Thốn Mang
Chương 272 : Nữ Thần phong
Ngày đăng: 11:50 18/04/20
Phiêu Tuyết sơn mạch được chia làm ba phần, phe Lý Dương cũng có thể tính là một trong ba đại thế lực ở đó rồi.
Bên trong đại sảnh, Lý Dương vẫn đang cùng Lily nói chuyện.
- Lily, không phải muội đã từng nói với ta muốn kinh doanh tiền tệ, làm thương nghiệp sao? Cái vụ kiếm tiền này, tự nhiên là tiền vốn càng nhiều càng dễ làm, tại cái Phiêu Tuyết sơn mạch này có cả ngàn đỉnh núi, muội lại đi thu của mỗi nơi một nửa tài sản, cái này ta có chút khó hiểu.
Lý Dương nghi hoặc nói.
Lily lập tức cười thần bí nói:
- Bởi vì…muội đã lấy được…một lượng lớn bảo bối.
- Một lượng lớn? Từ đâu vậy?
Lý Dương trợn tròn hai mắt.
- Bảo tàng của Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt.
Nụ cười của Lily vô cùng xán lạn:
- Liệt Sơn tôn giả có thể hiệu lệnh toàn bộ phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch. Gần như mỗi năm các đỉnh núi đều phải giao nộp cho hắn rất nhiều ma nguyên thạch và bảo bối. Cái này cũng giống như thu thuế ở địa cầu vậy.
Lý Dương khẽ gật gật đầu, hắn cũng hiểu, Liệt Sơn tôn giả khống chế cả ngàn đỉnh núi, mỗi năm không biết đã tích lũy được bao nhiêu tài sản, con số đó chắc chắn phải cực kỳ kinh khủng, thảo nào Lily lại tốt bụng, chỉ thu một nửa tài sản của gần một ngàn đỉnh núi kia.
- Gã Lê Kiệt đó coi như đã may áo cưới cho muội rồi.
Lý Dương cười ha hả nói.
- Hứ, sao huynh lại nói thế chứ? Muội đi kinh doanh kiếm được nhiều ma nguyên thạch về chẳng phải là để cho sư huynh tu luyện sao? Một nữ tử yếu nhược như muội lấy nhiều ma nguyên thạch như vậy về làm gì chứ?
Lily cố ý làm ra vẻ tức giận nói.
Lý Dương vừa nghe thì liền lập tức chuyển đề tài:
- Ân, phương diện làm ăn này thế nào? Có gặp phải khó khăn gì không? Nếu có gì trắc trở thì cứ nói với sư huynh, sư huynh sẽ giúp muội giải quyết.
Lily liền nháy nháy mắt cười nói:
- Huynh ấy à, đừng có lo lắng nữa! Thương nghiệp ở Ma giới vẫn còn trong giai đoạn lạc hậu. Nếu đến cả làm ăn ở đây cũng không làm được thì khi ở địa cầu muội đã phá sản lâu rồi. Tốt xấu gì muội cũng từng là "Nữ Hoàng Tiền Tệ" ở địa cầu a!
Nhìn thấy vẻ tự tin của Lily, Lý Dương không khỏi cảm thấy hoài nghi, Jake cũng tự tin kiêu ngạo như vậy, không biết đó có phải là do Trần Kiếm Phong di truyền cho không nữa?
- Sư huynh, hiện nay chúng ta cũng có thể tính là phú hào ở Ma giới rồi. Tiền tài thoải máu, thượng phẩm ma nguyên thạch cứ dùng thoải mái, cần bao nhiêu có bấy nhiêu.
Lily đã không còn ý nghĩ tiết kiệm như ban đầu nữa rồi. Dù sao Lý Dương vũng chỉ là một người, cho dù có hấp thu nữa, có thể tiêu thoát mất bao nhiêu chứ?
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch hiện nay là hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Lý Dương, bọn Toại Hổ, Li Lang, Điền Báo đều đã thuần phụv, hơn nữa còn có năm nghìn Thiên Ma cao thủ, năm trăm Ma Tướng cao thủ tụ tập lại ở Bích Lan sơn này, số cao thủ ở đó đã chiếm gần nửa của toàn khu vực rồi.
