Thứ Nữ Công Lược
Chương 193 : Nguy cơ (Thượng)
Ngày đăng: 17:17 30/04/20
Thập Nhất Nương nhẹ nhàng lắc đầu, lập tức bác bỏ suy đoán của chính mình.
Ba năm trước đây Từ Lệnh Nghi đang thay thế Tương Phi Vân tấn công tây bắc…… Thời gian không đúng!
Hơn nữa, đứa nhỏ này nếu nuôi ở bên ngoài, thì bên người khẳng định
có người chiếu cố. Chỉ cần hắn cung cấp tiền tài đầy đủ, có ai dám đi
đánh đứa nhỏ. Huống hồ hắn ở phương diện tiền tài lại không phải người
keo kiệt.
Hoặc là, mẹ đẻ xảy ra chuyện?
Ý niệm xoay chuyển trong đầu, Thập Nhất Nương lại một lần nữa lắc đầu.
Vậy lại càng không thể– mẫu thân đứa nhỏ xảy ra chuyện, người hầu hạ
bên người không có khả năng không nói cho Từ Lệnh Nghi biết. Xem xiêm y
trên người đứa nhỏ kia, hiển nhiên là thật lâu cũng chưa có người chăm
sóc tốt cho hắn.
Hơn nữa, thời điểm kia Nguyên Nương đang ngàn phương trăm kế muốn tìm nhược điểm Từ Lệnh Nghi, khiến cho Từ Lệnh Nghi phạm sai lầm…… Từ Lệnh
Nghi làm việc không có khả năng không để lại một chút dấu vết, Nguyên
Nương cũng không dễ bị lừa gạt như vậy.
Nàng suy đi nghĩ lại, càng nghĩ càng cảm thấy đứa nhỏ này không thể là của Từ Lệnh Nghi.
” Chiếu Ảnh nhìn thấy đứa nhỏ kia có phản ứng gì?” Thập Nhất Nương trầm ngâm nói.
“Bị dọa sốc.” Hổ Phách nói,” Sau một lúc lâu đều không có phục hồi
tinh thần lại. Phượng Khanh thiếu gia tính tình táo bạo, toàn do Chiếu
Ảnh hỗ trợ. Lúc ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Phượng Khanh thiếu gia có vẻ
tốt hơn chút.”
Nói cách khác, không biết có đứa nhỏ này!
“Trên người đứa nhỏ có ký hiệu gì khác?”
Hổ Phách nhất thời không hiểu.
Thập Nhất Nương nhắc nhở nàng: “Treo ngọc bội, hoặc đeo vòng đeo tay linh tinh các loại.”
Hổ Phách hiểu được:” Không có, cái gì cũng không có.” Suy nghĩ, nhớ
lại nói,” Xiêm y là vải hồng lăng tầm thường hai lượng ba phân tiền một
thớt, bên trong là vải bông một lượng tám phân tiền…… Đều là mầu sắc hoa văn thịnh hành trên thị trường. Hài rất tinh tế, nếu không là người làm hài có tay nghề tốt, chính là ở cửa hàng hài mua.”
Nói cách khác, đồ vật trên người đứa nhỏ này đều dùng tiền là có thể mua được.
Thập Nhất Nương trầm tư, đang muốn hỏi lại, có tiểu nha hoàn cách bức rèm bẩm:” Phu nhân, Hầu Gia đã trở lại!”
Nàng vội nháy mắt với Hổ Phách, một mặt xuống kháng mang hài, một mặt thấp giọng dặn dò Hổ Phách: “Nói chuyện cẩn thận chút.”
Thập Nhất Nương mỉm cười.
Mình vẫn là có chút may mắn.
