Thông Thiên Đại Thánh

Chương 170 : Chiến khởi!

Ngày đăng: 22:03 19/04/20




- Hừ, là đám đạo phỉ của Mã đại hổ tử?



Nhìn về đám nhân mã đằng xa, thấy tên đi đầu có hàm râu quai nón cưỡi một con chiến mã cao lớn thì trong lòng của Tiểu Báo Tử và Kim Nam Thanh đều trầm xuống.



- Không, hắn không phải là Mã đại hồ tử, hắn ... hắn là Hắc Tam nương tử!



Một tên gia đinh cầm đao đứng bên cạnh hai người lên tiếng nhắc nhở.



- Sao lại là hắn?



Nghe tên gia đinh kia nói, Tiểu Báo Tử và Kim Nam Thanh đều thấy khó tin.



Nhìn tên đầu lĩnh thân hình cao lớn khôi ngô, trên mặt lại có hàm râu quai nón cưỡi ngựa chạy như điên kia thì hai người theo bản năng cho rằng hắn chính là tên Mã đại hồ tử. Nhưng không ngờ tên gia đinh kia lại nói hắn là Hắc Tam nương tử!



- Hắn là Hắc Tam nương tử!



Một người khác tiếp lời:



- Đây là đám đạo phỉ thần bí nhất trong đám đạo phỉ hoạt động ở Hắc Sa Khẩu, đồng thời cũng là một đám có thực lực mạnh nhất, không ngờ bọn chúng lại là người của Bái Hoả Giáo!



Hai người Tiểu Báo Tử quay đầu nhìn lại thì thấy người vừa lên tiếng chính là Ô phủ quản sự.



- Dư quản sự, ngươi sao lại ra đây?



Phân bộ Ô gia ở Trung Hoà quận thành này xưa nay đều là Hắc Vân Thiên một tay che trời, và cũng giống như những nơi khác, Hắc Vân Thiên là đại tổng quản, vị trung niên nhân không có võ công như Dư quản sự này sẽ được đưa lên làm quản sự chưởng quản tất cả công tác vận hành sinh ý của phân bộ Ô gia nơi này cũng xem như là người của tổng bộ. Còn một người nữa là đầu lĩnh thiết tượng (thợ rèn), chỉ là Trung Hoà quận thành so với Thanh Dương thị tập lớn hơn rất nhiều, phân bộ ở chỗ này cũng khác xa so với ở Thanh Dương thị tập. Lò rèn được kiến tạo ở một chỗ riêng biệt, không hề ở chung với Ô gia phân bộ.




- Ta không cần biết ngươi rốt cuộc là ai, cũng không quan tâm các ngươi có phải là người của Bái Hoả Giáo không, nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi cũng biết, cho dù các ngươi có công chiếm cả Trung Hoà quận thành thì Ô phủ cũng không phải nơi ngươi có thể tuỳ tiện xằng bậy!



Kim Nam Thanh nhàn nhạt nói.



- Vị tiểu bằng hữu này nói không sai, người khác tất nhiên sẽ không tuỳ tiện xông vào Ô phủ, nhưng đó người khác, còn đối với ta thì không có nhiều kiêng kị như vậy! Ngươi gọi là Kim Nam Thanh mới từ Vân Châu tới đúng không? Ở đây còn chưa tới lượt ngươi làm chủ, mau gọi Hắc Vân Thiên ra đây!



- Ô đại tổng quản không ra được!



Dư quản sự đứng một bên có chút bất đắc dĩ nói.



- Cái gì? Hắn không ra được? Hắn trốn rồi?



Hắc Tam nương tử nhướng mày lên, liếc mắt nhìn Dư quản sự, hỏi.



- Ô đại tổng quản còn đang cứu hoả cho thư phòng của hắn, không kịp chạy tới đây!



Dư quản sự thở dài nói. Chủ nợ của Hắc Vân Thiên (từ giờ gọi là Ô Vân Thiên) phóng hoả đốt thư phòng của hắn, việc này Dư quản sự tất nhiên không thể nói ra ở đây.



Bất quá, Hắc Tam nương tử cũng là một người thông minh, vừa nghe thì trên mặt đã cười cười, hỏi:



- Cái gì? Ngươi nói hắn chưa kịp ra? Hắn chết rồi?



Không có ai trả lời nhưng hiện tại mọi người ai cũng biết Ô Vân Thiên đã lành ít dữ nhiều, bất quá chưa thấy thi thể nên cũng không dám nói lung tung!