Thịnh Thế Trà Hương
Chương 112 : Tự mình đa tình
Ngày đăng: 00:23 22/04/20
Tần Thiên chỉ vào một bao giấy cười nói: “Đây là trà Dọa sát nhân hương mà thiếu gia nhà ta đã sao chế thành công, thiếu gia nhà ta thấy Tống bá bá thích đã bảo ta chuẩn bị để đem tặng Tống bá bá. Hắn vốn muốn đích thân tới đưa, bất quá hôm nay có một số việc, đành phải để ta qua.” Lại chỉ vào một cái rổ trúc, cười nói: “Đây là ta hái được trên núi nguyên liệu làm mấy món ăn thôn quê, có nấm, măng, còn có thỏ, chim trĩ mà Hải Phú bắt được. Chúng ta phải rời khỏi đây rồi, những thứ này cũng không tiện mang đi, đành phải thỉnh Tống bá bá đừng ghét bỏ, nhận lấy, tránh để lãng phí!”
Tống lão bá thấy những thứ này cũng không có gì đáng giá, lại thấy nàng nói chân thành, liền cười nói cảm tạ, bảo Chu bá tiếp nhận. Sau đó lại chỉ vào quyển vở bên cạnh, cười hỏi: “Này lại là cái gì đây?”
“Đây là ta cố ý viết cho Chu bá.” Tần Thiên cười cười, ngẩng đầu nhìn Chu bá, nói: “Chu bá, trong này ta đã ghi lại cách thức nấu một số món ăn mà người và Tống bá bá thích, về sau cho dù ta không ở gần đây, các ngươi cũng có thể ăn những món đó. Mọi người nên đối xử tử tế với mình, dân dĩ thực vi thiên (Dân lấy ăn làm trời, coi việc ăn uống quan trọng hơn mọi thứ), ‘Ăn uống’ cũng không cần quá mức tinh tế, nhưng nhất định phải thoải mái!” Chu bá trù nghệ không tốt, cũng không phải có gì thần bí, hơn nữa bọn họ chủ tớ tình thâm, cho nên sách dạy nấu ăn này cũng không cần phải có sự cho phép của Tống lão bá mà đưa thẳng cho Chu bá.
Nghe xong lời này, Tống lão bá tò mò cầm lấy quyển vở lật xem một chút, phát hiện bên trong ghi lại rất rõ ràng, liệt kê từng thứ một, đơn giản sáng tỏ, thông dụng dễ hiểu. Âm thầm kinh ngạc tiểu nha đầu lại có bản sự bực này. Nhưng càng hiếm có, chính là phần tâm ý của nàng, tuy rằng chỉ là một việc rất nhỏ nhoi, nhưng đúng là trong lòng nàng thật sự suy nghĩ cho hắn mới có thể chu đáo như vậy.
Tống lão bá gật gật đầu, trong lòng cảm động không thôi.
“Tiểu nha đầu, lão phu vẫn không rõ, chúng ta vô duyên vô cớ, ngươi vì sao đối với lão phu tốt như vậy?” Tống lão bá nhịn không được hỏi.
“Tốt lắm sao?” Tần Thiên trừng mắt nhìn, nhất thời có chút mơ hồ, “Ta cũng không làm cái gì a, mà thật ra Tống bá bá giúp ta rất nhiều việc!” Nửa đêm đưa dược cho nàng để chữa bệnh, còn nhận lời nàng cùng Trang Tín Ngạn trở thành bằng hữu, mỗi lần nói chuyện đều phải viết nhiều chữ như vậy, dễ dàng sao? Mà nàng bất quá chỉ là lúc nấu cơm làm nhiều hơn một ít, dùng là dùng bạc của Trang Tín Ngạn, nàng hoàn toàn là mượn hoa hiến phật thôi…
Tần Thiên ngượng ngùng.
Tống lão bá ngẩn người, cùng Chu bá liếc mắt nhìn nhau, bỗng nhiên vuốt râu cười rộ lên.
Chờ Tần Thiên đi rồi, Chu bá nói với Tống lão bá: “Lão gia, ta thấy tiểu cô nương này cùng với thiếu gia nhà nàng thật sự là tuyệt phối, đều có tâm tính thiện lương đơn thuần. Đáng tiếc thân phận thấp kém, cả đời sẽ phải làm hạ nhân.”
