Thời Thượng Tiên Sinh

Chương 51 :

Ngày đăng: 21:41 18/04/20


Nếu muốn nghênh đón chồng đẹp trai của mình, nhất định phải đổi một cái quần lót khêu gợi một chút!



Sau khi ý thức được điều này, Tô Nặc cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, nhưng đồng thời cũng có chút hưng phấn! Quần chữ T có vẻ hơi đơn giản, nhưng được cái là trông rất hấp dẫn!



Vậy rốt cuộc mặc hay không mặc đây? Vấn đề này phải cân nhắc thật kĩ! Tô Nặc đứng trước gương rối rắm hồi lâu, cuối cùng dứt khoát. . . Cởi bỏ! Đổi thành một cái quần lót nhỏ kín đáo, đúng là làm mất mặt giới yêu nghiệt!



Mặc dù khi chụp quảng cáo đã từng mặc quần gợi cảm nhưng đó là công việc nên không cảm thấy áp lực! Còn bây giờ nghĩ đi nghĩ lại đều có cảm giác dâm đãng “chưa được thỏa mãn nên muốn quyến rũ chồng hung hăng yêu thương mình”, thật sự rất kinh hãi! Tô Nặc tự an ủi, dù sao sớmmuộn cũng phải cởi, mặc cái gì cũng đâu có sao, da đẹp là được rồi! Mặc dù tiểu cúc hoa còn hơi đau nhưng vẫn cảm thấy rất mong chờ, bởi vì mình thật sự rất yêu chồng đẹp trai của mình, thế nên phải làm những chuyện thân mật!



Còn trong Nhân Thuỵ, Âu Dương Long hoàn thành công việc sớm một cách hiếm thấy rồi lập tức thu dọn rời công ty, hoàn toàn không để ý đến các đồng nghiệp còn đang tăng ca, đúng là một vị sếp thiếu tư cách! Nhưng cũng không còn cách nào khác, bởi vì hắn thật sự không có tâm trạng đọc báo cáo, trong đầu luôn tự hỏi tại sao cái tên ngốc kia làm chuyện ấy với mình xong lại vừa chảy nước miếng vừa khen cái đó của người đàn ông khác lớn!



Chẳng lẽ cảm thấy mình nhỏ? Vừa nghĩ đến đây, Âu Dương Long thật sự muốn bẻ gãy vô lăng!



Đã thế radio trong xe còn dở chứng, tiếp tục phát quảng cáo “Thuốc viên Hoàng Kim Dũng Mãnh”!



Cô gái yếu đuối khóc sướt mướt gọi đường dây nóng cho chuyên gia, bày tỏ cái đó của ông xã mình rất nhỏ, đã vậy còn còn ỉu xìu, thời gian hoạt động lại ngắn, căn bản không giống đàn ông! Chuyên gia nghiêm túc hỏi một vấn đề rất đáng bị đập, vậy cô có ngoại tình hay không?! Cô gái yếu đuối kiên quyết nói, dĩ nhiên là không, tình yêu tôi dành cho ông xã là tình yêu thật sự! Chuyên gia lập tức bị cảm động, sau đó thuận lý thành chương dâng ra bí kíp, đó chính là “Thuốc viên Hoàng Kim Dũng Mãnh”!



“Thuốc viên Hoàng Kim Dũng Mãnh, chỉ cần ba đợt trị liệu, nam Châu Á sẽ biến thành Châu Âu, nam Châu Âu sẽ biến thành Châu Phi!” Quảng cáo này thật sự rất kích động lòng người, Âu Dương Long nghiến răng nghiến lợi, hung hăng tắt radio trong xe!



Tô Nặc hồn nhiên vẫn chưa phát hiện chồng đẹp trai của mình đang nổi điên, hắn đang ngồi trên giường nghiên cứu “Chiến lược thở gấp của tiểu 0”, đúng là rất tự giác!



Một tiếng sau, Âu Dương Long đúng hẹn trèo tường vào yêu đương vụng trộm, quả thật chẳng khác gì vở kịch cẩu huyết phiên bản hiện thực!



“Anh tới rồi.” Tô Nặc nhào vào trong ngực của hắn, cảm thấy rất hạnh phúc.



“Ừ.” Ngài giám đốc hiển nhiên không ngu đến mức lập tức làm ầm lên hoặc gào thét “rốt cuộc em cảm thấy anh lớn hay thằng kia lớn”! Bởi vì làm vậy rất ngu xuẩn! Không phù hợp với tiêu chuẩn của giới phúc hắc!



“Hôm nay lại tăng ca nữa à, anh có mệt không?” Tô Nặc ngoan ngoãn để hắn ôm về phòng ngủ.



