Thốn Mang
Chương 214 : Cước đạp Thanh Vân
Ngày đăng: 11:50 18/04/20
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Đây là một thạch thất sạch sẽ tĩnh mịch. Trong thạch thất không có giường, cũng không có bàn ghế, tất cả đều trống trải. Bất quá trong thạch thất có một đám mây xanh, đám mây xanh này tịnh không hề giống với các đám mây bình thường khác, đám mây bình thường thì được tạo thành từ hơi nước, còn đám mây này lại giống như thực thể vậy, nó cứ như vậy mà lơ lửng bên trong thạch thất.
- Vân sàng (giường mây)? Tiên đế mới có thể ngưng kết thành vân sàng, lẽ nào chủ nhân của nơi đây vốn là một cao thủ cấp bậc Tiên đế hay Đại tôn?
Thanh âm lộ rõ vẻ chấn kinh của Hạng Vũ vang lên trong đầu Lý Dương.
- Vân sàng? Đó là cái gì vậy?
Lý Dương sửng sốt hỏi.
- A, Hoàng Vưu Đại tôn tại thượng, chủ nhân thực sự của nơi này là ai đây? Không ngờ lại đã đạt đến cảnh giới có thể đem vân sàng luyện chế thành Thanh Vân (thanh vân có nghĩa là đám mây xanh, nhưng ở đây nó là một loại pháp bảo), việc này, việc này cần bao nhiêu thời gian a, nhưng lẽ nào y lại nỡ tùy ý để Thanh Vân lại đây? Cho dù là Tiên đế cũng không nỡ rời Thanh Vân a! Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chín tầng mây trong nháy mắt, trời ạ!
Hạng Vũ không trả lời trực tiếp câu hỏi của Lý Dương, hắn chỉ không ngừng chấn kinh thốt lên mà thôi.
Vân sàng, vân sàng thì chỉ có thể nói lên rằng chủ nhân thực sự của thạch thất này là Tiên đế, nhưng khi vân sàng giống hệt như một đám mây xanh thì lại là chuyện khác.
Vân sàng bình thường chỉ là do các đám mây tập kết lại mà thôi, nhưng để luyện chế một chiếc vân sàng thành "Thanh Vân" thì cần phải hao phí bao nhiêu thời gian, bao nhiêu tiên nguyên lực tinh thuần đây?
Vô luận Ma đế hay Tiên đế, bọn họ đều có pháp bảo để di chuyển riêng của mình. Ma đế ngồi trên vân sàng, khi luyện đến cảnh giới "Hắc Vân" thì nó sẽ trở thành công cụ phi hành tốt nhất. Còn Tiên đế thì là luyện vân sàng đạt đến "Thanh Vân" cảnh giới.
Nhưng để luyện vân sàng biến thành Thanh Vân, cho dù là cao thủ cấp bậc Tiên đế hậu kì thì cũng phải cần thời gian cả trăm vạn năm, ai lại nỡ tùy ý để "Thanh Vân" của mình lại đây chứ?
- Đây chính là Thanh Vân a. Rút cục là vị Tiên đế nào đặt nó ở đây mà không mang theo bên mình vậy?
Đầu óc Hạng Vũ như muốn nổ tung ra.
Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chín tầng trời trong nháy mắt.
Đây là một câu nói được tuyên truyền khắp Tiên giới, nhưng trước nay chưa ai từng tận mắt nhìn đấy tốc độ của nó nhanh đến thế nào. Có lẽ chỉ có tốc độ của thần khí Xích Tiêu được hợp thành từ sáu thanh thần kiếm mới có thể nhanh hơn nó. Đương nhiên sáu thanh thần kiếm đó chỉ có duy nhất một bộ, thần khí Xích Tiêu bản thân đã là thần khí có tốc độ nhanh nhất trong lục giới rồi.
Hạng Vũ lại không biết rằng, Tiên đế Thiên Nhàn này có tất cả sáu phân thân tại các khu vực khác nhau ở Phàm Nhân giới. Một phân thân của lão ở Côn Luân tiên cảnh ngồi trên vân sàng cả trăm triệu năm, với thời gian trăm triệu năm. Luyện chế vân sàng thành "Thanh Vân" là một chuyện rất dễ dàng.
