Thời Thượng Tiên Sinh

Chương 88 :

Ngày đăng: 21:42 18/04/20


“Thời gian còn sớm, muốn đến bệnh viện một chút không?” Âu Dương Long vừa lái xe vừa hỏi.



“Ừ.” Miệng Tô Nặc dính đầy tương ớt, “Gần đây tổng giám đốc Mục thế nào rồi?”



“Cũng không tệ lắm.” Âu Dương Long nói, “Hôm nay anh có gọi điện thoại qua hỏi thăm, đạo diễn Chung nói hắn đang nghỉ ngơi.”



Gọi điện thoại cho Mục Thu nhưng người bắt máy lại là Chung Ly Phong Bạch, điều này nói lên cái gì. . . Tô Nặc cảm thấy hơi hâm mộ, mình cũng muốn nhận điện thoại thay giám đốc của mình, cảm giác rất giống người một nhà!



“Còn mấy miếng anh ráng ăn hết luôn đi!” Trong phòng bệnh, Chung Ly Phong Bạch đang đút Mục Thu ăn khuya.



“Đây là bữa thứ năm trong ngày rồi.” Mục Thu nhắc nhở.



“Thì sao?!” Chung Ly Phong Bạch đưa muỗng cơm tới trước miệng hắn.



“Anh no lắm rồi.” Mục Thu bày ra vẻ mặt vô tội.



. . . . .



Chung Ly Phong Bạch lạnh lùng hừ một tiếng.



Không phải!



Vì thương anh!



Nên tôi mới!



Liên tục!



Nấu cơm cho anh sao!



“Để lát nữa anh ăn.” Mục Thu nắm chặt tay hắn, “Hôm nay em lại không chịu nghỉ ngơi đàng hoàng.”



Chung Ly Phong Bạch lạng lùng rút tay về, húp sạch phần cháo thịt bò còn lại.



. . . . .



Tuy rằng không nhìn rõ lắm, Mục Thu vẫn cảm thấy rất cảm động!



Em ấy ăn cơm thừa của mình!



Vì thế hắn thâm tình nói, “Vợ yêu —“



“Câm miệng!” Chung Ly Phong Bạch kiên quyết đứng lên đi vào toilet, mắc công lát nữa lại nghe hắn nói mấy lời buồn nôn sến súa! Đúng là sống không bằng chết!



Mục Thu đành phải ngồi một mình trên giường cảm thán, cảm giác này thật tuyệt vời, cứ hệt như một đôi vợ chồng già!



“Chú lại cười dâm đãng rồi.” Âu Dương Long đứng ở cửa khinh bỉ.



“Câm ngay cho ông!” Mục Thu tức giận nói với bóng người mơ hồ trước mặt, “Sao chú không về nhà leo lên giường với Tô Nặc đi, chạy tới đây làm gì?” Không có gì cũng bày đặt chạy tới, ăn no rửng mỡ chắc?!




“. . . . .” Có cần không nể mặt như vậy không! Tô Nặc dùng ánh mắt lên án hắn.



Nhưng Chung Ly Phong Bạch hoàn toàn không có ý định hợp tác, không những không muốn nghe Tô Nặc kể câu chuyện oanh liệt của mình mà còn viện lí do “Mục Thu cần tắm rửa nghỉ ngơi sớm” để đuổi hai người bọn họ!



Không hề hiếu khách chút nào!



“Sao có thể như vậy chứ?!” Lên xe rồi mà Tô Nặc vẫn tiếp tục oán hận, “Lần sau nếu anh ta tìm em làm khách mời, em nhất định sẽ từ chối!”



Âu Dương Long quay đầu nhìn hắn.



“Sao vậy?” Tô Nặc buồn bực hỏi, sao không khởi động xe, chẳng lẽ muốn hôn lưỡi?!



Suy nghĩ này có trọng lượng hơn cái kia nhiều! Nhất định phải thực hiện!



Vì thế hắn tự giác nhắm mắt lại, quyết định bắt chước mấy nhân vật trong phim thần tượng, chuẩn bị nghênh đón nụ hồn nồng cháy của người yêu!



Kết quả chỉ nghe Âu Dương Long hỏi, “Ai muốn dùng quy tắc ngầm với em?”



Chết tiệt!



Đúng là sét đánh giữa trời quang!



Tô Nặc lập tức sụp đổ!



Chồng đẹp trai của mình vừa nói chuyện kinh thiên động địa gì vậy?



“Mau kể rõ ràng cho anh nghe.” Âu Dương Long nhéo mặt Tô Nặc.



“Anh. . . . Nói gì em nghe không hiểu?” Tô Nặc càng giấu càng lộ, đưa tay gãi gãi mũi.



“Những gì em nói với đạo diễn Chung, mau kể rõ ràng cho anh nghe.” Tuy giọng điệu của Âu Dương Long rất dịu dàng, nhưng trong mắt đã hiện lên sự tức giận rõ ràng.



“Chồng yêu. . . . .” Tình huống này nhất định phải liều mạng lấy lòng mới được!



“Ngoan, anh không trách em, mau nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra.” Âu Dương Long ôm Tô Nặc vào lòng, “Nghe lời nào.”



“Là. . . . Là một nhà đầu tư.” Tuy không muốn nói nhưng nếu tiếp tục nói dối nhất định sẽ làm ngài giám đốc nổi giận, Tô Nặc đành phải ngoan ngoãn nói ra sự thật, “Hắn yêu thầm em!”



“Là ai?” Âu Dương Long hỏi.



Tô Nặc cảm thấy rất rối trí.



Mình phải nói thế nào bây giờ, chẳng lẽ nói rằng mấy ngày nữa tên La Lực kia sẽ theo anh hai đến sòng bạc?!



Nếu bây giờ khai thật, rất có thể chồng đẹp trai của mình sẽ nổi điên đi tìm hắn đánh nhau! Có thể đánh tên biến thái kia tơi bời hoa lá dĩ nhiên rất sảng khoái, nhưng nếu vậy anh hai sẽ mất đi một người giúp đỡ! Càng chưa tính đến trường hợp đánh thua, phải biết rằng cái tên La mặt sẹo là dân xã hội đen chính gốc!



Tình huống này thật nan giải!