Tống lão bá lắc đầu, cười nói: “Đứa nhỏ này tâm tư tuy rằng đơn thuần, nhưng là người có chủ ý, hơn nữa hiểu được tích phúc, ta tin tưởng, mặc kệ bị đẩy vào bất cứ cảnh ngộ nào, nàng đều có biện pháp vui vẻ sống qua ngày.” Tống lão bá vuốt ve quyển vở trước mặt, cười nói: “Đứa nhỏ này mất nhiều tâm tư vì ta như vậy, có cơ hội ta cũng muốn hồi báo nàng.”
Chu bá cười xoay người gật đầu.
Nếu mình thật sự có thể cùng Tạ gia kết thông gia, tham dự vào sinh ý kinh doanh muối của Tạ gia bọn họ, đó quả thật là tài lộ to lớn!
Đang sợ hãi than vãn, chợt nghe có người cười vài tiếng khách khí, ngay sau đó, Tạ Đình Quân mặc cẩm bào hoa văn sắc lam thẫm, chân đi đôi hài hắc bạch trường ngõa khuôn mặt tươi cười đi vào.
Chỉ thấy hắn dáng người khôi ngô, khuôn mặt uy vũ, khí thế bất phàm, Trang Tín Xuyên nhất thời có cảm giác lo lắng bất an, vội vàng đứng dậy, tiến lên thi lễ.
Tạ Đình Quân đi qua, cười ý bảo, “Trang huynh không cần khách khí, mời ngồi.”
Hai người ngồi xuống, có nha hoàn dâng trà, sau khi hàn huyên vài câu, Trang Tín Xuyên không nhịn nổi, vào thẳng chủ đề, “Không biết hôm nay Tạ huynh thỉnh tiểu đệ tới đây có gì chỉ bảo?”
Tạ Đình Quân bưng chung trà lên chậm rãi uống một ngụm, sau đó buông xuống, không chút hoang mang mở miệng cười nói: “Từ hội đèn lồng Trung Thu lần trước trước ta đã gặp qua Trang tiểu thư, Tạ mỗ vừa gặp đã thương, Trang tiểu thư tài hoa hơn người, ôn nhu dễ gần, thanh lệ thoát tục, khiến Tạ mỗ nhớ mãi không quên, Tạ mỗ muốn cùng nàng kết làm tần tấn chi hảo, không biết ý Trang huynh như thế nào?”
Trang Tín Xuyên vốn sốt ruột, không biết Tạ Đình Quân bỗng nhiên mời hắn đến có chuyện gì, không nghĩ rằng là đại hỷ sự như vậy, hắn có cảm giác giống như từ trên trời rơi xuống, kích động không thôi.
“Đương nhiên… Đương nhiên rất tốt… Tạ huynh có ý như thế, tiểu đệ… Tiểu đệ tất nhiên rất muốn kết làm thân gia.” Trang Tín Xuyên hưng phấn hai mắt sáng lên.
Tạ Đình Quân cười cười, phản ứng của đối phương hoàn toàn nằm trong dự kiến của hắn.
“Vốn chuyện này phải do gia mẫu tự mình hướng Trang gia nói chuyện, không đến lượt Đình Quân nói tới, nhưng Đình Quân có chuyện muốn nhờ Trang huynh giúp một việc, chỉ cần Trang huynh giúp ta hoàn thành việc này, gia mẫu qua mấy ngày nữa sẽ đến Trang phủ cầu hôn.”
Nghe được lời này, Trang Tín Xuyên chậm rãi thu liễm tươi cười, hắn nghe ra chút hương vị ý tứ, Tạ Đình Quân nói dễ nghe là nhờ hắn hỗ trợ, nhưng thực tế chính là điều kiện để cưới Minh Hỉ về Tạ gia!
Trang Tín Xuyên điều chỉnh một chút dáng ngồi, nhìn Tạ Đình Quân, nhẹ giọng hỏi: “Không biết Đình Quân muốn Tín Xuyên làm cái gì?”