Lại thêm Tiên đế Thiên Nhàn có sáu phân thân, mỗi phân thân đều luyện chế ra "Thanh Vân". Đối với Tiên đế Thiên Nhàn Tử mà nói, Thanh Vân cũng chẳng là gì, huống chi trừ Đại tôn của các giới ra, còn chưa có ai có đủ bản lĩnh để ép Thiên Nhàn Tử đến mức phải bỏ chạy. Thân thể gốc của lão cũng có một "Thanh Vân", lúc này lão đã ảo hóa ra thành sáu phân thân, mỗi phân thân lại có một Thanh Vân, cho nên cái Thanh Vân này lão cứ tùy tiền đặt ở đây mà không mang đi.
- Đáng tiếc quá…
Hạng Vũ đột nhiên cảm thán mà thốt lên.
Lý Dương cho đến giờ vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, chẳng biết rút cục Hạng Vũ đang nghĩ cái gì.
- Đáng tiếc cái gì?
Lý Dương dò hỏi.
Hạng Vũ cười khổ nói:
- Lý Dương, ngươi nên biết Thanh Vân này chỉ Tiên đế mới có khả năng luyện chế ra. Hơn nữa, chỉ cần luyện hóa xong, khi điều khiển thì tốc độ thậm chí còn nhanh hơn cả thượng phẩm tiên khí. Có lẽ cũng chỉ có thần khí Xích Tiêu được hợp thành từ sáu thanh thần kiếm mới có thể vượt qua nó thôi.
- Nhanh vậy sao?
Hai mắt Lý Dương lập tức sáng lên.
Lý Dương lập tức cảm thấy vô cùng vui vẻ, chỉ thấy đao mang đã hoàn toàn quán nhập vào trong khắp cả Thanh Vân, trên Thanh Vân cũng lấp lóe đạo đạo đao mang.
- Trích huyết nhận chủ!
Trích huyết nhận chủ có thể coi là biện pháp ổn thỏa nhất, đương nhiên máu được lấy ra tất phải là tinh huyết. Sau khi giọt máu này dung nhập vào bên trong, Thanh Vân đã có thể tính là một phần của Lý Dương rồi.
- Lý Dương, đợi sau này đến Ma giới, nếu Thanh Vân này mà xuất hiện thì không phải sẽ khiến những cao thủ Ma giới khác hoài nghi sao?
Hạng Vũ lo lắng nói.
Lý Dương lại mỉm cười trả lời:
- Bá Vương yên tâm, Thanh Vân này giờ có thể coi là một phần thân thể của ta, ta muốn biến nó thành hình dạng gì cũng được!
Vốn dĩ chính là như vậy, Thanh Vân này có thể biến lớn, có thể biến nhỏ, cũng có thể biến hóa thành đủ mọi hình dạng.
- Vù vù…
Dựa theo suy nghĩ của Lý Dương, chỉ thấy Thanh Vân chậm rãi biến hóa...
Biến hóa thành…
Tiên kiếm!
Hình dáng của tiên kiếm, có cán kiếm, có lưỡi kiếm, vẻ bên ngoài trông giống hệt một thanh kiếm, nhưng về bản chất thì nó lại là Thanh Vân.
- Bá Vương, ngài nói nếu tôi cưỡi trên thanh tiên kiếm này liệu có người nào chú ý không?
Lý Dương cười với vẻ rất đắc ý:
- Thậm chí tôi còn có thể biến hóa màu sắc của nó nữa!
Đao mang trong thể nội Lý Dương xuất hiện, đao mang sau nháy mắt liền bao bọc lấy Thanh Vân.
Xem ra Lý Dương phảng phất giống như đang đạp trên một đao mang to lớn vậy. Về thực chất, đó vẫn là Thanh Vân, tốc độ vẫn nhanh như vậy!
Đột nhiên, Lý Dương sửng sốt mà trợn tròn mắt nhìn về phía trước…
-
Chú thích:
Túi Càn Khôn là thần khí, Tiểu Càn Khôn là tiên khí được Thanh Nhàn Tử mô phỏng theo, nó tương tự như thần khí Xích Tiêu và tiên khí Xích Tiêu vậy.
Bạn nào nhận dịch Tập 7 và 8 Thốn Mang xin nhanh nhanh trả hàng giùm:
Tập 6: Phong khởi vân dũng