Khu vực phía nam của Phiêu Tuyết sơn mạch do Huyết Phủ Dụ cầm đầu, ở giữa thì do huynh đệ Uyên Ương Đao Ma Khẩm Phổ Khảm Đồ nắm giữ. Hai phe đều thừa nhận sự tồn tại của Lý Dương, lại còn sai người tới tặng lễ vật, chúc mừng Lý Dương trở thành thống trị giả tuyệt đối của khu vực phía bắc.
Lễ vật mà Huyết Phủ Dụ Xích và huynh đệ Uyên Ương Đao Ma đưa tới lớn đến mức khiến Lý Dương trợn tròn mắt lên. Chỉ riêng chỗ hơn trăm khối thượng phẩm ma nguyên thạnh cũng đã đủ cho Lý Dương tu luyện trong cả nghìn năm, thậm chí vạn năm rồi.
Điền Cương lập tức bước tới vài bước, quả nhiên, khi còn cách bức băng điêu ba trượng, hắn chẳng thể tiến gần thêm bước nào nữa.
- Ta đến thử xem!
Lý Dương có chút khó mà tin nổi.
Bản thân tuy thập phần dụng tâm điêu khắc, gần như đã dồn hết tất cả mọi cảm tình vào, nhưng đáng lẽ không nên có tình huống đặc thù như vậy xuất hiện mới phải chứ.
- Ngươi không tin, vậy ngươi đến thử xem! Lẽ nào bản Bá Vương lại lừa ngươi?
- Sư huynh, đúng vậy đó, bức băng điêu này có chút kì quái.
Lý Dương vẫn không tin.
Một bước, hai bước, ba bước, cuối cùng đã đến vị trí cách bức băng điêu ba trượng.
Lại thêm một bước nữa!
- Không phải ta đã đi vào phạm vi ba trượng rồi đó sao?
Lý Dương thấy Hạng Vũ đang trợn tròn mắt ngây ngốc thì liền tiếp tục bước đến. Thậm chí khi Lý Dương đi đến trước băng điêu hắn còn đưa tay ra vuốt ve, nhưng chẳng hề có chuyện gì đặc biệt xảy ra, tựa hồ như những trở ngại đó chẳng hề ảnh hưởng đến Lý Dương.
- Không thể nào!
Hạng Vũ có chút khó mà tin nổi, đồng thời bọn Hầu Sơn Hầu Tĩnh cũng lần lượt từng người bước lên, tuy đã bị bức băng điêu sống động như người thật là rung động, nhưng bọn họ cũng phát hiện ra nguyên thần của mình chẳng thể đến gần, đến thân thể cũng chẳng thể đến gần.
- Công kích thì sao nhỉ?
Hạng Vũ thử đưa ma nguyên lực công kích vào, đương nhiên không phải là vì muốn hủy bức băng điêu này, cho dù là trong khoảnh khắc khi ma nguyên lực công kích tới sát bức băng điêu hắn cũng có thể thu lại công kích được.
Nhưng…
- Oành!
Hệt như lôi điện đánh xuống vậy, một đạo thiểm điện hung hăng đánh thẳng tới thân thể Hạng Vũ, Hạng Vũ toàn thân run lên, một năm tu luyện, lại thêm cảm ngộ về "Hải Nạp Bách Xuyên" Hạng Vũ đã đạt tới cấp Ma Vương rồi, nhưng đạo thiểm điện này không ngờ vẫn có thể khiến Hạng Vũ bị thương.
- Đây, đây là chuyện gì vậy?
Hạng Vũ vội vàng sợ hãi mà thu hồi ma nguyên lực, ma nguyên lực hắn dùng để công kích vẫn có thể tính là ít, nếu mà nhiều hơn thì đạo lôi điện kia có lẽ sẽ càng thêm lợi hại.
- Không cần biết nó ảo diệu thế nào, ít nhất nếu cứ như thế này thì bức băng điêu của Tuyết cũng sẽ không bị phá hoại.
Từ nay trờ đi, đỉnh núi tuyết ở cực bắc của Bích Lan được đổi tên thành Nữ Thần phong.
Tập 8: Phiêu tuyết