Thịnh Thế Trà Hương

Chương 173 : Ý loạn tình mê

Ngày đăng: 00:24 22/04/20


Ngoài trướng chúc quang lay động, trong trướng ánh sáng ảm đạm.



Mùi hương nồng đậm này cơ hồ làm cho Tần Thiên hít thở không thông.



Tần Thiên ghé vào trên người Trang Tín Ngạn, không chút khí lực.



Một lát sau, nàng cảm giác được hai tay của Trang Tín Ngạn đặt trên vai nàng, trong lòng bàn tay nóng rực, hơi run rẩy. Sau đó, một chút, một chút, đỡ nàng lên.



Chỗ ngực dính không ít mồ hôi, lúc này bỗng nhiên rời khỏi người hắn, mồ hôi bốc hơi, ngực đột nhiên chợt lạnh. Tần Thiên vội vàng kéo qua chăn bên cạnh che khuất ngực của mình.



Nàng cảm thấy như đang ở trong một lồng hấp, không chỗ nào không nóng, ngay cả hơi thở cũng như muốn bốc cháy vậy.



Nàng chậm rãi chống thân mình lui ra phía sau, thân thể bình thường vốn linh hoạt hiện tại mềm nhũn, như không nghe theo chỉ huy của nàng, thật vất vả mới tránh ra xa một chút. Tiếp theo nàng lại bắt đầu tìm xiêm y, nhìn quanh trái phải, lại không thấy xiêm y ở nơi nào, cũng không biết bị hắn ném đi đâu rồi.



Nàng có chút sốt ruột, nhưng thủy chung đều cúi đầu xuống, không có dũng khí nhìn hắn. Có điều cảm thấy trong trướng độ ấm dường như càng ngày càng cao, mà phía đối diện hơi thở của hắn càng ngày càng dồn dập.



Lúc này nàng như bị cái gì đó choán hết đầu óc, hoàn toàn không biết nên có phản ứng gì. Sau một lúc lâu, mới cảm thấy, hẳn phải rời khỏi màn trước đã.



Tìm không thấy quần áo, nàng chuẩn bị ôm chăn rời đi. Nhưng vừa xoay người, lại cảm thấy bị cái gì nắm lấy. Nàng ngẩn người, quay đầu lại, còn chưa kịp phản ứng, chăn trên người lập tức bị hắn kéo đi. Trước ngực chợt lạnh, nàng kinh hãi kêu lên một tiếng, theo bản năng hai tay che ngực, đồng thời cảm giác được một bóng đen hướng áp về phía nàng.



Tần Thiên ngẩng đầu mở to hai mắt nhìn Trang Tín Ngạn đã tiến đến trước mặt nàng. Lúc này hắn cách nàng gần như vậy, gần đến mức nàng có thể cảm giác được hơi thở nóng rực của hắn. Gần đến mức nàng có thể thấy rõ lông mi run rẩy của hắn.




“Đại phu nhân, con muốn xử phạt một số người vô lễ tối hôm qua!” Tần Thiên chuyển chủ đề.



Đại phu nhân đã sớm phái người điều tra chuyện này, biế được tối hôm qua quả thật có tặc tử xâm nhập, trong phủ còn thất lạc một ít tài vật, có điều sau đó vẫn để cho tặc tử chạy thoát. Tuy rằng như thế, cũng không có nghĩa là những hạ nhân này có thể tùy ý xâm nhập phòng của chủ tử.



Đại phu nhân để Tần Thiên tùy ý xử lý việc này.



Tần Thiên đem các gia đinh xâm nhập đêm qua đánh mười đại bản, mấy người Nhị di thái thái, Lưu Bích Quân, Trang Minh Hỉ không quy củ, phạt ba tháng nguyệt ngân, hơn nữa cấm chừng trong phòng một tháng. Về phần Trang Minh Hỉ, Tần Thiên đem băn khoăn của mình đối với Trang Minh Hỉ lặng lẽ nói cho Đại phu nhân. Đại phu nhân trầm ngâm một lát, liền thu hồi quyết định cho Trang Minh Hỉ đến Trà Hành học tập, để nàng an tâm ở trong phủ chuẩn bị gả đi.



Trang Minh Hỉ không phục, chạy đến trước mặt Đại phu nhân khóc lóc kể lể, Tần Thiên cười nói: “Tứ tiểu thư, ta thấy ngươi ở Trà Hành đã lâu, đã quên quy củ, mới có thể làm ra chuyện vô lễ như tối hôm qua. Ngươi vẫn nên an tâm ở phủ học quy củ đi, bằng không, về sau cho dù có kiến thức kinh doanh, quy củ rối tinh rối mù, lại không thể khiến phu quân vui mừng!”



Lời này hợp tình hợp lý, Trang Minh Hỉ không có gì để chống đỡ, trong lòng thầm hận, lại không thể phản kháng.



Sau khi giải quyết xong chuyện này, xe ngựa đi Mạc Bắc cũng đã được sửa sang lại. Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn mang theo Lưu chưởng quỹ và Mã quản sự, Phạm Thiên được đoàn người của Đại phu nhân đưa tiễn ngồi lên xe ngựa rời khỏi Trang phủ.



Tới cửa thành, gặp đoàn xe của Tạ gia đã hẹn trước ở cổng thành, song phương xuống xe chào hỏi.



Tần Thiên xuống xe, đã thấy Tạ Uyển Quân được nha hoàn nâng đỡ bước từ trên xe ngựa châu anh bát bảo xuống.



_________________