Thốn Mang
Chương 220 : Độ kiếp trung kỳ
Ngày đăng: 11:50 18/04/20
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Tại phía sâu trong Hoàng Tuyền hải, những mạch nước ngầm cuồn cuộn chảy, vô số những mạch nước ngầm quấn quanh thân thể Lý Dương, nhưng vô luận thế nào, những mạch nước ngầm đó vẫn chẳng thể chạm vào Lý Dương được chút nào.
- Bá Vương, lần này đúng là quá hung hiểm, nếu không phải ta đã từng để nguyên thần của ngài tiến vào trong đao phách thì ngài làm sao bảo hộ nổi cho linh hồn của ta!
Bây giờ Lý Dương nhớ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Lý Dương vừa là tu ma giả lại vừa tu luyện phi đạo nhập đạo, do đó tâm tạng và đao phách đều có thể trở thành hạch tâm của thân thể. Bởi vì đao phách vô cùng cắng chắc nên Lý Dương đã chọn đao phách làm hạch tâm của thân thể và dung hợp linh hồn vào trong đó. Nhưng lần này Hữu Di đó lại thiêu đốt nguyên anh và nguyên thần mà liều chết đánh một đòn, uy lực của nó lớn đến mức khiến cho đao phách nứt đôi sau nháy mắt. Nếu là một đệ tử Tinh Cực tông bình thường thì khẳng định là đã chết chắc rồi.
Nhưng Lý Dương lại khác, trong thể nội hắn còn có nguyên thần của Hạng Vũ.
Linh hồn của bản thân Lý Dương vô pháp dời khỏi đao phách nhưng Hạng Vũ lại có thể dùng nguyên thần của hắn bao bọc lấy linh hồn Lý Dương rồi rời khỏi đao phách.
Lý Dương còn nhớ, trong khoảnh khắc khi đòn công kích đó đánh tới, hắn có cảm giác chấn kinh khi đối mặt với tử vong, hắn đã chẳng kịp phản ứng nữa. Nhưng nguyên thân của Hạng Vũ sau nháy mắt đã dung nhập vào trong đao phách của hắn, bao bọc lấy linh hồn của hắn rồi rời khỏi đao phách.
Đương nhiên đây là dưới tình huống Lý Dương không phản kháng, nếu Lý Dương phản kháng thì Hạng Vũ cũng chẳng thể tiến nhập vào trong đao phách. Nguyên thần của Hạng Vũ có thể tiến nhập vào trong đao phách nhanh như vậy là vì còn có một nguyên nhân, đó là nguyên thần của Hạng vũ đã từng tiến nhập vào trong đao phách của Lý Dương.
- Lý Dương a, đây chính là thiên mệnh, ngày đó khi ngươi truyền cho hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ đó Điển Sí huyền công, đồng thời cũng hạ ấn kính lên linh hồn hai mươi mốt người bọn chúng, nhưng linh hồn của ngươi còn chưa đạt đến cảnh giới nguyên thần, chẳng thể li thể, cho nên ngươi đã nhờ bản Bá Vương tiến nhập vào trong đao phách của ngươi…
Hạng Vũ vừa cười vừa nói.
Đích xác là như vậy, lúc đó khi Lý Dương thu nhận hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ và truyền cho họ Điển Sí huyền công, đồng thời hạ linh hồn ấn kí. Nhưng để bố trí được linh hồn ấn kí thì linh hồn ít nhất cũng phải có đủ sức mạnh để rời khỏi thân thể, Lý Dương chưa đạt tới cảnh giới đó cho nên liền nhờ nguyên thần của Hạng Vũ giúp đỡ. Nguyên thần của Hạng Vũ liền tiếp nhập vào đao phách của Lý Dương giúp đỡ Lý Dương hạ linh hồn ấn kí vào linh hồn hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ.
Chuyện trên thế gian đều có nhân quả tuần hoàn, nếu không phải ngày đó Hạng Vũ đã tiến vào trong đao phách của Lý Dương thì lần này linh hồn của Lý Dương đã chẳng thể dời khỏi đao phách và khi đao phách vỡ nát thì cũng đồng thời hồn phi phách tán.
- Ha ha, vận khí, vận khí a! Bá Vương, nhưng nhiện nay Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu đã bị phá tan, Thất Diệu tinh cực cũng trở nên ảm đạm vô quang, đao phách cũng bị phá nát rồi, xem ra cần phải tu luyện lại từ đầu thôi!
Lúc này linh hồn của Lý Dương đang được nguyên thần của Hạng Vũ bao bọc.
