Thông Thiên Đại Thánh

Chương 242 : Ta tên là Hiểu (Hạ)

Ngày đăng: 22:04 19/04/20




- Đây là bản đồ địa hình Tần Lăng Quận Thành, còn có cái này là bản đồ Lục phủ.



Vương Xà thoáng cái mở ra hai tấm bản đồ. Tiểu Báo Tử giương mắt nhìn lên, chỉ thấy tám bản đồ Tần Lăng Quận Thành chi chít đủ loại ký hiệu kiến trục, nhai đạo, mỗi nơi đều có đánh dấu. Thậm chí còn có giờ giấc quân đội tuần tra. Thấy vậy, hắn không khỏi sửng sốt. Đây căn bản là một tấm địa đồ quân sự, hơn nữa tuyệt đối không phải địa đồ quân sự của Đại Tấn triều, mà rất có thể là địa đồ quân sự do Bắc Nguyên mật thám vẽ ra.



- Đây là địa đồ chùyên dụng của Bắc Nguyên Ti Nam Viện, ngươi từ đâu mà có được?



Thấy tấm địa đồ này, mấy người khác cũng đồng dạng kinh dị, địa đồ ghi lại thành phòng tường tận như vậy, ngay cả nhược điểm cũng nhất nhất ghi ra, ngoại trừ Bắc Nguyên Ti Nam Viện e là không đâu có thể vẽ ra được.



- Địa đồ thật là Bắc Nguyên Ti Nam Viện vẽ. Ta tốn rất nhiều công phu mới có được!



Vương Xà nói rằng:



- Các ngươi nhìn này. Tần Lăng Quận Thành chiếm diện tích rộng, cửa thành có chín cái, mười tám đường chính, từ đó kéo ra hơn một trăm con đường khác nhau. Ngoài ra còn có những hẻm ngõ nhỏ cũng là nhiều không kể xiết, địa hình như vậy thập phần có lợi cho chúng ta lui lại, bỏ chạy!



- Chưa tính thắng, đã tính bại trước, chí khí của ngươi thật cao a!



Bạch Liên cười nói.



- Coi như là thắng, chúng ta cũng phải chạy, trên thực tế, lúc xuất thủ mới là thời gian nguy hiểm nhất.



Vương Xà thản nhiên nói:


Đồ Sâm hắc hắc cười nói, bất quá Tiểu Báo Tử lại từ trong tiếng cười của hắn nghe được tiếng cọ sát nhè nhẹ. Đây không thể là hắn hận người khác đến nghiến răng nghiến lợi, mà là sợ người khác nghiến răng nghiến lợi.



- Coi như là sợ, cũng đành đâm lao phải theo lao, bất quá các ngươi yên tâm, Mã Thiên Trường tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể khốn thủ Vân Châu, chỉ cần chúng ta qua được một cửa này. Ra khỏi Vân Châu thành, hắn có thiên đại bản lĩnh, cũng không có thể làm gì chúng ta.



Vương Xà nói.



- Ai, bỏ đi, hiện tại cũng chỉ có thể như vậy. Vương tọa, nói một chút kế hoạch của ngươi đi!



Bành Công Lương vẫn trầm mặc không nói rốt cục thở dài một tiếng, nói với Vương Xà.



Tần Lăng Quận Thành tuy rằng rất nhiều con đường, thế nhưng vì vụ phá hoại đám thành thân của Lục Thiểu Du nên phải chuẩn bị sẵn một đường thoát.



Ngón tay Vương Xà chỉ vào địa đồ trên mặt bàn, từ cửa chính Tần Lăng Quận Thành, Ngọ Dương Môn, dọc theo con đường dài nhất, cũng là rộng nhất, đi thẳng tới một đầu khác chính là thông tới Tổng đốc phủ.



- Lục Thiểu Du đón dâu khẳng định sẽ đi trên đường cái từ Ngọ Dương Môn này. Mà lúc quay về thì khẳng định là con đường tới Chính Dương Môn. Bởi vì cả hai đều là hai con đường rộng nhất Tần Lăng Quận Thành. Đồng thời Ngọ Dương Môn và Chính Dương Môn cũng là quan đạo chân chính của Tần Lăng Quận Thành, các ngươi nhìn vào Lục phủ chỗ này, ngay gần đường lớn, hai con đường này cách nhau cũng không xa. Do đó, vô luận là tới hay đi, đều rất thuận tiện, lộ trình cũng không quá dài.



- Xác thực Lục phủ cách Tổng đốc phủ cũng không xa, một chút gió thổi cỏ lay, Tổng đốc phủ liền có thể rất nhanh phản ứng kịp. Đây còn chơi cái rắm a, ta không muốn chết tại địa phương quỷ quái này!



Đồ Sâm ở bên cạnh lầm bầm oán giận, từ lúc biết Tổng đốc phủ khẳng định sẽ nhúng tay, gia hỏa này liền phảng phất như muốn phá đám. Một hồi oán giận Lôi Hư không nói nghĩa khí, đem huynh để đẩy vào hố lửa. Một hồi nghĩ bản thân có nên bỏ mặc, trực tiếp trở về Diêm Vương Trại, một hồi lại hỏi Mã Thiên Trường có phải là thực sẽ nhúng tay không?