Thịnh Thế Trà Hương
Chương 164 : Liên tiêu đái đả (thượng)
Ngày đăng: 00:24 22/04/20
Liên tiêu đái đả: Đây là một cách đánh trong bộ môn quyền của võ thuật, vừa ngăn chặn, hóa giải thế của đối phương (tiêu: hóa giải), vừa ra đòn phản kích (đả: công kích)
Tần Thiên hướng về phía cửa nhìn lại, đã thấy bóng dáng cao lớn khôi ngô xuất hiện ở đó.
Người tới mặc cẩm bào màu đen, chỗ cổ áo, tay áo đều dùng kim tuyến thêu đồ án hoa văn phong phú đa dạng, ngọn đèn chiếu vào, kim quang lóng lánh, ánh lên khuôn mặt hắn, ngũ quan thâm thúy, khí thế hiển lộ.
Đúng là Tạ Đình Quân.
Nhìn hắn, Tần Thiên trong lòng kinh ngạc, hắn sao có thể xuất hiện ở đây?
Nàng quay đầu nhìn Trang Tín Ngạn bên cạnh liếc mắt một cái, thấy hắn đang nhìn Tạ Đình Quân chăm chú, sắc mặt trầm trọng, ánh mắt đông lạnh, nhìn không ra suy nghĩ trong lòng.
Lúc này, Âu Dương lão bản từ chỗ ngồi đứng lên, hướng về Tạ Đình Quân chắp tay cười nói: “Tạ công tử vinh hạnh đến đây, đã là rất nể mặt rồi, tại hạ sao dám trách tội Tạ công tử.” Nói xong, lại chỉ vào vị trí bên cạnh ân cần nói: “Tạ công tử mời ngồi.”
Tạ Đình Quân cười lớn một tiếng, long hành hổ bộ đi đến, thời điểm đi qua bên người Tần Thiên cố ý dừng lại một chút, hướng về Tần Thiên vái chào: “Đại thiếu phu nhân, không nghĩ tới nhanh như vậy đã gặp mặt.”
Xuất phát từ lễ tiết, Tần Thiên cũng chỉ đành đứng lên hướng hắn đáp lễ, “Hạnh ngộ.”
Tạ Đình Quân nhìn nàng một cái, đôi mắt thâm thúy giống như ám khí bắn ra không trung, hắn cười cười, ý vị thâm trường.
Bỗng nhiên trong lúc đó, Tần Thiên hiểu được hắn vì sao lại xuất hiện ở đây. Hắn được ngũ đại Trà Hành cố ý mời đến. Xem ra, việc Tạ gia muốn tham gia vào kinh doanh trà đã không còn là bí mật, ngũ đại Trà Hành chắc hẳn muốn mượn sức hắn. Hôm nay, Âu Dương lão bản mời hắn đến, chính là muốn cho hắn nhìn xem ngũ đại Trà Hành liên minh so với một mình Thịnh Thế cũng có thực lực không thề thua kém. Theo biểu hiện của bọn họ, ngũ đại Trà Hành đối với liên minh lần này rất có tự tin, căn bản đối với bữa tiệc tối nay chỉ muốn xem Thịnh Thế tính toán như thế nào.
Vừa dứt lời, Dương lão bản lúc trước đối với Tần Thiên ngôn ngữ bất kính đứng lên, chỉ vào Tần Thiên cả giận nói: “Có phải có người nói gì đó với ngươi? Ngươi rốt cuộc từ chỗ nào biết được tin tức này!”
Bốn người còn lại cũng hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khiếp sợ, Tần Thiên vừa vạch trần, đó chính là chỗ tinh túy trong sự hợp tác của ngũ đại Trà Hành, tuy rằng biết không có khả năng giấu giếm lâu dài, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy đã bị đối thủ nhìn thấu.
“Dương lão bản an tâm một chút đừng sốt ruột…” Tần Thiên cũng không có bởi vì hắn vô lễ mà biểu hiện ra nửa phần tức giận, cứ như vậy, Dương lão bản cũng không có cách nào tiếp tục phát hỏa, hắn ngượng ngùng ngồi xuống.
“Dương lão bản yên tâm, cũng không có ai lộ ra chút tin tức gì với ta. Tần Thiên mặc dù không tính là người thành thật, nhưng cũng khinh thường việc nói dối trong những tình huống như thế này!”
Lời này chọc Tạ Đình Quân cười khẽ, Tần Thiên nhìn hắn một cái.
“Chỉ cần nắm giữ tốt phí tổn, ngũ đại Trà Hành có thể lấy giá thấp thủ thắng, trong khoảng thời gian ngắn thậm chí có thể cướp đi sinh ý lá trà ở toàn bộ phía nam của Thịnh Thế chúng ta. Thịnh Thế chúng ta dù to lớn so ra lại thua kém với ưu thế liên minh của các vị, không có nhiều giống trà bằng các vị, giá cũng không rẻ bằng, một năm hai năm Thịnh Thế còn chịu đựng được, nhưng về lâu dài, Thịnh Thế dù lớn mạnh cũng không thể không sụp đổ. Cho dù dựa vào Bích loa xuân miễn cưỡng duy trì, cũng rốt cuộc khó mà cùng các vị tranh phong!” Thịnh Thế từ trước tới nay đều là quan trà, hết thảy phí tổn đều cao hơn hẳn. Hạ thấp giá, Thịnh Thế đã đủ thua thiệt. Giá bán này vừa vặn kháp trụ Thịnh Thế, khiến Thịnh Thế thất bại.
Lời này vừa nói ra, ngay cả hai đại chưởng quỹ cùng Trang Tín Trung đều nhịn không được kinh ngạc, lời này tuy rằng không sai, nhưng nói như vậy không phải ủng hộ chí khí của người khác mà diệt uy phong của chính mình hay sao? Không phải càng cổ vũ khí diễm của đối phương?
Nhưng mà đối với ngũ đại Trà Hành bên này mà nói, lời này phát ra từ bất luận kẻ nào, đều làm cho bọn họ đắc ý. Nhưng bị Tần Thiên trấn định như vậy nói ra, dù thế nào cũng không có chút cảm giác uy phong.
Tất cả kế sách của bọn họ đều bị đối phương nhìn thấu, nhưng đối với đối phương lại hoàn toàn không biết gì cả. Bất tri bất giác, bọn họ trong lòng dâng lên hàn ý.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt trầm trọng. Nhưng đối với Tần Thiên trước mặt này, lại không thể có ác cảm. Bởi vì cho tới bây giờ, tiểu cô nương này không hề gây khó dễ gì với bọn họ, ngược lại vẫn như một tri kỷ đang bàn luận vì bọn họ, giúp bọn họ nói chuyện.
Nhưng đúng lúc này, Tần Thiên bỗng nhiên khẽ thở dài, tiếc nuối nói: “Nhưng có một điều, năm vị lão bản đã có sơ sót. Có đôi khi, đi nhầm một bước sẽ thất bại toàn cục. Cứ như vậy, Thịnh Thế chúng ta cố nhiên phiền toái, nhưng ngũ đại Trà Hành cũng không thể trở thành người thắng cuộc. Chính là mục đích đêm nay ta mời các vị đến!”