Thôn Phệ Tinh Không
Chương 841 : Mặc Niệm
Ngày đăng: 18:49 20/04/20
La Phong liếc mắt nhìn quanh. Bảo tàng này toàn bộ làm bằng kim loại cấp G, phối hợp với hoa văn kỳ bí thờ cúng thần bí, muốn xông ra ngoài là không thực tế.
- Nguyên dân cư, ngươi muốn làm gì!
Thương Kim Vương cầm mâu lôi điện, thanh âm ồ ồ, căm tức nhìn Tộc Lão Cầu Xích Tạp.
Tử Chung Vương, Hổ Thích Vương đều lạnh giá nhìn Cầu Xích Tạp.
Mặc dù bây giờ cửa Bảo Tàng Thất đã đóng lại không thể ra ngoài, nhưng La Phong cùng các đại cường giả bọn Thương Kim Vương cảm thấy không cần quá hoảng hốt. Vì thông qua Thần Quốc truyền tống vẫn có thể thoát đi. Chỉ là mọi người không tín nhiệm nhau, hơn nữa còn muốn có được bảo tàng, do đó trong thời gian ngắn sẽ không lựa chọn bỏ đi.
Ngay lúc này…
Ngoài Bảo Tàng Thất.
Hai luồng hào quang đang nhanh chóng bay tới, sau đó ngoài Bảo Tàng Thất. Chính là cường giả thổ dân Môn Bố và Lạp Đế Mặc.
Hai người bọn họ nhìn hai khối tín phù đang gắn trên cửa Bảo Tàng Thất, vừa kích động vừa đau đớn.
- Bộp!
- Bộp!
Môn Bố, Lạp Đế Mặc đưa tay dễ dàng đoạt được tín phù.
Hai người họ chần chờ nhìn Bảo Tàng Thất
Hai người đều biết Tộc Lão của họ đang ở bên trong Bảo Tàng Thất.
- Tộc Lão!
Môn Bố, Lạp Đế Mặc vô cùng đau đớn thống khổ.
- Còn không đi!
Một thanh âm vang lên bên tai hai người.
- Mau mau đi đi. Truyền thừa tộc quần không thể sơ ý được.
- Rõ.
Môn Bố, Lạp Đế Mặc nghiến răng lập tức hóa thành lưu quang ly khai tòa Bảo Tàng Thất.
- Tộc Lão, ngươi phải sống ra ngoài đó, nhất định phải sống.
Môn Bố vừa chạy vừa quay đầu nhìn về phía hành lang, khàn giọng hô.
- Tộc Lão!
Lạp Đế Mặc cũng kêu.
Trong hành lang truyền đến thanh âm:
- Có thể sống thì ta nhất định sẽ sống. Nhưng xác suất ta còn sống là rất thấp. Chỉ cần các ngươi có thể mang đi toàn bộ Truyền Thừa Thất, ta sẽ thấy không còn gì tiếc nuối nữa.
- Tộc Lão!
- Tộc Lão!
Thương Kim Vương lạnh lùng nhìn tất cả.
Năng lượng cường đại như một cơn lốc trong nháy mắt cuộn tới tứ đại cường giả. Lúc này, Hổ Thích Vương và Tử Chung Vương đều liều mạng chống cự.
- Bành!
Công kích xuyên qua Thí Ngô Vũ Dực, Tướng Giáp hai tầng làm suy yếu, uy lực giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn làm một tầng cuối cùng của La Phong là Ma Vân chiến y chấn động đến mức hoàn toàn vỡ nát. Mức độ cứng rắn của Ma Vân chiến y của sánh ngang với phong vương sơ cấp nhân loại. Cho dù cường giả phong vương cao cấp bình thường cũng rất khó chấn vỡ được Ma Vân chiến y.
Hoàn toàn chấn vỡ, chứng tỏ chênh lệch rất lớn.
