Thứ Nữ Công Lược

Chương 199 : Lời đồn đãi(Thượng)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Hóa ra là chuyện này!



Thập Nhất Nương thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Thấy ra, Phượng Khanh thiếu cảm giác an toàn. Nếu bên người có người

quen thuộc đi cùng Tây Sơn, có thể càng dễ dàng chấp nhận một ít. Nhưng

mà, nghĩ đến cuối cùng Từ Lệnh Nghi vẫn phải đem đứa nhỏ đưa về nguyên

quán, nghĩ cuối cùng đứa nhỏ này vẫn là thất vọng…… Đáy mắt nàng nhanh

chóng hiện lên một tia ảm đạm.



” Hầu Gia khách khí. Dù sao Đông Thanh nhàn rỗi vô sự, có thể cùng

Phượng Khanh đi Tây Sơn, còn có thể ra ngoài đi lại. Cao hứng còn không

được, nào có ủy khuất gì.”



” Dù sao cũng là người bên người ngươi.” Từ Lệnh Nghi cười nói.” Lại

đúng lúc qua năm, đúng là vội vàng.” Nói xong sắc mặt khẽ biến không

ngờ,” Đợi Ngũ đệ muội sinh xong thì tốt.”



Là chỉ chuyện cầm tinh trâu phải lảng tránh!



Thập Nhất Nương biết hắn luôn luôn không cho là như thế. Nàng cũng

không nghĩ đến. Nhưng mà trong đó đề cập đến thái phu nhân cùng Ngũ phu

nhân, nàng vẫn ít phát biểu ý kiến là tuyệt vời nhất.



Nàng trấn an Từ Lệnh Nghi vài câu, thì Lâm Ba tiến vào:” Hầu Gia, phụ tá nên người Vương đại nhân Vương Lệ là Hầu tiên sinh mang một người xa lạ nhân lại đây, nói là có chuyện trọng yếu phải gặp ngài. Bạch tổng

quản nhìn thấy người nọ tuy lạ mặt, nhưng cách ăn mặc, cách nói năng khí chất bất đồng với người tầm thường, cho ta tới hỏi ý tứ ngài.”



Trong đáy mắt Từ Lệnh Nghi hiện lên một tia kinh ngạc, trầm ngâm

nói:” Nếu là Hầu tiên sinh…… mang hắn đến hoa thính đi.” Lâm Ba trả lời

mà đi.



Thập Nhất Nương biết hắn muốn đi gặp khách, vội đứng dậy tiễn hắn ra cửa.



Đi tới cửa, Từ Lệnh Nghi cước bộ ngừng một chút, nhìn Thập Nhất Nương chần chờ một lát, rồi nói:” Sắc trời không còn sớm, đường mòn nhỏ lại

trơn trượt, ngươi cũng trở về sớm đi!”



Đây là quan tâm đi!



Thập Nhất Nương hơi cười khom đầu gối lên tiếng ”Vâng”: “Hầu Gia cũng cẩn thận một chút.”



Từ Lệnh Nghi gật đầu, theo Lâm Ba cùng đi hoa thính ngoại viện.



Tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.



Tân Cúc lại nhanh mồm nhanh miệng nói: “Hoàn hảo Hầu Gia không có truy cứu……”



Thập Nhất Nương lại nghĩ chuyện Phượng Khanh.



Nếu phải đưa Phượng Khanh đến Tây Sơn đi, trước tiên phải nên nói với hắn một tiếng mới được. Bằng không, đứa nhỏ tỉnh tỉnh mê mê, chỉ biết

là mình bị đại nhân quăng đi, càng không có cảm an toàn.



Nàng trước hết đem quyết định của Từ Lệnh Nghi nói cho Đông Thanh:


Ánh mắt Từ Lệnh Nghi có vẻ lẫm liệt: “Biệt viện Tây Sơn an trí một ít người xuất ngũ. Vương gia cũng có mắt nhìn chằm chằm người Khu gia. Bọn họ nếu dám đi, nhất định khiến hắn không có đường về!”



Không có đường về có ích lợi gì.



Nơi đó còn có Nhị phu nhân cùng Trinh tỷ nhi, hơn nữa Phượng Khanh, tất cả đều là phụ nữ trẻ em…….



Thập Nhất Nương không khỏi kéo ống tay áo Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia,

không sợ vạn nhất, chỉ sợ ngộ nhỡ! Vương gia cùng nhà chúng ta dù sao

cũng không quen……”



“Ngươi có biết nhập đội hay không?” Từ Lệnh Nghi nhìn thấy thê tử sắc mặt trắng bệch, biết nàng sợ hãi. Cười vỗ vỗ cánh tay nàng nắm ống tay

áo của mình: “Hắn muốn ta giúp đỡ ra mặt thuyết phục người hoàng thân

tông thất duy trì mở biển cấm, liền phải xuất ra năng lực làm cho ta tin phục. Nếu như chỉ là chút thủ đoạn lén lút, chuyện mở biển cấm, không

cần nói nữa.”



Hai người nghĩ cùng một hướng đi nhưng cũng không thể tiêu trừ lo lắng của Thập Nhất Nương.



Bởi vì kế hoạch kia của Khu gia đối với Từ gia có lực sát thương lớn…… Nàng sợ Khu gia sẽ không dễ dàng buông tha như vậy.



Nhưng nói đến nước này, nàng cũng không tiện nhiều lời. Đành phải miễn cưỡng hướng tới Từ Lệnh Nghi cười cười.



Từ Lệnh Nghi thấy mình khuyên nhủ cũng không có làm cho thê tử an

tâm, nghĩ đến nàng thông minh lanh lợi khác với nữ tử bình thường, nên

nói đơn giản:” Biệt viện Tây Sơn bên kia, có địa đạo. Trừ phi Hoàng

Thượng sai cấm vệ quân tấn công, bằng không, phòng thủ rất kiên cố. Nhị

tẩu cũng biết. Ngươi không cần lo lắng.”



Thập Nhất Nương đáy mắt hiện lên một tia ngạc nhiên.



Không nghĩ tới Biệt viện Tây Sơn có càn khôn khác.



Từ Lệnh Nghi nghĩ đến mình đoán trúng lòng của nàng, nhịn không được cười sờ sờ của nàng đầu:” Hiện giờ đã an tâm chưa?”



Mình hẳn là học cách càng ngày càng tin tưởng Từ Lệnh Nghi mới được.



Thập Nhất Nương hào phóng xin lỗi: “Là thiếp thân suy nghĩ miên man!”



Từ Lệnh Nghi tâm tình rất tốt, cười kéo tay của nàng: “Đi, chúng ta đi chỗ thái phu nhân ăn cơm đi!”



Thập Nhất Nương không tốt quét hưng phấn của hắn, mặc cho hắn kéo đến thính đường mới rút tay ra.



Từ Lệnh Nghi cũng không giận, cười hướng nàng trừng mắt nhìn, sau đó mặt trầm xuống, thần sắc nghiêm nghị ngẩng đầu đi ra ngoài.



Thập Nhất Nương nhẹ nhàng thở ra.



Nghĩ đến lần đó hắn một mặt nghiêm trang nói cùng thái phu nhân, một

mặt ở sau lưng đùa bỡn tay mình…… Còn có lần đó rõ ràng giữa ban ngày……

Thật đúng là sợ hắn ôm tâm tình thú vị lôi kéo mình đi chỗ thái phu nhân — chỉ sợ ngày mai mọi người trong phủ đều biết, mũ “Hồ mị” sẽ từ trên

trời giáng xuống chụp trên đầu của nàng.