Thốn Mang
Chương 221 : Cửu vi liễu
Ngày đăng: 11:50 18/04/20
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Vù!
Hắc Linh y không hổ là bảo y, bản thân đã có công năng tị thủy, căn bản chẳng cần Lý Dương bố trí cấm chế tị thủy gì đó, bên trong Hoàng Tuyền hải chẳng có giọt nước nào tới gần Lý Dương được.
Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chính tầng trời trong nháy mắt!
- Bùm!
Lý Dương va mạnh vào bức tường ngăn không nhìn thấy được do thiên địa tạo thành, bức tường ngăn cực đại của thiên địa này phát ra những tia hồng quang nhàn nhạt. Nhục thể của Lý Dương tốt xấu gì cũng có thể tính là vô cùng cường hãn, va vào với tốc độ kinh nhân như vậy vẫn chẳng có vấn đề gì.
Lý Dương sờ sờ đầu, cái va vừa rồi khiến hắn cảm thấy có chút mê muội, tốc độ của "Thanh Vân" thực sự quá nhanh.
- Đây là cái gì vậy? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhỉ?
Lý Dương nghi hoặc nói.
- Lý Dương, vừa rồi bản Bá Vương quên nói với người một số chuyện ở Hoàng Tuyền hải này rồi!
Lúc này Hạng Vũ mới mở lời.
Kì thực cũng không thể trách Hạng Vũ, Lý Dương cước đạp Thanh Vân, trực tiếp bay thẳng lên trời, mà tốc độ của Thanh Vân so với thần kiếm Tử Điện cũng chỉ kém một chút, so với thượng phẩm tiên kiếm còn nhanh hơn. Quãng thời gian để Lý Dương bay từ chỗ hắn tĩnh tu đến bức tường của thiên địa cũng chỉ chừng mấy lần hô hấp, Hạng Vũ còn chưa kịp nói với Lý Dương về sự tồn tại của bức tường này thì Lý Dương đã va vào rồi.
- Đây là cấm chế gì vậy? Trong Hoàng hải sao lại có một cấm chế cự đại đến như vậy? Bá Vương, rút cục là có chuyện gì thế?
Lý Dương nhíu mày lại, đột nhiên hắn có một tia dự cảm không hay. Lúc đó khi hắn bị đánh bay xuống Hoàng Tuyền hải và được nguyên thần của Hạng Vũ bao bọc lại, đối với ngoại giới chẳng biết chút gì, tự nhiên là không biết đến sự tồn tại của bức tường ngăn do thiên địa tạo thành này.
Hạng Vũ giải thích:
- Đây là bức tường ngăn do thiên địa hình thành, bức tường cự đại này phân chia tu ma giả và tu tiên giả thành hai khu, cho dù là bản Bá Vương năm đó cũng chẳng thể phá nổi bức tường của thiên địa này, hay là ngươi buông xuôi đi!
Năm đó Hạng Vũ chính là cao thủ Ma Vương hậu kì, tương đương với Cửu Thiên Huyền Tiên hậu kì cao thủ, đến thực lực như vậy mà vẫn chẳng thể đột phá được bức tường này, Lý Dương còn có hi vọng sao?
- Sao ta lại có thể đột phá được bức tường ngăn của thiên địa này mà tiến vào phía sâu trong Hoàng Tuyền hải vậy?
Lý Dương hỏi.
Hạng Vũ đáp:
- Bức tường này khiến cho tu ma giả chẳng thể bước lên lục địa của Côn Luân tiên cảnh, còn chuyện tại sao ngươi có thể tiến nhập vào đây thì bản Bá Vương cũng không rõ. Dù sao vẫn chưa từng có tu ma giả nào đặt chân lên lục địa của Côn Luân tiên cảnh, ngươi có thể tính là người đầu tiên, có lẽ bản thân bức tường này vốn đã có một vài loại đặc tính chăng!
Dưới Hoàng Tuyền hải chính là khu vực của tu ma giả, năm đó Hạng Vũ từ Ma giới hạ phàm chính là tới đây, đối với mọi chuyện ở đây hắn hiểu rất rõ.
- Bức tường ngăn của thiên địa?
Lý Dương đưa tay sờ vào cái bức tường ngăn chẳng thể nhìn thấy được đó. Hắn nhíu mày lại, trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Hiển nhiên, bức tường ngăn này đến Hạng Vũ năm đó cũng chẳng thể đột phá được chứ đừng nói là Lý Dương hiện nay. Nếu phân tích một chút thì có thể nhận ra, bức tường ngăn này có thể để cho tu ma giả từ ngoại giới tiến vào, nhưng nó lại không cho các họ đi từ bên trong ra! Đối với tu ma giả mà nói, nơi này chỉ có thể tiến vào mà chẳng thể đi ra!
