Thịnh Thế Đích Phi

Chương 44 : Nơi đi của Di nương

Ngày đăng: 20:42 20/04/20


Edit: Mặc Ly

Beta: Sakura

“Tiểu thư, phu nhân đã tới.”



Trong Thanh Dật hiên u nhã bố trí thoải mái dễ chịu, Diệp Ly đang cầm đồ thêu trên tay định thêu thùa thì Thanh Hà tiến lên bẩm báo.



Diệp Ly buông đồ thêu xuống rồi ngẩng đầu lên, “Sao bà ta lại tới nơi này?” Từ hai ngày trước hôn lễ của Diệp Oánh xảy ra chuyện Ô Long như

vậy, Vương thị bận rộn loạn thành một đoàn. Hai ngày này trong phủ vừa

lúc lại truyền ra tin tức đứa bé trong bụng Triệu di nương tương khắc

với Diệp Oánh và Diệp Dung, càng huyên náo đến long trời lở đất. Diệp

Thượng thư cũng hận không thể có hai cái đầu, một bên là con gái đã trở

thành Lê Vương phi cùng với con trai độc nhất, một bên là tiểu thiếp

được sủng ái nhất và nhi tử tương lai. Cái gì nhẹ cái gì nặng diệp

Thượng thư cũng không phải không phân rõ ràng, chỉ là nhìn bộ dáng Triệu di nương khóc lê hoa đái vũ, trong lòng vẫn có chút không bỏ được. Đáng tiếc, sau ngày đại hôn của Diệp Oánh, không hiểu sao Diệp Dung lại bị

xe ngựa trên đường tới học đường dọa cho kinh sợ nằm hai ngày trên

giường. Vương thị lại huyên náo lợi hại hơn.



Lúc Vương thị đi tiến vào, thần sắc trên mặt lại là vẻ hòa ái khó gặp khi đối mặt Diệp Ly. Đáng tiếc Diệp Ly không phải là thứ nữ con vợ kế

phải xem sắc mặt của bà ta mà sinh hoạt, cũng không phải con nhóc đáng

thương tuổi còn nhỏ cái gì cũng không hiểu. Cho nên cũng chỉ đứng dậy

nhàn nhạt hành lễ, “Tứ muội phải hồi môn rồi, sao phu nhân rảnh rỗi mà

tới?” Vương thị mang theo dáng vẻ tươi cười tự cho là hòa ái dễ gần nói: “Định vương phủ đã chọn thời gian, hai ngày này đã mang sính lễ tới.

Hôn kỳ của Ly nhi cũng tới gần, ta đến xem còn có cái gì chưa chuẩn bị

chu toàn hay không.”



Diệp Ly mời Vương thị ngồi xuống, nói: “Có Lâm ma ma và vú nuôi lo

liệu, mợ và đường thẩm cũng sang đây xem lại nhiều lần, không có vấn đề

gì. Làm phiền phu nhân quan tâm.”



Nụ cười trên mặt Vương thị cứng đờ, lời nói của Diệp Ly nghe vào

trong tai bà quả thực như đang nói mẹ cả là bà thất trách. Kỳ thật

trong lòng Diệp Ly không có ý nghĩ này, bởi vì cho tới giờ trong lòng

nàng không cho rằng Vương thị có nghĩa vụ nhất định phải xử lý hôn lễ

cho mình. Chỉ cần mặt ngoài không có trở ngại là được rồi.


Diệp lão phu nhân nhíu nhíu mày, nói: “Vậy Ly nhi thấy chỗ nào phù hợp?”



Diệp Ly cười yếu ớt nói: ” Số mệnh tuy nói không thể không tin, nhưng thực sự không nên tin hoàn toàn. Dù sao chăng nữa Triệu di nương vẫn

mang thai tử tôn Diệp gia chúng ta. Nếu để người ngoài biết còn nói Diệp gia chúng ta không niệm tình cốt nhục. Về phần Triệu di nương đi chỗ

nào, chắc hẳn phụ thân và tổ mẫu đã có ý định.”



Diệp Thượng thư liếc Diệp Ly một cái thật sâu, trong ánh mắt rõ ràng

có ý thăm dò nói: “Nhà chúng ta có một tòa biệt viện tại Vân Châu, khí

hậu Vân Châu cũng hợp lòng người. Không bằng đưa Triệu thị đến Vân Châu, thế nào?”



” Hiển nhiên hết thảy do phụ thân và tổ mẫu làm chủ.”



Diệp lão phu nhân đánh giá Triệu di nương một phen, nhìn Diệp Ly cười nói: “Phụ thân ngươi nói không sai, Vân Châu địa linh nhân kiệt (đất

thiêng có người tài) có nhiều thế hệ văn nhân thánh hiền, nói không

chừng có thể đè ép mệnh cách đứa nhỏ này đây.”



Diệp Ly cung kính nói: “Tổ mẫu nói rất đúng. Chỉ cần Diệp gia tốt

chúng ta mới có thể tốt không phải sao.” Mệnh cách? Một đứa bé còn chưa

ra đời ở đâu ra mệnh cách gì?



Diệp lão phu nhân thoả mãn gật đầu vì Diệp Ly nhận thức đạo lí, ” Vẫn là Ly nhi hiểu chuyện. Đã như thế, việc này quyết định vậy đi.”



Triệu di nương quỳ gối trong nội đường, liếc qua Vương thị mặt mũi

tràn đầy vẻ không cam lòng, cung kính cúi đầu với Diệp lão phu nhân, “Nô tỳ đa Tạ lão phu nhân ân điển. Tạ lão gia cùng Tam tiểu thư ân điển.”



Diệp Ly mỉm cười, “Triệu di nương mau đứng dậy đi. Đây đều là ân điển của tổ mẫu và phụ thân, chúng ta làm vãn bối chỉ có thể nghe mà thôi.

Di nương lần này đi đường xá xa xôi, một đường cẩn thận mới đúng. Đợi

đến lúc đệ đệ sinh ra cũng trông vào di nương dạy dỗ, mới không cô phụ

tâm ý của tổ mẫu và phụ thân.”



Triệu di nương liên tục gật đầu, “Nô tỳ tạ ơn tiểu thư chỉ điểm.”