Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1045 : Nhược điểm của Chu Báo
Ngày đăng: 22:17 19/04/20
Ta hiểu ý của ngươi, đương nhiên chuyện này không thể cứ tính toán như vậy được, nhưng cũng không được nóng nảy!
Một ngày này, cuối cùng Chu Báo cũng từ nội viện đi ra, nghênh tiếp hắn là gương mặt của Giang Hiểu, hắn vội vàng nói ra.
- Nhưng mà...
- Tốt rồi, ngươi không chỉ nói, ta đã cho bọn người phụ thân chuyển tới Vũ Dương Lĩnh, sẽ không còn phải bôn ba đi tới đi lui như trước kia nữa, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng có người gây bất lợi cho bọn họ, chẳng lẽ còn có người dám chạy tới Vũ Dương Lĩnh gây náo loạn với ta sao, về phần Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, cũng chỉ là một đám trùng, muốn giết lúc nào cũng được!
Nói đến đây, đột nhiên hắn liếc nhìn Giang Hiểu, nói ra:
- Tiểu Thất, ngươi đi theo ta cũng đã lâu rồi, những năm này, đã vất vả cho ngươi!
- Đại nhân chuyện này, có thể vì đại nhân mà ra sức, là vinh hạnh của Giang Hiểu, hơn nữa, nếu nếu không có đại nhân đề bạt, tiểu nhân sẽ không có địa vị ngày hôm nay, tất cả của thuộc hạ đều được đại nhân ban cho, không dám nói vì tới vất vả. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Giang Hiểu nói lời này là lời thật lòng, vốn là, hắn chỉ là một tiểu đầu mục thủy quân ở Giang Thành, làm sao mà phong quang như hiện giờ, hắn làm thủ hạ của Chu Báo, hắn đảm nhiệm chức vụ đại tổng quản, có thể nói là dưới một người, trên vạn người, hơn nữa, hiện giờ Vũ Dương Lĩnh càng ngày càng phồn vinh, có thể nói đều là công sức của hắn, nhìn một lãnh địa vốn cằn cỗi, biến thành dồi dào phồn hoa, làm cho hắn có cảm giác thành tựu, cho nên, nghe được Chu Báo nói ra lời hơi cổ quái, trong lòng của hắn không khỏi kinh sợ.
Chẳng lẽ trong lá thư đó có cái gì mà mình không nên nhìn thấy, cứ như đại nhân đang an bài đường lui cho mình? Hay vẫn là đại nhân lại trêu chọc một địch nhân không thể chọc nổi, muốn thay mình tìm đường lui?
- Ngươi không nên nghĩ nhiều như vậy, ta chỉ nhìn thấy tu vi của ngươi một mực dừng lại ở Lục phẩm đỉnh phong, thuận miệng hỏi thôi!
Nhìn thấy bộ dáng lo âu của Giang Hiểu, Chu Báo cũng biết lời này của mình có thể đã gây ra hiểu lầm và làm cho hắn sinh ra tâm tư kinh sợ khó hiểu.
Sắc mặt Giang Hiểu khẽ động, giống như ý thức được cái gì đó, cưỡng chế kích động trong lòng.
- Đây là một lọ Đoán Cốt Đan, còn có một lọ Định Mạch Đan, sau khi ngươi trở về, an bài tốt công việc cho thủ hạ, bế quan tu luyện đi, có hai bình đan dược này, đã đủ cho ngươi đột phá cổ chai, bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm!
- Tạ, tạ, tạ đại nhân!
- Vạn Tinh Hải, nửa tấm Hư Không Đồ, thế nào?
Yến Vân Thiên hung dữ nhìn chằm chằm vào Trí Cửu, nghiến răng nghiến lợi nói ra.
- Cái gì, Vạn Tinh Hải Hư Không Đồ? Ngươi lớn mật!
Trí Cửu nghe thấy ba chữ Hư Không Đồ, sắc mặt biến đổi trong giây lát, nhanh chóng đứng dậy, không còn vẻ bình tĩnh và ổn trọng như trước nữa.
- Lớn mật, ha ha, không có gì lớn mật hay lớn gan cả, chẳng qua chỉ là nửa bức Hư Không Đồ thì bỏ đi, như thế nào, Trí Cửu đại nhân có hứng thú?
- Tốt, rất tốt, phi thường tốt, nửa bức Hư Không Đồ!
Trí Cửu gần như nghiến răng nghiến lợi nhìn Yến Vân Thiên.
- Chuyện này, quan hệ quá lớn, ta không đủ quyền để xử lý, ta sẽ trở về bẩm báo Điện Chủ, chuyện này để cho lão nhân gia quyết định, nhưng ta đề tỉnh ngươi, nếu như ngươi không có Hư Không Đồ...
- Nếu như ta không có Hư Không Đồ, nói lời này có ý nghĩa gì?
Trên mặt Yến Vân Thiên xuất hiện nụ cười lạnh.
- Chỉ cần các ngươi giúp ta một lần nữa lấy được ngôi vị hoàng đế, ngăn chặn cửu đại thế gia, ta sẽ đem Hư Không Đồ dâng lên, nhưng mà, ta còn một điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Ba tháng, trong ba tháng, nếu như sau ba tháng, cục diện còn không có biến đổi, ta sẽ hủy diệt Hư Không Đồ, mọi người nhất phách lưỡng tán!