“Không mệt.” Âu Dương Long hôn nhẹ lên má Tô Nặc, “Nghĩ đến em là hết mệt ngay.” Đúng là có ý đồ!



Quả nhiên Tô Nặc lập tức bị chọt trúng!



“Đi tắm chung với anh không?” Âu Dương Long mời gọi.



Tốt lắm! Tô Nặc cảm thấy vô cùng hưng phấn, hai người cùng nhau tắm rửa thân mật, mới nghĩ thôi đã thấy tình thú rồi!



Phòng tắm bốc đầy hơi nước, là một người tình chu đáo, Tô Nặc còn cố ý bỏ thêm tinh dầu hoa sen vào bồn tắm, muốn giúp ông xã giảm bớt mệt nhọc. Bọt biển màu trắng nổi lên trông mới lãng mạn làm sao! Tô Nặc đưa tay khuấy nước, cảm thấy vô cùng tuyệt vời! Âu Dương Long ôm eo hắn, sau đó bắt đầu giở trò.



. . . . .



Này này, sao gấp gáp quá vậy! Tô Nặc sửng sốt, tình tiết phát triển quá nhanh! Nước còn chưa đầy bồn nữa!



Nhưng Âu Dương Long chẳng buồn để ý đến việc đó, trên thực tế hắn hoàn toàn không có tâm tình tắm tinh dầu, hắn còn đang bận suy nghĩ xem phải làm cách nào để tiểu ngu xuẩn này thấy rõ cái size hùng vĩ của mình, sau đó nhận thức được chân lí “tất cả đàn ông trên thế giới này đều không lớn bằng chồng tôi”!



Vì vậy không đợi Tô Nặc phản ứng, hắn đã lột quần ngủ của người ta.



“Ngoan, cởi quần áo giúp anh đi.” Âu Dương Long vuốt ve Nặc nho nhỏ qua lớp quần áo.



Vừa mới vào liền sờ loạn lung tung, đúng là chịu không nổi mà! Tô Nặc đỏ mặt, đưa tay giúp hắn cởi nút áo sơmi.



Âu Dương Long cầm tay Tô Nặc, trực tiếp đặt lên dây nịt.



Mặt Tô Nặc bắt đầu bốc hơi, tốt xấu cũng để người ta cởi áo sơmi trước chứ! Vừa bắt đầu đã tiến thẳng đến trọng điểm rồi! Sao mà đỡ nổi đây!



“Nghe lời.” Âu Dương Long vỗ vỗ hắn.



Tuy rằng Tô Nặc cũng rất muốn quan sát kĩ cái bíp bíp của ngài giám đốc —— Bất quá hắn cảm thấy mình nên rụt rè một chút, vì thế vẫn không chịu cúi đầu xuống, chỉ dùng hai tay mò mò giúp Âu Dương Long cởi quần tây.



Nhưng mục đích cuối cùng của ngài giám đốc chính là làm cho Tô Nặc nhìn ngay khoảng cách gần, sao có thể dễ dàng bỏ qua việc hắn không cúi đầu! Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho trót, Âu Dương Long trực tiếp ngậm lỗ tai của hắn, ái muội nói, “Ngoan, giúp anh liếm một cái đi.”



Trời đất! Cái gì mà giúp! Anh! Liếm! Một! Cái! Tô Nặc cảm thấy lỗ tai mình cũng bốc hơi luôn rồi, sao khẩu vị của ông xã mình nặng quá vậy! Mới lần hai mà đã dùng miệng bíp bíp —— Nghiêm túc mà nói mình vẫn còn rất trong sáng! Tô Nặc ngậm chặt miệng liều mạng lắc đầu, thái độ vô cùng kiên quyết!



“Bảo bối, nghe lời. . .” Âu Dương Long không muốn bỏ qua như vậy, hắn đưa tay vuốt ve cái mông vêu của Tô Nặc cách lớp quần lót.



Vì thế Tô Nặc lại càng hoảng hốt hơn! Trong tình trạng hỗn loạn cực độ, hắn thốt ra một câu chập mạch, “Em đau răng!” Má ơi lí do này thật là 囧!



Âu Dương Long cũng bị hắn chọc cười.
“Anh có thấy trạng thái mới của Tô Nặc không?” Mạch Kha hỏi.



“Hơn nửa đêm gọi điện thoại chỉ vì cái này à?” Khâu Tử Ngạn dở khóc dở cười.



“Em chỉ muốn nhắc nhở anh, anh làm ơn đừng có hồi âm!” Mạch Kha dặn, “Gần đây chuyện xấu của hai người lan tràn khắp nơi, đừng gây thêm sự chú ý nữa.”



“Biết rồi.” Tuy rằng rất chán nghe Mạch Kha lải nhải, Khâu tiên sinh vẫn vô cùng kiên nhẫn.