- Lý Dương ngươi yên tâm, tiền tệ mà những tu ma giả này sử dụng chính là linh thạch, đương nhiên cũng có thể dùng vật đổi vật. Bất quá, bình thường những kẻ mở tửu lâu công lực đều tương đối thấp, bọn chúng tu luyện vô cùng chậm, nhưng khi hấp thu linh thạch thì lại khá nhanh, một linh tinh bằng một trăm thượng phẩm linh thạch, bằng mười nghìn hạ phẩm linh thạch.
Lý Dương sững sờ, ngay sau đó hắn liền mỉm cười, đến Côn Luân tiên cảnh đã khá lâu mà hắn vẫn chưa phát hiện ra linh tinh tốt ở chỗ nào, chẳng qua nó chỉ là để tu luyện căn cơ mà thôi.
Kỳ thực Lý Dương không biết rằng, vô luận là tu tiên giả hay tu ma giả, khi vừa bắt đầu tu luyện thì đều khá chậm, nhưng nếu dùng linh tinh để tu luyện thì tốc độ nhanh hơn hấp thụ linh khí nhiều, mà linh tinh lại thuần khiết trăm phần trăm, tuyệt đối toàn là thiên địa linh khí hợp thành, đồng thời nó cũng là nguyên liệu dùng để luyện chế đan dược.
- Một trăm hạ phẩm linh thạch!
Lão bản đó dứt khoát nói.
Lý Dương vung tay ra, một khối linh tinh xuất hiện trên quầy, hắn chẳng có khối linh thạch nào cả, chỉ đành dùng linh tinh mà thôi.
- Linh tinh!
Lão bản lập tức trợn tròn cả mắt lên, cho dù Lý Dương có lấy ra cả một đống thượng phẩm linh thạch hắn cũng chẳng kinh ngạc, nhưng Lý Dương lại đưa ra linh tinh, tuy một viên linh tinh có thể đổi được một trăm viên thượng phẩm linh thạch, nhưng linh tinh lại quá hiếm thấy, tay lão bản này cả đời chưa từng nhìn qua một khối linh tinh nào.
- A, tiền bối, đây là chín mươi chín khối thượng phẩm linh thạch!
Lão bản đó tựa hồ như lo lắng Lý Dương đổi ý, hắn lập tức lấy ra chín mươi chín khối thượng phẩm linh thạch, đồng thời hắn quay lại phía sau lưng hét lớn:
- Mẹ kiếp, mau lên chút, mau đem cho tiền bối một trăm bình Nhị Oa Đầu!
Tiểu nhị có bộ dạng của thanh niên đó mau chóng lấy ra một trăm bình Nhị Oa Đầu.
- Vù!
Lý Dương vung tay lên, trực tiếp thu lấy chín mươi chín bình Nhị Oa Đầu vào trong túi Tiểu Càn Khôn, bình còn lại hắn cầm trên tay.
- Bùm!
Ma sát lực vừa vận lên. Nắp bình bèn lập tức mở ra, Lý Dương ngẩng cổ uống một hơi dài, sau đó hắn nhắm mắt lại mà thưởng thức cái mùi vị đã xa cách cả bảy năm nay, sau nháy mắt Lý Dương phảng phất như đã xuyên qua thời gian, trở lại những ngày hắn còn ở nước ngoài, nhớ lại những ngày mà hắn không ngừng uống Nhị Oa Đầu.
Đã lâu lắm rồi!
Lý Dương nhìn bình Nhị oa Đầu trên tay mà mỉm cười, tiếp đó thân hình hắn lóe lên và đi ra khỏi tửu lầu.
Lão bản của tửu lâu đó lập tức trợn tròn mắt lên, hắn vừa nhìn thấy Lý Dương vung tay ra thu lấy cả một đống Nhị Oa Đầu đó vào.
Tụ Lí Càn Khôn trong truyền thuyết?
Lúc này Lú Dương lại đang đi dạo trong Thiên Thủy đảo, sau đó thì lại cước đạp Thanh Vân mà bay về phía Thủy Tinh cung! Đương nhiên, trong khi phi hành hắn cũng không ngừng thưởng thức cái mùi vị cay nồng nóng bỏng đã lâu không được thưởng thức của Nhị Oa Đầu…
Tập 7: Kim sắc huyết dịch