- Ầm ầm
Công kích sau khi bị hai tầng làm suy yếu, lại bị Ma Vân chiến y cơ hồ hoàn toàn chống đỡ, phần công kích còn lại cũng làm thân thể La Phong chấn động, trong nháy mắt gần như bị hủy diệt, nhưng dưới vô số năng lượng quán thâu, cũng nhanh chóng khôi phục lại.
Không có Thí Ngô Vũ Dực, Tướng Giáp, đám Thương Kim Vương Tử Chung Vương, Hổ Thích Vương gặp cảnh khác hẳn.
Thương Kim Vương lạnh lùng đứng đó, thân thể bị chấn động đến mức trong nháy mắt vỡ vụn, nhưng lại lập tức ngưng tụ lại, vẫn vẻ mặt lạnh lùng, lạnh giá nhìn Tử Chung Vương, Hổ Thích Vương, La Phong.
Sự bi thảm trong Bảo Tàng Thất tất nhiên là không cần phải nói
Còn trong phòng điều khiển hạch tâm.
Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố đang vô cùng đau đớn. Tộc quần bị diệt, họ dưới sự chỉ huy của Cầu Xích Tạp vẫn luôn vùng vẫy cầu sống. Cầu Xích Tạp là người đứng đầu về tinh thần của họ, luôn luôn che chở cho họ. Rất nhiều khó khăn nguy hiểm đều là do Cầu Xích Tạp giải quyết. Bây giờ khi đã chiếm được truyền thừa, Cầu Xích Tạp lại vĩnh viễn đi rồi.
- Đây là một đoạn di ngôn mà chủ nhân trước khi ngã xuống đã lưu lại. Bảo ta sau khi hắn chết mới cho các ngươi nghe.
Thanh âm trí năng Tế Tháp vang vọng cả phòng điều khiển.
Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố đều nín thở.
Đồng thời thanh âm Cầu Xích Tạp vang lên.
- Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố, khi các ngươi nghe được đoạn thoại này, ta đã ngã xuống rồi. Tha thứ cho ta. Ta là một người trốn tránh! Vô số năm tháng trôi qua, ta chỉ nhờ có tín niệm chống đỡ. Bây giờ tìm được truyền thừa, ta cũng thỏa mãn rồi. Phần sau giao cho các ngươi. Nhớ, cửa Bảo Tàng Thất đã đóng lại. Những tên ngoại tộc ấy căn bản không ra được, họ lại không thể mở ra Rương Tàng Bảo, tin rằng họ cuối cùng sẽ lựa chọn Thần Quốc truyền tống ly khai. Một khi họ ly khai, các ngươi an bài một người lặng lẽ đi lấy bảo tàng trong Rương Tàng Bảo nhé!
- Đây là kết quả hoàn mỹ nhất. Giả như không có ngoại tộc khác đến, các ngươi lập tức thông qua thông đạo không gian tiến vào Thần Quốc, hơn nữa hủy diệt thông đạo không gian.
- Làm cho tốt.
- Phổ Ai, huynh đệ của ta. Lạp Đế Mặc, Môn Bố, các con, tương lai tộc quần ta giao cho các ngươi. Tha thứ cho người chạy trốn này.
Rồi không còn âm thanh gì nữa.
Phổ Ai, Lạp Đế Mặc, Môn Bố đều không kìm được khóc òa lên.
Sau khi diệt tộc, các Thần Linh Bất Hủ còn sống đều nâng đỡ nhau. Vô số năm qua, cảm tình vô cùng sâu đậm. Cầu Xích Tạp như huynh trưởng, luôn luôn che chở cho tộc quần.
- Ngươi không phải là trốn tránh. Tam ca, ngươi không trốn tránh. Ngươi chỉ là quá mệt mỏi thôi. Quá mệt mỏi. Cần được nghỉ ngơi.
Phổ Ai lẩm bẩm. Lạp Đế Mặc, Môn Bố bên cạnh khóc không thành tiếng nữa.
Vì tộc quần, Tộc Lão Cầu Xích Tạp… hi sinh…
----- o O o -----