Nếu đã chọn con đường làm ngôi sao thì phải chấp nhận chuyện mình trở thành đề tài bàn tán, chỉ cần không quá đáng thì cũng không cần quan tâm. Huống hồ nghề nghiệp này cho mình được nhiều hơn mất.



Sau khi đứng trên ban công hút một điếu thuốc, Khâu Tử Ngạn lên giường rồi tắt đèn.



Chưa tới ba phút sau, Đường Tiểu Ngữ tỉnh lại, mơ mơ màng màng mò đi mở đèn bàn.



“Ngủ đi.” Khâu Tử Ngạn nắm tay cậu ta, ôm người vào trong lòng của mình, “Có tôi ở đây.”



Trong bóng tối, Đường Tiểu Ngữ dựa sát vào ngực hắn, thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ kia.



“Đừng sợ.” Khâu Tử Ngạn áp sát vào tai cậu ta, “Tôi sẽ giúp cậu sửa tật xấu này.”



Đường Tiểu Ngữ nhắm mắt lại, không nói gì thêm.



Đêm rất dài, cũng rất ấm áp.



Nhưng đối với Tô Nặc và Âu Dương Long mà nói, đêm nay hiển nhiên rất tệ, có lẽ còn có thêm Mục Thu, hắn là điển hình của người vô tội bị kéo ra trước họng súng! Chẳng những phải bồi ngài giám đốc uống rượu suốt đêm mà còn phải khiêng cái tên xỉn quắc cần câu kia vào khách sạn —— Không thể quay về nhà, bởi vì Chung Ly Phong Bạch đang ở nhà! Không thể làm ầm ĩ đánh thức hắn!



“Đây là đâu?” Sáng hôm sau, Âu Dương Long bị ánh mặt trời đánh thức.



“Intercontinental*.” Mục Thu oán giận nói. Tối qua tổng giám đốc Mục đỡ cái tên say như chết kia tới trước quầy đăng kí, ánh mắt cô nàng tiếp tân nhìn hắn phải nói là cực kì kinh ngạc! Mục Thu rất muốn gào lên rằng ông là gay thật đấy nhưng mắt thẩm mĩ cũng chưa tệ đến mức sẽ lên giường với tên thần kinh này! Rốt cuộc cô muốn tra chứng minh nhân dân thêm mấy lần nữa!



*chắc là nói tên khách sạn.



Đúng là tức chết mà!



Âu Dương Long vẫn còn đau đầu, vì thế tiếp tục ngã xuống giường.



“Sao tôi lại quen biết thứ dân này!” Mục Thu gào thét, vứt khăn lạnh lên trán hắn!



Thật ra Tô Nặc còn thảm hơn ngài giám đốc, bởi vì ít ra Âu Dương Long còn có Mục Thu bầu bạn, Tô Nặc phải rầu rĩ u sầu suốt một đêm.



Buổi sáng đánh răng, nhìn sắc mặt tái nhợt và quầng thâm đen xì của người trong gương, Tô Nặc cúi đầu, tuỳ tiện dùng nước lạnh lau mặt một phen.



“Nặc Nặc!” Dưới lầu truyền đến tiếng của Đới An.



“Tôi đây.” Tô Nặc khàn khàn trả lời.



“Tôi tới —— Trời ơi, sao trông cậu tiều tụy vậy?” Đới An bị tình trạng của hắn dọa sợ.



“Ngủ không ngon.” Tô Nặc treo khăn mặt lại chỗ cũ.



“Cái này đâu chỉ là một ngày ngủ không ngon!” Đới An hoảng sợ, “Mắt vừa đỏ vừa sưng lại có quầng thâm, cậu không nghỉ ngơi mấy ngày rồi?”



“Không có gì thật mà.” Tô Nặc lủi thủi bước ra khỏi toilet.



“Gần đây cậu đâu có hoạt động nào.” Đới An đi theo sau lải nhải, “Có phải lại thức đêm xem diễn đàn ẩm thực hay không?” Chảy nước miếng ngủ không được đúng là làm cho người ta lo lắng!



Tô Nặc bò lên giường, dùng chăn che kín đầu.



“Được rồi, tôi không nói nữa được chưa?” Đới An bó tay, “Tôi đi hâm bánh hồ tiêu cho cậu, ngon lắm.”



“Không có khẩu vị.” Tô Nặc rầu rĩ nói.



“Cậu vừa nói gì?” Đới An kinh ngạc, cảm thấy mình đã nghe nhầm! Năm đó Khâu Tử Ngạn đoạt giải nam diễn viên được yêu thích nhất cũng đâu có thấy cậu ta không có khẩu vị!



Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?