Thịnh Thế Trà Hương

Chương 172 : Hoa mai di động

Ngày đăng: 00:24 22/04/20


“A ——” lần này, Tần Thiên kêu to là thiên chân vạn xác.



Trừ bỏ vài người lớn tuổi ra, còn lại mọi người đều mặt đỏ tai hồng.



Trang Tín Ngạn hai mắt đăm đăm nhìn bộ ngực sữa đầy đặn của Tần Thiên liếc mắt một cái, vừa định kéo chăn phủ lên, Tần Thiên lại bổ nhào lên người hắn. Hắn biết đây là nàng hành động theo bản năng tránh né, nhưng mà… Nhưng mà…”Tứ tiểu thư, ngươi không khỏi rất vô lễ!” Bên này Phương Nghiên Hạnh vẻ mặt không khỏi hờn giận trách cứ Trang Minh Hỉ. Vừa rồi lúc hài của Trang Minh Hỉ kéo góc chăn kia vừa vặn bị Phương Nghiên Hạnh nhìn thấy.



Trang Minh Hỉ đỏ mặt, hai tay che ngực, “Ta không phải cố ý, ta nhìn thấy Đại ca Đại tẩu như vậy, nhất thời hoảng thần, ta cũng không biết hài của ta đã vướng vào góc chăn…” Nói xong, nàng đỏ hốc mắt, rõ ràng thực khủng hoảng, lại ra vẻ trấn định, vốn tính tình nàng xưa nay gặp chuyện gì cũng đều bình tĩnh. Nàng lại nhìn vào trong màn, nói với Tần Thiên: “Đại thiếu phu nhân, xin người tin ta, ta thật sự không cố ý. Nếu người tức giận, Minh Hỉ cam nguyện nhận trừng phạt.”



Tần Thiên thoáng quay đầu, nhìn về phía chăn trên người.



Vỏ chăn ở cổ đại không giống như hiện đại có hình chữ nhật, nhét toàn bộ ruột chăn vào, khóa kéo là xong việc. Vỏ chăn cổ đại trên mặt là gấm vóc thêu hoa, bốn phía cũng là vải bông, dùng kim khâu thêm một tầng ở trên chăn, như vậy trông sẽ đẹp đẽ hào nhoáng, đắp trên người cũng vô cùng thoải mái. Nhưng như vậy, ở góc khâu lại có khe hở, có đôi khi mũi kim cũng sẽ rời rạc. Nay, chăn trên mặt đất, Trang Minh Hỉ mũi hài nếu không cẩn thận vướng vào góc chăn, cũng không phải không có khả năng.



Tuy rằng như thế, Tần Thiên lại không thể nào tin tưởng Trang Minh Hỉ là vô tâm. Đối với nữ hài tử tâm cơ này nàng đã được lĩnh giáo rất nhiều! Chuyện lần này rõ ràng đã được lên kế hoạch trước. Nhìn thì có vẻ như Nhị di thái thái là chủ mưu, nhưng Nhị di thái thái sao có thể vô duyên vô cớ hoài nghi bọn họ. Nhưng Trang Minh Hỉ, mấy ngày nay luôn thấy nàng đảo quanh gần chỗ bọn họ, có lẽ là nàng ta đã phát hiện ra cái gì, mới an bài chuyện đêm nay!



Nữ hài tử này, nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho nàng ta không thể lại ở lại Trà Hành!



Những người còn lại nghe thấy lời này của Trang Minh Hỉ cũng không hoài nghi nhiều, dù sao kéo chăn của phu thê người ta không phải chuyện mà một tiểu thư khuê các có thể làm. Trang Minh Hỉ tuy rằng xuất thân ở Nhị phòng đáng ghét, nhưng từ xưa đến nay đều thận trọng từ lời nói đến việc làm, đoan trang thủ lễ, không có khả năng làm ra sự tình này.



“Bất quá là không cẩn thận thôi, chịu xử phạt gì chứ? Đại thiếu phu nhân không phải người nhỏ mọn như vậy!” Nhị di thái thái tất nhiên luyến tiếc nữ nhi bị trách phạt.




Nhưng chờ sau khi Nguyệt Nương kéo lại màn, người bên ngoài lần lượt đi ra ngoài, bên trong trở lại im lặng, lúc này mới ý thức được hai người tình cảnh có bao nhiêu ái muội.



Nàng tuy là người hiện đại, nhưng còn chưa đến mức có thể tùy ý lõa lồ ở trước mặt nam tử.



Nàng muốn đứng lên khỏi người hắn, nhưng nghĩ đến chỉ cần đứng dậy, ngực của mình tất nhiên sẽ rơi vào tầm mắt của Trang Tín Ngạn, vừa nghĩ tới khả năng đó, liền khiến cho nàng ngượng ngùng không thôi.



Nhưng mà, cũng không thể cứ để như vậy… Nàng cảm giác được thân thể hắn càng ngày càng nóng, trên người căng cứng, đặc biệt là cơ bắp trước ngực, cứng rắn giống như sắt thép. Thân mình của hắn càng ngày càng căng cứng, nàng lại cảm thấy thân mình của nàng càng ngày càng mềm yếu, như bị rút đi xương cốt, mềm nhũn dán trên người hắn.



Chậm rãi, từ trên người hắn chảy ra rất nhiều mồ hôi, mồ hôi bốc hơi, tỏa ra một hơi thở đặc trưng của nam tử, loại hơi thở này dưới nhiệt độ cơ thể càng ngày càng nóng của hắn trở nên rõ nét hơn, dần dần tràn ngập toàn bộ trướng màn, không chỗ nào không có, cường thế xâm nhập nhập hơi thở của nàng. Nàng hô hấp, đều là mùi hương nam tính của hắn… Trong trướng nhiệt độ càng ngày càng nóng, thân thể của nàng càng ngày càng mềm nhũn, hai người hô hấp càng ngày càng dồn dập, cứ để như vậy, sẽ xảy ra việc gì đó… Lý trí đang nhắc nhở nàng.



Nàng dùng sức cắn cắn môi dưới, chút đau đớn làm cho nàng thanh tỉnh một ít, sau khi đã tỉnh táo lại, vươn tay kéo chăn, muốn dùng chăn che khuất thân mình lại.



Nhưng vừa mới cử động, bên tai lại truyền đến tiếng ngâm khó nhịn, cơ hồ là mất hồn mất vía kia… Nàng trong óc “Oanh” một tiếng, tay lại mềm nhũn, lại ngã vào ôm ấp của hắn.



Ánh mắt vừa vặn dừng lại góc độ ở dưới bụng hắn, hắn đã cởi bỏ áo ngoài, chỉ còn mặc quần dài, vải mỏng manh giữa hai chân có thứ gì đó chống đỡ có hình dạng như lều trại, nàng đương nhiên biết là chuyện gì xảy ra.



Đột nhiên nhớ tới kiếp trước có nghe đồng nghiệp nói qua một liên tưởng đáng buồn cười, nàng ta nói, nam nhân chiếc mũi nếu cao thẳng, nơi đó tất nhiên đồ sộ… Trang Tín Ngạn mũi vô cùng cao thẳng a… Đột nhiên, nàng chỉ cảm thấy toàn thân máu đều vọt tới trên mặt, trời ạ, nàng rốt cuộc suy nghĩ cái gì đây…