Thịnh Thế Trà Hương
Chương 188 : Đại lễ (hạ)
Ngày đăng: 00:24 22/04/20
Ti Mã Thuận bốc lên một khối thịt bò khô trước mặt, cười nhạo vài tiếng, nhưng bỗng nhiên, hắn thu liễm tươi cười, nhìn thật kỹ thịt bò khô cầm trong tay, đưa lên mũi ngửi, thần sắc dần dần ngưng trọng, hắn nhíu mày, xé một khối thịt bò khô đưa vào trong miệng, bất quá nhấm nuốt hai miếng, lại thay đổi sắc mặt.
Tạ Đình Quân cũng hướng về phía Phạm Thiên lấy một khối thịt bò khô, hắn cẩn thận nhìn nhìn, trong lòng đoán trong hồ lô của Tần Thiên đang chứa thứ gì đây!
Bên này, Tần Thiên đối mặt với chúng quý tộc tức giận cũng không hề sợ hãi, hết thảy đều nằm trong dự kiến của nàng. Nàng nhìn thủ lĩnh Ô Đạt mỉm cười, nói: “Thưa thủ lĩnh, ta biết thịt bò khô ở thảo nguyên mà nói, căn bản là không phải là vật hiếm lạ, bất quá thỉnh đại nhân dù đang giận dữ trước hãy thử nhấm nháp một chút loại thịt bò khô này.”
Thấy nàng bộ dáng tự tin như vậy, chúng quý tộc không khỏi đối với thịt bò khô vừa rồi không thèm nhìn tới này dâng lên lòng hiếu kỳ. Sau khi Tần Thiên cung kính có lễ luân phiên mời, chúng quý tộc bắt đầu nhấm nháp thịt bò khô, sau một lát, trên mặt họ đều toát ra thần sắc kinh hỉ tán thưởng.
Tần Thiên đem vẻ mặt của bọn họ thu hết vào đáy mắt, mỉm cười. Kiếp trước, nàng rất thích ăn thịt bò khô của Nội Mông, thịt bò của cao nguyên, hơn nữa khí hậu độc đáo, phương pháp chế tác tỉ mỉ, thật sự khiến cho người ta như trở về chốn cũ. Nàng từng học làm, tuy rằng không thể so sánh, nhưng hương vị cũng không hề thua kém.
Khi tới Vĩnh Cùng trấn, nàng sau khi nếm thử thịt bò khô của Mạc Bắc thì thấy rằng, thịt bò khô tự làm ở thảo nguyên cũng không được tinh xảo như hiện đại. Giống như cách nông gia thường làm thịt khô, đem thịt bò tươi ướp muối, sau đó đem phơi khô ở bên ngoài, sau đó bảo tồn rất dễ dàng. Bất luận là hương vị hay cách dùng so với hiện đại đều kém rất xa.
Từ thời điểm đó, nàng liền nổi lên tâm tư. Ven đường lại nếm thử đủ loại thịt bò khô, khẳng định suy đoán của bản thân. Sau khi tới Quy Phục thành, liền bảo Phạm Thiên mua mấy khối thịt bò tươi, mượn phòng bếp của Tạ gia để nấu nướng, lại lợi dụng mấy ngày lộ trình đến Y Luân Bối Nhĩ ở trên xe ngựa phơi khô, mới có thịt bò khô tự làm trước mặt các quý tộc đang ngồi đây.
Ai cũng không lưu ý đến mấy động tác nhỏ này của nàng. Mà có người chú ý đến, cũng sẽ không thể liên tưởng đến việc này.
Sau khi nếm thử khối thịt bò, ba vị thủ lĩnh sắc mặt biến đổi. Trong đó thủ lĩnh Ô Đạt một bên gật đầu một bên khen: “Ta chưa bao giờ ăn qua thịt bò khô ngon như vậy, chất thịt xốp mềm, hương vị thơm ngọt độc đáo, không sai, không sai.” Nói xong, hắn lại nhéo một khối đưa vào trong miệng. Phải biết rằng thịt bò khô bọn họ tự làm nơi này đều vừa cứng vừa khô, không thể ăn sống, dù gì cũng phải dùng nước nấu chín, cho dù là đầu bếp cũng không thể tạo ra hương vị độc đáo như vậy.
