Thông Thiên Đại Thánh

Chương 241 : Ta tên là Hiểu (Thượng)

Ngày đăng: 22:04 19/04/20




- Cũng không kém so với ta!



Trong lòng Tiểu Báo Tử khẽ động, hắn hiện tại được coi là Lục phẩm cao thủ, cũng không kém so với hắn, nói cách khác chí ít là tu vi Lục phẩm, không khỏi nói:



- Lần này các ngươi chuẩn bị thật là đầy đủ a!



- Bọn họ đều là bằng hữu của Lôi Hư. Những lão gia hỏa của Lôi gia kia sai lầm lớn nhất ở đây. Bọn họ cho rằng đem Lôi Hư nhốt ở Thánh Sơn liền vạn sự đại cát, được rồi, đã đến!



- Sao bây giờ mới đến?



Vương Xà đang nói, liền thấy nhân ảnh chợt lóe, một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên bên tai Tiểu Báo Tử, tập trung nhìn vào không khỏi sửng sốt.



Một nữ nhân thật xinh đẹp a!



Dung mạo, vóc dáng, khuôn mặt, ba thứ không đâu không phải là lựa chọn tốt nhất. Dù là Tiểu Báo Tử kiếp trước đã duyệt qua đủ loại mỹ nữ, khi nhìn thấy mỹ nữ cổ trang này xuất hiện, cũng cảm thấy ngây ngốc.



- Xà. Hắn chính là tiểu bằng hữu ngươi nói?



Mỹ nữ kia phảng phất đã quen với phản ứng của người khác phái lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ánh mắt dừng trên mặt nạ của Tiểu Báo Tử, lộ vẻ ngoài ý muốn nói:



- Thoạt nhìn là một nhân vật thần bí a!



- Vô Song, sao ngươi lại đến đây?



Vương Xà nhìn thấy mỹ nữ này cũng có chút kinh ngạc:



- Ngươi lưu lại Thánh Sơn, chạy đến nơi đây làm cái gì?



Nghe được Vô Song, cái tên này Tiểu Báo Tử liền đoán được thân phận của nữ tử này:



- Niệm Vô Song, và Vương Xà, Lôi Hư nổi danh Thiên Long Đạo tam đại Tọa.



- Ngươi có thể đến. Ta vì sao không thể tới?



Niệm Vô Song liếc mắt nhìn Vương Xà, cười lạnh nói:




- Đây là ý kiến hay, bất quá sợ rằng rất khó thực hiện, Lục Thiểu Du giao cho ta không thành vấn đề, thế nhưng ngày đó người khẳng định không chỉ có mình Lục Thiểu Du. Chí ít còn có một Cao Ngọc Lâu, tuy rằng hắn không có mạnh như Lục Thiểu Du. Nhưng là tuyệt không không kém. Lục Thiểu Du và Cao Ngọc Lâu là hai chấp sự của Minh Nghĩa Kinh Viện! Ngoài ra những người khác sẽ phái thêm những người khác tới. Nếu ta trực tiếp đi tìm Lục Thiểu Du, khẳng định sẽ bị những người khác nghênh đón. Trong trường hợp khác, cho dù Lục Thiểu Du tránh không chiến, cũng sẽ không ai nói gì, nếu như bức bách, ngược lại có vẻ chúng ta hăm dọa, ảnh hưởng không tốt!



- Mẹ nó, đều muốn chém giết lão bà người khác, còn ảnh hưởng không tốt!



Tiểu Báo Tử nghe được có chút dở khóc dở cười, đây là đám người nào a?



- Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?



Niệm Vô Song nói:



- Chuyện này Lôi Hư giao cho ngươi, ta chỉ là kẻ sai vặt àm thôi!



- Như vậy, ba vị đây? Bành Công ý ngươi thế nào?



- Để Vương Tọa làm chủ!



Bành Công Lương vuốt râu cười nói:



- Ta tới đây là vì thiếu nhân tình của Lôi Hư, đến lúc đó, chỉ cần xuất lực là được.



Hai người bọn họ tự nhiên cũng không có ý kiến.



- Ngươi thì sao?



Hỏi xong một vòng, Vương Xà quay đầu lại hỏi.



- Ta không có bất cứ ý kiến gì. Vương Tọa làm chủ là được!



Tiểu Báo Tử nói, trên mặt đeo mặt nạ, nên không nhìn ra biểu tình gì. Ngữ khí cũng không mang theo một tia tình cảm ba động nào.



- Tốt lắm, nếu các vị đối với Vương mỗ tín nhiệm như vậy, ta liền không khách khí!



Vương Xà gật đầu nói, đi tới bên cạnh bàn, cũng không biết từ đâu lấy ra một quyển trục, mở ra.