Thịnh Thế Trà Hương
Chương 115 : Thỉnh cầu một chuyện
Ngày đăng: 00:23 22/04/20
Mai Hương viện,
Nhị di thái thái cùng Trang Tín Xuyên nghe được tin tức vội vàng đi tới Mai Hương viện của Trang Minh Hỉ. Bọn họ vừa mới cùng Trang Minh Hỉ nói về chuyện này, Trang Minh Hỉ tức giận không chịu nổi, vừa mới nghe thấy Tần Thiên trở về, nhất thời không nhịn được liền xông ra ngoài, bọn họ vốn cũng không để trong lòng, lại không nghĩ rằng nàng ăn khổ mà trở về.
Sau khi đi vào phòng, đã thấy Trang Minh Hỉ tựa vào đầu giường lau nước mắt, nàng cắn chặt môi, tuy rằng nước mắt cứ thế rơi xuống, nhưng không phát ra một chút thanh âm nào.
Nhị di thái thái biết nữ nhi xưa nay mạnh mẽ, cũng không nguyện trước mặt người khác thể hiện một tia yếu đuối, thấy nàng trong bộ dạng này, chỉ cảm thấy đau lòng.
Nàng ta đi tới, ngồi xuống bên cạnh nữ nhi, cầm tay nàng nói: “Minh Hỉ, con đừng nóng giận, chọc tức thân mình chẳng phải đúng tâm nguyện của tiểu tiện nhân kia!”
Nhắc đến Tần Thiên, Nhị di thái thái liền nén không được lửa giận, “Hẳn là tiểu tiện nhân không biết xấu hổ kia không biết khi nào đã dụ dỗ Tạ công tử, nếu không Tạ công tử làm sao có thể đối với một tiểu nha đầu hạ lưu có vài phần quý trọng!” Tiếp theo lại vuốt ve mặt nàng, thấy nàng trên làn da trắng nõn có dấu bàn tay đỏ hồng vừa đau lòng, vừa oán hận, “Một ngày nào đó, ta nhất định phải làm cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta, khiến bọn họ phải chịu gấp mười gấp trăm lần những sỉ nhục mà chúng ta phải chịu!”
Trang Minh Hỉ nghe mẫu thân khuyên giải an ủi, trong lòng ủy khuất khổ sở, nhịn không được ghé vào vai mẫu thân, nhẹ nhàng mà khóc nức nở, “Nương, Tạ gia kia rất bắt nạt người, hắn rốt cuộc là muốn cưới con, hay là muốn cưới Tần Thiên? Hắn thế nhưng đem một nô tỳ hạ lưu làm điều kiện để cưới con! Hắn lại xem nhẹ con như vậy! Nương, con không lấy chồng, Trang Minh Hỉ tốt xấu cũng là tiểu thư phú gia, há có thể để người khác hèn hạ như thế?”
Một bên Trang Tín Xuyên nghe thấy muội muội nói như vậy thì hoảng sợ, thật vất vả mới cùng Tạ gia thiết lập chút quan hệ, chuyện kinh doanh muối cũng có chút hi vọng, há có thể cứ như vậy mà đổ xuống sông xuống biển!
“Muội muội, muội trăm ngàn lần đừng nghĩ như vậy, đây chính là Tạ gia, Tạ gia đó nha! Là Tạ gia cự phú phương bắc!” Trang Tín Xuyên vội la lên, hắn đến gần Trang Minh Hỉ hơi hạ thắt lưng nói: “Bao nhiêu người đánh nhau vỡ đầu đều muốn gả vào đó, lúc trước muội không phải cũng vì muốn gả cho hắn mà phí nhiều tâm tư sao? Nay muội chỉ vì một hạ nhân mà tức giận đến mức vứt bỏ một nhân duyên tốt đẹp đã tới tay hay sao?”
“Nhưng mà ca ca, hắn căn bản không để muội vào mắt, hắn nhục nhã muội như vậy, muội cho dù gả cho hắn ngày sau cũng có gì tốt lành?” Trang Minh Hỉ ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hồng nhìn Trang Tín Xuyên.
“Ai nói hắn nhục nhã muội? Muội muội, muội trăm ngàn lần đừng chui rúc vào sừng trâu. Tạ Đình Quân vì Trung thu hội đèn lồng ngày đó đã bị muội mê hoặc, nhớ mãi không quên, mới muốn cưới muội về. Muội không nhớ rõ đêm đó biểu hiện của muội có bao nhiêu phấn khích sao? Tạ công tử vẫn đều nhìn muội cười, muội làm sao đối với hắn lại không có ý nghĩa? Hắn là cưới hỏi đàng hoàng, nào có người lấy loại chuyện này ra nói giỡn? Về phần Tần Thiên, từ trước đến nay nam nhân có địa vị người nào không tam thê tứ thiếp? Hắn cho dù coi trọng Tần Thiên cũng chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi, không phải Tần Thiên cũng sẽ là người khác, nha hoàn hồi môn của muội gả vào tới đó về sau cũng đều là người của hắn? Chẳng lẽ muội còn muốn cùng hắn so đo mấy chuyện này? Muội so đo được hết sao? Muội không cảm thấy ngột ngạt sao?”
Đại phu nhân gật gật đầu, cười nói: “Tín Ngạn nếu nói như vậy, nhất định là ngươi giúp không ít, Tần Thiên, lần này ngươi lập công lớn, nhất định phải thưởng ngươi thật nhiều, ngươi có muốn biết phu nhân sẽ thưởng ngươi như thế nào không?”
Nhìn thấy những lời này của mẫu thân, Trang Tín Ngạn đã biết ý tứ, hắn trong lòng nóng lên, nhìn về phía Tần Thiên ánh mắt cũng nóng bỏng.
Nhưng không nghĩ tới, Đại phu nhân vừa dứt lời, Tần Thiên liền hướng tới Đại phu nhân quỳ xuống, dập đầu.
“Tần Thiên, ngươi bỗng nhiên quỳ xuống làm cái gì?” Nguyệt Nương vội vàng nói.
Nghe thấy lời của Nguyệt nương, Đại phu nhân khóe miệng tươi cười ngưng lại, “Tần Thiên, ngươi là có chuyện gì?”
“Phu nhân, Tần Thiên có một chuyện muốn nhờ, còn thỉnh phu nhân rủ lòng từ bi!” Tần Thiên nói.
Lúc này không nói, còn đợi đến khi nào? Không có tôn nghiêm, không có quyền thế, chịu nhịn để người nhục mạ nàng chịu đủ rồi, chức vị tiểu lão bà nàng cũng thật sự không muốn làm.
Đại phu nhân giật mình: “Chuyện gì?”
Bên cạnh Trang Tín Ngạn, Hải Phú, Nguyệt Nương cũng đều vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Tần Thiên.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Tần Thiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đại phu nhân…