Trong đan điền, Hỗn Độn Càn Khôn viên cầu đã bị một kĩnh mạch liệt đó phá tan, Thất Diệu tinh cực trong đan điền cũng ảm đạm vô quang, đao phách thì vỡ làm hai mảnh.
"Không biết công hiệu của Hạnh Linh đan thế nào, nhưng chắc là có thể mau chóng hồi phục lại thôi!" Lý Dương thầm nghĩ, đồng thời một viên Hạnh Linh đan đã chui vào trong miệng hắn, Hạnh Linh đan chính là đan được được luyện chế thành từ Hạnh Linh Thất Sắc hoa.
Hạnh Linh Thất Sắc hoa ba ngàn năm mới nở ra ba phiến lá. Bảy ngàn năm sau, mỗi một ngàn năm lại nở ra thêm một cánh hóa, tổng cộng là một vạn năm thời gian mới có thể tạo thành một gốc Hạnh Linh Thất Sắc hoa. Điều quan trọng nhất là Hạnh Linh Thất Sắc hoa này nếu hái sớm một ngày thì sẽ là kịch độc, muộn một ngày thì sẽ thành vô dụng. Chỉ có một ngày để hái hoa, ngày đó tinh hoa của cả vạn năm được tập hợp lại, khi xuất thế thiên địa còn có điềm báo lạ, thất sắc thải vân (đám mây bảy màu – vo vong) xuất hiện, một gốc Thất Sắc Hạnh Linh hoa luyện chế ra được bảy viên Hạnh Linh đan, công hiệu của một viên cũng cực kì không tầm thường.
Sự thật chính là như vậy, Lý Dương một người mà tu luyện hai đao phách, đồng thời còn tu luyện cả nhục thể, như vậy còn không phải một người tương đương với ba người tu luyện sao?
Nếu Lý Dương là người bình thường thì có lẽ thiên kiếp đã tới rồi, đáng tiếc trong nội thể Lý Dương đồng thời tu luyện cả hai đao phách lẫn nhục thể cho nên sau khi khó khăn tiến nhập vào Độ Kiếp trung kì, ngày thiên kiếp giáng xuống vẫn còn cách chừng một năm nữa.
- Thiên kiếp, ha ha, cuối cùng ta đã đạt đến Độ Kiếp trung kì rồi, không biết lúc nào thiên kiếp sẽ giáng xuống, một khi thiên kiếp đến, sau khi độ qua thiên kiếp thì ta đã có thể thoải mái mà đợi ngày phi thăng rồi!
Trên mặt Lý Dương nở ra một nụ cười kích động.
Chờ mong đã bao ngày, mỗi một giấc mộng đều nghĩ đến chuyện độ kiếp phi thăng cả ngàn lần, bây giờ bản thân cuối cùng đã đạt tới Độ Kiếp trung kì, đạt đến Độ Kiếp trung kì tức là thiên kiếp đã sắp đến!
- Bất quá, không biết lúc nào đao phách của ta mới có thể công kích nhỉ?
Tâm thần Lý Dương chú ý đến hai đao phách, hắn không khỏi có chút cảm thán.
Hiện này hai đao phách còn chưa đạt đến mức không phân biệt với nhau, do đó Lý Dương không dám tùy tiện vận dụng đao mang để công kích, hắn lo rằng trạng thái cân bằng có thể sẽ chịu ảnh hưởng, đến đao mang còn không dám dùng công kích, chứ đừng nói đến dùng đao phách để công kích!
- Lý Dương, đừng sốt ruột, hai đao phách của ngươi vốn là một thể, tin rằng chỉ trong một tháng là chúng có thể đạt đến mức không phân biệt lẫn nhau, đến lúc đó thì ngươi có thể dùng để công kích được rồi!
Hạng Vũ an ủi Lý Dương.
Điều này trong lòng Lý Dương cũng hiểu rõ.
"Ân, tạm thời ta không thể vận dụng năng lượng của đao phách và đao mang, cứ đợi một quãng thời gian nữa vậy, bất quá chỉ riêng năng lượng của nhục thể cũng đã tạm thời đủ dùng, huống chi khi gặp phải địch thủ ta còn có "Thanh Vân", khi ta muốn chạy thì ai có thể đuổi kịp chứ?" Lý Dương mỉm cười nghĩ.
Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chín tầng trời trong nháy mắt! Truyền thuyết của Tiên giới há lại là câu nói đùa?
Một thanh thanh sắc trường kiếm được hình thành từ Thanh Vân đột nhiên xuất hiện dưới chân Lý Dương, Lý Dương cước đạp Thanh Vân, sau nháy mắt đã trực tiếp rời khỏi chỗ hắn vừa tĩnh tu…
Tập 7: Kim sắc huyết dịch