thiên Hương nghe vậy, cưng chiều nháy mắt với Diệp Ly
một cái, giọng nói mang vẻ trêu chọc, “Tu. . . Nghiêu a… Được rồi, ta đi tìm Mộ Dung. Ngươi. . . Cẩn thận một chút.” Nói xong còn cảnh cáo liếc
Mặc Cảnh Lê, mới phất phất tay với Diệp Ly quay người rời đi. Nhìn cử
động của Hoa Thiên Hương khó nén được tính trẻ con, Diệp Ly mặt ngoài
buồn cười nhưng trong lòng cũng rất cảm động. Hoa Thiên Hương chân chính là tiểu thư khuê các có nguyên tắc, nếu không phải vì mình tuyệt đối sẽ không chủ động đi khiêu khích Mặc Cảnh Lê. Nhìn bóng lưng rời đi của
Hoa Thiên Hương, khuôn mặt vốn âm trầm của Mặc Cảnh Lê đã có thể nhỏ ra
Diệp Ly gật đầu, cùng hai người dắt tay đi đến chỗ có nhiều người.
Kế tiếp, hôn lễ đúng hạn cử hành, cái hôn sự này là bởi vì lúc trước
bỏ lỡ giờ lành đón dâu mà có chút xấu hổ nho nhỏ cuối cùng cũng có thể chờ mong có một kết thúc viên mãn, nếu như có thể xem nhẹ cái mặt càng
giống tham gia tang lễ của Lê vương điện hạ. Diệp Ly ngồi bên người Hoa
Thiên Hương, chứng kiến trong mắt Mặc Tu Nghiêu đối diện mang theo ý
cười nhìn mình, sau đó ánh mắt tại chính trên người Mặc Cảnh Lê nắm lụa
đỏ sóng vai cùng Diệp Oánh đi tới dạo qua một vòng, trong mắt vui vẻ
càng sâu. Cơ hồ là ngay lập tức, Diệp Ly đã hiểu khẳng định Mặc Tu
Nghiêu đã biết chuyện phát sinh trên người Mặc Cảnh Lê buổi chiều. Nhưng nhìn ánh mắt Mặc Tu Nghiêu thì Diệp Ly lại cảm thấy nói không chừng
chuyện này còn chưa xong.
Vì vậy, hành lễ đến một nửa, thời điểm người chủ trì hôn lễ hô to phu thê giao bái, sau đó bịch một tiếng chú rể ngã xuống đất không dậy nổi, Diệp Ly không có chút kinh ngạc nào. Ngược lại có một loại cảm giác quả nhiên là thế. Giờ khắc này, Diệp Ly tuyệt đối tin tưởng Mặc Cảnh Lê đại khái đời này cũng không muốn cử hành hôn lễ rồi. Bất kỳ một người nào
tại hôn lễ trước sau không đến trong mười hai canh giờ té xỉu ba lượt sẽ đối với hôn lễ sinh ra bóng ma nào đó.
“Sao. . .sao có thể như vậy?” Mộ Dung Đình kinh ngạc suýt nữa không khép miệng được.
Hoa Thiên Hương đồng dạng trợn mắt há hốc mồm, “Cái này…” Nàng cũng
không biết nên nói gì. Trên thực tế nàng bắt đầu có chút đồng tình với
Diệp Oánh rồi. Đón dâu lầm giờ lành coi như xong, chú rể lại té xỉu
trong hôn lễ…
“Hô. . . A Ly, Lê Vương này, thân thể cũng quá kém. May mắn…”
Tất cả mọi người bị biến hóa bất thình lình làm cho sợ ngây người,
vẫn là Hiền Chiêu Thái phi kịp phản ứng vội vàng sai người mang chú rể
tân nương đưa về phòng, một mặt gọi người mời thái y. Chú rể té xỉu,
nhưng tiệc cưới vẫn tiếp tục, chỉ là khách nhân đều thực không cảm giác
được mùi vị gì. Các quý phụ một bên suy đoán nguyên nhân chân thật khiến Lê Vương té xỉu, một bên trong lòng tự định giá ngày mai Kinh thành sẽ
xuất hiện bát quái mới nhất. Diệp Ly thì đem đủ loại hậu quả của chuyện
buổi chiều đánh ngất Mặc Cảnh Lê suy diễn trong lòng một lần, cảm thấy
không có vấn đề gì lớn mới an tâm cùng Hoa Thiên Hương và Mộ Dung Đình
hưởng dụng món ngon mỹ vị. Tại một nơi hẻo lánh không ngờ nào đó, nam tử xuân phong đắc ý lung lay được mời rượu, khẽ gật đầu biểu thị đáp lễ.
Cái hôn lễ này. . . Quả nhiên rất thú vị.