Thôn Phệ Tinh Không
Chương 842 : Uy Hiếp Của Tử Chung Vương
Ngày đăng: 18:49 20/04/20
- Nhất định phải để tộc quần quật khởi, không thể để Tộc Lão hy sinh vô ích.
Lạp Đế Mặc gầm lên, Môn Bố bên cạnh cũng gật đầu.
- Xem Bảo Tàng Thất kìa!
Thần Chủ Phổ Ai quát khẽ:
- Có hai nơi là Bảo Tàng Thất và Truyền Thừa Thất, trong đó Truyền Thừa Thất là ta bí pháp thích hợp với kết cấu thân thể bản tộc tích lũy bao nhiêu năm qua. Còn Bảo Tàng Thất lại là đủ loại bảo vật trân quý. Chỉ cần đám ngoại tộc Thần Quốc truyền tống ly khai, vậy chúng ta có thể tìm được bảo tàng rồi.
- Ừm.
Lạp Đế Mặc, Môn Bố cũng trịnh trọng gật đầu, nhìn tình hình Bảo Tàng Thất trên màn hình giả định.
Bên trong Bảo Tàng Thất.
Thổ dân Tộc Lão Cầu Xích Tạp là cường giả phong Vương đỉnh cao, tự bạo một hồi lâu, bên trong thất mới dần dần lắng lại.
- Khốn khiếp, khốn khiếp, khốn khiếp!
Hổ Thích Vương gục xuống góc phòng, gầm gừ, trong mắt đầy vẻ điên cuồng.
- Hừ.
Tử Chung Vương mặt tái nhợt, mắt lóe ra, đưa mắt nhìn Thương Kim Vương đứng giữa thất.
Thương Kim Vương lại lạnh lùng nhìn mọi người.
La Phong như do một cặp cánh bạc hình thành, tuy cũng bị oanh kích dính sát vào vách tường, nhưng sau đó hai cánh lại trải ra, ánh mắt La Phong nhìn quanh bốn phía. Khí tức Hổ Thích Vương đã suy yếu tới mức vô cùng kinh người. Ngược lại, cường độ khí tức Tử Chung Vương thật ra không biến hóa gì. Thương Kim Vương cũng như thế.
- Hổ Thích Vương tổn thất rất lớn. Bất Hủ thần thể đã tổn thương trên một nửa!
La Phong nghi hoặc.
- Nhưng Tử Chung Vương tựa hồ không bị thương? Thương Kim Vương không bị thương là rất bình thường, nhưng mà Tử Chung Vương…
Trong hai người này.
Thương Kim Vương, phong Vương cực hạn.
Tử Chung Vương, phong Vương đỉnh cao.
- Hà hà, hừ hừ…
Thương Kim Vương cười lạnh.
- Thật là biết giả vờ.
Thương Kim Vương cười lạnh đưa mắt nhìn Tử Chung Vương, trầm giọng nói.
- Tử Chung Vương, nếu không phải lần này tên thổ dân tự bạo, ta vẫn thật sự nhìn không ra Khi Chủy Tộc ngươi còn có năng lực bực này. Ngoại trừ lúc vừa mới bắt đầu ngươi đối phó với nhân loại "Dương", đã chủ động thiêu đốt Bất Hủ thần thể, những lần sau bất luận là Dạ Thần Vương tự bạo hay thổ dân tự bạo, ngươi chưa từng bị thương chút nào!
Dưới sóng công kích…
Thương Kim Vương không tổn hao gì.
La Phong vẫn biểu hiện phòng ngự đáng sợ như trước, vẫn không tổn hao gì. Thương Kim Vương sớm đã ngờ rằng nhân loại này hẳn là có át chủ bài đặc thù gì đó. Do đó khi La Phong có thể vượt qua kiếp nạn này, Thương Kim Vương chẳng hề giật mình.
- Quay lại tất cả cảnh chung quanh. Nếu ngươi dám động thủ, cùng trận doanh mà xuống tay với chiến hữu, ai cũng sẽ diệt ngươi!
- Quay lại, đưa tin trực tiếp?
Thương Kim Vương nhìn Tử Chung Vương.
- Trong Tế Tháp này, tất cả các tín hiệu đều bị ngăn che căn, bản không thể dò xét. Ngươi chỉ có thể sử dụng thủ đoạn cơ bản nhất là dùng mắt để nhìn thôi. Nhưng ánh sáng thì ta đã làm méo từ trước, thanh âm lại khống chế truyền nhập vào trong óc ngươi, ngươi căn bản không thể ghi chép.
- Ách
Tử Chung Vương sắc mặt đại biến.
- Ha ha… Tế Tháp này đến cả máy thăm dò quí giá cũng không có hiệu quả, đến cả thần lực thăm dò cũng không có hiệu quả. Dụng cụ nối thế giới giả định với ngươi, dù bổ sung thêm công năng ghi chép thăm dò, cũng chỉ là công năng ghi âm quay phim. Chút công năng này lại rất dễ làm theo cảm tính, rất dễ dàng giả tạo, căn bản không có thể làm chứng cớ. Huống chi ta đều điều khiển ánh sáng, thanh âm, ha ha…
Thương Kim Vương cười mà như không, nhìn Tử Chung Vương.
- Ngươi đã có thể chống đỡ được tên thổ dân tự bạo mà không tổn hao chút nào, xem ra cũng có bảo vật trong người.
- Nhân loại đó cũng có thể chống đỡ mà.
Tử Chung Vương khẩn trương nói.
La Phong nghe đã biến sắc.
- Hắn?
Thương Kim Vương hứng khởi đưa mắt nhìn La Phong.
- Nhân loại này thực lực không bằng ngươi, phòng ngự cũng rất biến thái, biến thái tới mức ghê gớm. Khẳng định là có thủ đoạn đặc thù rất lợi hại nào đó. Yên tâm… Mấy người các ngươi, ta sẽ từ từ giải quyết hết. Lần này mặc dù không được bảo tàng, nhưng được mớ tiền bạc của ba người các ngươi, cũng xem như một chút đền bù nho nhỏ.
Tử Chung Vương, Hổ Thích Vương, La Phong đều cả kinh. Thương Kim Vương đã bắt đầu trở mặt.
- Đừng quá đáng.
Hổ Thích Vương khàn giọng quát.
- Câm miệng! Trọng thương tới mức như vậy, ngươi có tự bạo cũng không gây thương tổn cho ta chút nào.
Thương Kim Vương cười khẩy nói:
- Chút tiền bạc của ngươi, ta không để vào mắt. Cái ta trọng thị là hai vị đây.
Ánh mắt hắn lại nhìn La Phong, Tử Chung Vương.
- Đừng ép ta.
Tử Chung Vương phẫn nộ quát, đồng thời lật tay. Trong tay xuất hiện một viên tinh cầu màu đen. Một luồng sóng năng lượng làm người ta ớn lạnh từ trên tinh cầu lan ra.
- Ép ta, cùng ngã xuống cả đi!
----- o O o -----