Nàng tiếp tục sắm vai nhân vật thành thật lẫn nhau: “Còn có Ngũ đệ
muội. Chuyện này sớm muộn gì cũng rơi vào lỗ tai nàng. Nàng hiện giờ lại có mang. Nếu có chuyện, ngộ nhỡ, chúng ta làm thế nào giao phó với Định Nam Hầu Gia……”
“Chuyện này ngươi không cần lo lắng.” Từ Lệnh Nghi nói,” Ta hôm nay
đã sớm đi Định Nam Hầu phủ. Dù sao cũng là chuyện phong lưu trước hôn
sự. Lão Hầu Gia biết tuy có chút mất hứng. Nhưng sau đó nghe nói Tiểu
Ngũ thành thân cùng Đan Dương xong liền đoạn tuyệt. Đối phương bởi vì
vậy mới bất mãn. Lão Hầu Gia liền tiêu tức giận. Còn chủ động thương
lượng cùng ta, trước hết đem việc này tạm thời gạt Đan Dương. Đợi nàng
sinh sản xong rồi nói.”
Con rể có con tư sinh, cha vợ không chỉ không trách cứ, ngược lại cho rằng con rể lạc lối biết quay về mà cao hứng, chủ động giúp đỡ con rể
gạt nữ nhi……
Tuy nhiên biết đây là do xã hội tạo thành, nhưng Thập Nhất Nương vẫn cảm giác có chút không tự nhiên.
“Nhưng, ngươi làm thế nào biết đứa nhỏ này là của Tiểu Ngũ?” Từ Lệnh Nghi rất hứng thú nhìn nàng, thần sắc rất thoải mái, giống như tán gẫu
cùng lão bằng hữu. Nếu thê tử thông minh thông qua vải thưa của khăn che mà đoán được chân tướng, Mình ở trước mặt nàng chống đỡ vì mặt mũi
huynh đệ cũng sẽ không có ý nghĩa gì,” Ta còn cố ý dặn dò Tiểu Ngũ,
chuyện này ta sẽ giúp hắn làm thỏa đáng, hắn phải biết nên làm gì giữ
cái gì đi. Còn lo trong lòng hắn sợ hãi, vẫn cố nén không có tức giận……” Nói đến như vậy, nhưng nhắc tới chuyện này thì sắc mặt hầu như vẫn trầm xuống.
“Đứa nhỏ cùng người Từ gia giống nhau như đúc.” Thập Nhất Nương nói,” Tam gia là người giữ bổn phận, nhất định không làm ra loại chuyện này.
Tứ gia là người tâm cao khí ngạo, nếu vừa ý tiểu thư nhà nào còn có……”
Nàng nửa trêu ghẹo nửa tâng bốc hắn,” Vậy chỉ có thể là Ngũ gia.”
Nhìn nàng tươi cười mang theo mang mấy phân trêu chọc, Từ Lệnh Nghi đột nhiên nghĩ tới Kiều Liên Phòng.
Không biết vì cái gì, hắn đỏ mặt lên, không tự giác giải thích.
“…… Lúc ấy uống hơi nhiều, lại ở trong nhà mình, cũng không chú ý
nhiều…… Sau lại nghe thấy có nữ nhân ở thính đường nói chuyện, hình như
là váy bị rách, rồi có tiểu nha hoàn mang người đến bên này đổi váy……
Lúc ấy nghĩ thầm nếu có thể đến tiểu viện này, tự nhiên là nhà thông
gia. Nên đành lánh vào trong phòng, nha hoàn đi rồi, nếu ta lên tiếng,
chỉ sợ người khác không xuống đài được…… Liền vội vàng trốn sau bình
phong, nghĩ đợi nàng đổi váy rồi đi ra ngoài, tự nhiên giống như nước
trôi không dấu vết…… Ai biết Kiều di nương đột nhiên hô một tiếng…… Ta
đành phải cách bình phong tự báo tên gia môn, đột nhiên bên ngoài có
tiếng bước chân truyền đến. Lòng ta quýnh lên, cũng không lắng nghe,
liền khiển trách một tiếng, nghĩ muốn đem người dọa đi…… Chuyện sau đó,
ngươi cũng biết……”