Các quý tộc còn lại cũng liên thanh tán thưởng.
Hóa ra Ti Mã Thuận thấy Tần Thiên đã đả động được các quý tộc, hắn vì sinh ý lần này, vì lung lạc các quý tộc này, tiêu phí quá lớn, sao có thể trơ mắt nhìn một phen vất vả đổ xuống sông xuống biển. Hơn nữa, mặc dù hắn thất bại, hắn có thể hướng tới các quý tộc này đòi lại tài vật và mỹ nhân sao? Một khi thất bại, đó là tiền mất tật mang, tổn thất rất lớn!
Dưới sự ích động, Ti Mã Thuân rốt cuộc không thể khống chế, hy vọng ngăn cơn sóng dữ!
Hắn chỉ vào Tần Thiên, lời nói mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị: “Nếu có thể kiếm chác tốt như thế, vì sao chính ngươi không tự mình làm sinh ý này, trong thiên hạ lại có thương nhân đem tiền tài trong tay ném ra bên ngoài sao? Nhất định là âm mưu! Chuyện này nhất định có vấn đề, các vị thủ lĩnh đại nhân thỉnh cân nhắc, đừng để nàng ta thực hiện được! Tần đương gia, ngươi rốt cuộc rắp tâm làm gì, là vì độc quyền sinh ý lá trà, hay còn âm mưu tính toán lớn hơn thế nữa?”
Những lời nói này như một chậu nước lạnh, khiến chúng quý tộc vừa mới hưng phấn bốc cháy giảm tụt xuống. Chúng quý tộc tâm sinh cảnh giác, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Tần Thiên.
Nhìn thấy phản ứng của bọn họ, Tần Thiên chẳng những không tức giận, còn tự lý giải, hoài nghi là bình thường, không nghi ngờ mới là bất thường a!
“Tư Mã lão bản!” So với việc Ti Mã Thuận kích động, Tần Thiên càng hiển lộ thong dong, “Ngươi nói đúng, trong thiên hạ không có thương nhân nào lại ném tiền tài trong tay ra bên ngoài. Nhưng mà, trong thiên hạ tiền tài cũng không khó kiếm, Thịnh Thế chúng ta lấy lá trà lập nghiệp, có thể tận tâm hết sức buôn bán lá trà thật tốt, sẽ có hồi báo khả quan. Chính vì như thế, Thịnh Thế chúng ta vì sao còn phải phân tán sức lực tập trung vào ngành nghề khác?”
Nàng cười cười, lại xoay người nhìn về phía chúng quý tộc, thực thành khẩn nói: “Ta đã nói rồi, ta hôm nay đến chính là cùng huynh đệ tỷ muội Khương nhân kết giao bằng hữu. Phần đại lễ này, là biểu đạt thành ý gặp mặt, không phải là muốn dùng thứ này trao đổi độc quyền sinh ý lá trà, mặc dù các người không tính đem độc quyền lá trà giao cho ta, ta vẫn sẽ đem phương pháp chế tác thịt bò khô giao cho các ngươi, Thịnh Thế luôn trọng danh dự, Tần Thiên ta thân là đương gia Thịnh Thế nói được thì làm được! Đã là như thế, ta sao có âm mưu cùng dã tâm gì đây?”
“Trong thiên hạ thực sự có chuyện tốt như vậy?” Ti Mã Thuận cười lạnh, “Tần đương gia thật sự một chút tư tâm đều không có?”
“Thật ra cũng không hẳn! Trong việc này ta cũng có tư tâm!” Tần Thiên ngang ngẩng đầu lên, hai mắt lòe lòe sáng lên, “Nói đến tư tâm, không bằng nói đôi bên cùng có lợi!”