Thịnh Thế Trà Hương
Chương 101 : Ta làm chủ bản thân mình
Ngày đăng: 00:23 22/04/20
Nhưng một lát sau, Tần Thiên bình tĩnh trở lại, nàng cúi đầu, khinh khẽ cười cười, nàng tức giận với hắn thì được gì đây? Trong mắt hắn nàng chỉ là một hạ nhân, một nha hoàn thông phòng, bản thân không có quyền tự chủ, phải nhìn sắc mặt hắn mà sống, yêu cầu này của hắn tất nhiên không hề quá đáng.
Nàng ngẩng đầu nhìn Trang Tín Ngạn, lúc này Trang Tín Ngạn cũng nhìn nàng, nhếch môi, mặt âm trầm, vẻ mặt này giống như cho rằng nàng đang phạm vào lỗi lớn tày trời vậy.
Hiểu được là một chuyện, có cam tâm tình nguyện phục tùng hay không lại là một chuyện khác.
Tần Thiên vẻ mặt bình tĩnh cầm lấy bút, viết xuống giấy: “Nhưng ngươi chưa bao giờ hỏi qua ý ta, ta có nguyện ý trở thành nữ nhân của ngươi hay không. Nếu ngươi hỏi ta, ta nhất định sẽ nói cho ngươi biết, cho dù trong mắt ngươi thân phận ta ti tiện như vậy, đối với việc trở thành thiếp thất thông phòng ta không hề có hứng thú!”
Trang Tín Ngạn sắc mặt trắng bệch.
Tần Thiên nhìn hắn một cái, tiếp tục viết: “Ta không phải là người không biết lễ nghĩa liêm sỉ, ta biết thân phận hiện tại của mình, ta sẽ chú ý ngôn hành, nếu ngươi nguyện ý tín nhiệm ta, mặc kệ ta làm gì, ngươi cũng không cần phải hoài nghi, nếu ngươi căn bản không tín nhiệm ta, như vậy cho dù ta làm gì, tâm ngươi cũng không thể buông lỏng. Nếu ta là một nữ nhân không đáng được ngươi tin tưởng, ngươi giữ ta lại bên người cũng không có ý nghĩa gì.”
Viết xong những lời này, Tần Thiên buông bút, không hề liếc mắt nhìn hắn một cái, xoay người đi về phía phòng bếp.
Trang Tín Ngạn đứng ở nơi đó cúi đầu, kinh ngạc nhìn chữ của nàng, chữ nàng viết không tính là xinh đẹp, mỗi một nét chữ cũng không có bao nhiêu mỹ cảm, nhưng từng chữ đều đều lưu sướng, có khí khái quyết tâm mà lanh lẹ, có thể thấy được khi nàng viết những lời này tâm tình vô cùng bình tĩnh.
Đây là ý nghĩ thật sự từ đáy lòng của nàng.
Trang Tín Ngạn nhìn những chữ nàng viết một lần rồi lại một lần, mỗi lần nhìn tức giận trong lòng cũng tiêu tan một phần, được một lúc cảm xúc đã hoàn toàn bình ổn.
Mìn có phải đã hơi quá đáng hay không?
Hắn nhấc bút, đặt dưới câu “… Đối với việc trở thành thiếp thất thông phòng ta không hề có hứng thú!” viết xuống câu: “Ai nói muốn ngươi trở thành thiếp thất thông phòng của ta.”
Trang Tín Ngạn mặc dù luôn bình tĩnh cũng nhịn không được, đẩy tay hắn ra, cắn răng leo lên núi, mỗi một bước đi như bay.
Hải Phú vội vàng theo sau, còn không quên quay đầu trừng mắt nhìn Tạ Đình Quân liếc mắt một cái.
Tạ Đình Quân trong lòng khoái ý nói không nên lời, lại xoát một chút mở ra cây quạt, một bên phe phẩy, một bên cười ha hả. Cuối cùng đã hả cơn tức ngày hôm qua rồi!
Thấy Tần Thiên đi cuối cùng, trong lòng vừa động, lại vội vàng đi theo.
“Tần Thiên, Tần Thiên, trên núi này chỗ nào có phong cảnh đẹp, ngươi có thể dẫn ta đi nhìn ngắm được không?” Tạ Đình Quân đi theo Tần Thiên cười nói.
Tần Thiên cũng không ngừng cước bộ, quay đầu nhìn hắn một cái, nói: “Tạ công tử, người thật sự không hiểu, hay cố ý giả bộ không hiểu, thân phận của nô tỳ sao có thể một mình đi theo công tử ngắm phong cảnh, Tạ công tử không phải muốn hại nô tỳ đó chứ?”
Nói trắng ra như vậy lại khiến Tạ Đình Quân giật mình, những hắn vẫn cười nói: “Ta chính là thích điểm này ở ngươi, nói chuyện cũng không vòng vèo!”
“Cho nên, Tạ công tử, về sau người đừng để ý tới nô tỳ, công tử nhà ta sẽ mất hứng.” Tần Thiên nói xong, cước bộ nhanh hơn, đuổi theo Trang Tín Ngạn ở phía trước.
Tạ Đình Quân là người chẳng dễ dàng buông tay, hắn chân dài, lại đuổi theo Tần Thiên: “Ta chỉ cảm thấy nữ tử giống như cô nương, cảnh ngộ thật sự là ủy khuất, chẳng lẽ cô nương không nghĩ tới, kỳ thật cô nương có thể có cơ hội sống một cuộc sống tốt hơn?”
Tần Thiên dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn hắn cười, “Ta đâu phải không muốn, ta có thể khẳng định tương lai ta nhất định sẽ cuộc sống rất tốt. Bất quá mọi thứ về sau, cũng không có quan hệ với bất cứ ai, ta sẽ tự làm chủ bản thân mình!”
Tạ Đình Quân ngây ngẩn cả người.