Thứ Nữ Công Lược

Chương 192 : Kỳ quặc (Hạ)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Giỏ không khó tìm nhưng giỏ có thể bỏ đứa nhỏ vào thì không dễ tìm?



Trong lúc nhất thời, Thập Nhất Nương lại có chút lo lắng.



Đông Thanh tự đề cử mình:” Nếu không, để ta đi! Chỗ kia cùng chỗ Ngũ

phu nhân cách xa nhau mười vạn tám ngàn dặm, hẳn là không có chuyện gì

.”



Hổ Phách cũng tán thành:” Nơi đó dù sao là chỗ của Hầu Gia, Ngũ phu nhân là em dâu, dù đi nhầm cũng sẽ không đi đến chỗ kia.”



Thập Nhất Nương ngẫm lại thấy có đạo lý, Hổ Phách đi phòng bếp tìm

cái giỏ táo, còn cẩn thận lấy thêm mười cân táo, chuẩn bị lát nữa đặt ở

trong giỏ, đến gần có thể nghe thấy mùi táo, khiến người khác không hoài nghi.



Tính toán của nàng không tồi, nhưng lại có vấn đề mới xuất hiện.



Như thế nào đem Phượng Khanh bỏ vào giỏ?



Hắn co thành một khối, ánh mắt nhìn các nàng cảnh giác, trên mặt toát ra vài phần hung ác không phải của trẻ con.



Thập Nhất Nương thử đối đãi hắn giống trẻ em cùng hắn giảng giải: “…… Chúng ta đưa ngươi đến chỗ ngươi ở. Ngươi đừng sợ.” Lại chỉ Đông

Thanh,” Vị tỷ tỷ này sẽ đi cùng ngươi. Về sau nàng sẽ chiếu cố ngươi ăn

cơm, ngủ, còn có thể tắm rửa, giặt xiêm y cho ngươi……”



Thấy ra, Phượng Khanh là đứa nhỏ cực kỳ thông minh. Hắn lập tức hiểu

được ý tứ Thập Nhất Nương, nhưng hắn cũng lập tức biểu lộ thái độ của

mình– gắt gao bắt lấy chân khánh bàn bên cạnh, sống chết không muốn rời

đi.



Thập Nhất Nương không khỏi xoa trán, phân phó Đông Thanh:” Ngươi ở

trong này nhìn hắn đi! Ta còn phải đi gặp Tam phu nhân, thương lượng lễ

mừng năm mới.” Lại nhớ đến vừa rồi Đông Thanh bị Phượng Khanh cắn một

ngụm, nói,” Đem Tân Cúc kêu vào đi! Nhiều người dễ làm việc.”



Đông Thanh cũng sợ một người giữ không được đứa nhỏ này, nghe vậy lập tức kêu Tân Cúc tiến vào.



Tân Cúc sáng sớm lại đây chợt nghe nói Hầu Gia cùng phu nhân ở trong

phòng nói chuyện, phân phó ai cũng không cho đi vào. Sau lại kêu Đông

Thanh đi vào, chỉ chốc lát còn có tiếng thét chói tai truyền đến. Tiếp

theo Hầu Gia bỏ đi, Tứ phu nhân cùng Đông Thanh vẫn không có đi ra, cũng không cho người ta tiến vào hầu hạ. Sau đó Đông Thanh lại đi ra kêu Hổ

Phách đi vào…… Tất cả mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, mỗi

người yên lặng nín thở. Tân Cúc lo lắng, thấy Đông Thanh kêu nàng, liền ba chân bốn cẳng đi vào theo, ngẩng mặt thấy trên kháng nội thất có

tiểu hài tử xa lạ đang ngồi, còn có một đôi mắt phượng giống Từ Lệnh

Nghi thì cứng họng, nói chuyện lắp bắp: “Đây là chuyện như thế nào?”



Thập Nhất Nương còn không có mở miệng nói chuyện, liền có tiểu nha


Hổ Phách chần chờ một lát, áp thấp thanh âm nói: “Trên người Phượng Khanh thiếu gia có thương tích!”



Có thương tích!



Thập Nhất Nương nghĩ đến bộ dạng lôi thôi của hắn…… Mày cau gắt gao:”Thương như thế nào?”



” Hình như là dùng roi trúc to bằng hai ngón tay đánh. Da81nh một cái liền tím một cái, đánh ở trên lưng, có vết thướng mới được hai ngày,

cũng có vết thương cũ.” Hổ Phách châm chước nói,” Trên đùi cũng có…… Đều ở chỗ mặc xiêm y nhất thời nhìn không thấy.”



Từ Lệnh Nghi có biết chuyện này không!



Ánh mắt Thập Nhất Nương chợt trở nên sắc bén.



Nàng khinh bỉ nhất là người khi dễ nữ nhân, cùng trẻ nhỏ.



“Co lại thành một khối trốn ở góc giường, ai cũng không cho tới gần.” Giọng Hổ Phách cũng có chút buồn bả,”Lúc ta đến cứ như vậy ngủ. Cơm

trưa cũng không có ăn.”



Lời này nhắc nhở Thập Nhất Nương.



” Các ngươi ăn cơm chưa?”



” Ăn!” Hổ Phách nói,” Chiếu Ảnh giúp mang cơm, đồ ăn đến. Đối với người bên ngoài chỉ nói là mời chúng ta đi hỗ trợ.”



Thập Nhất Nương gật đầu:” Hết thảy đều đợi Hầu Gia trở về rồi nói!” Tức tối trong lòng lại không thể biến mất.



Hổ Phách đáp ứng, nói:” Phu nhân, ta hầu hạ ngài nghỉ trưa đi! Bên

kia có Đông Thanh tỷ tỷ cùng Tân Cúc tỷ tỷ, ngài không cần lo lắng.”



Thập Nhất Nương làm sao ngủ được, ngả người trên gối dựa nói cùng Hổ

Phách:” Chuyện này, ta càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc. Nếu là con tư

sinh của Hầu Gia ở bên ngoài, theo tính cách Hầu Gia, tuy không ôn nhu

chăm sóc, nhưng cũng sẽ an bài người chiếu cố thỏa đáng. Làm thế nào để

cho đứa nhỏ rơi xuống kết cục như vậy. Lai lịch đứa nhỏ này, chỉ sợ có

chút vấn đề.”



Hổ Phách tự mình mang trà nóng cho Thập Nhất Nương.



“Có thể do lúc trước Hầu Gia không biết hay không?” Nàng đoán,” Bằng

không, Hầu Gia cũng sẽ không tạm thời có ý kiến, nửa đêm canh ba đi ra

ngoài?”



Không biết? Ở trong tình huống gì mới có thể không biết đâu? Chẳng lẽ là kết quả ngoài ý muốn của việc diễm ngộ vô tình thấy gia nhân……