Thứ Nữ Công Lược
Chương 203 : Gặt hái (Trung)
Ngày đăng: 17:17 30/04/20
Mệt mình vẫn còn lo lắng đến ngõ Cung Huyền, không nghĩ tới, đại ca không chỉ biết, mà sáng sớm đã chạy đến Từ gia mật báo.
Nghĩ đến đây, một chút bất an của Ngũ Nương liền tan thành mây khói.
Nàng thấp giọng hỏi Thập Nhất Nương: “Đại ca đến nói cái gì?”
Thập Nhất Nương liền đem việc La Chấn Hưng khuyên nàng không cần vì đứa nhỏ mà phu thê bất hòa nói ra.
Ngũ Nương lại hỏi Thập Nhất Nương có tính toán gì.
“Ta có thể tính toán gì.” Thập Nhất Nương nói: “Nếu quả đúng như vậy, còn phải xem Hầu Gia nói như thế nào.”
” Cũng đúng.” Ngũ Nương cười nói,” Ngươi dù sao cũng là kế mẫu, thật sự không tiện xuất đầu.” Thập Nhất Nương gật đầu, không muốn tiếp tục
đề tài, cười chuyển đề tài khác: “Thân thể tỷ tỷ có khỏe không?”
“Ân.” Ngũ Nương cười thật sự ngọt,” Ta rất tốt. Mỗi ngày ăn ngủ, ngủ ăn, mập mạp lên rất nhiều.”
” Có thể ăn có thể ngủ là may mắn.” Thập Nhất Nương cười cùng nàng
nói chuyện phiếm, “Cũng không biết tỷ tỷ thích ăn cái gì? Ta cho người
ta chuẩn bị một ít.”
Ngũ Nương nghe liền thở dài: “Ta hiện tại sao có thể bắt bẻ giống như lúc là cô nương vậy, có cái gì ăn cái nấy thôi.”
Thập Nhất Nương nghe nàng nói chuyện có hàm ý khác, nhưng không rõ ý
tứ của nàng, liền giả bộ hồ đồ: “Ta xem Ngũ đệ muội mang đứa nhỏ đặc
biệt thích ăn măng chua. Nếu không, ta cho người chuẩn bị một ít đến cho tỷ nếm thử? Nếu ăn ngon, thì mang một chút trở về.”
Ngũ Nương lắc đầu: “Quên đi. Cái này gọi là người giàu đầy nồi kẻ
nghèo chẳng có. Ta sợ ta ăn quen miệng, một khi không có ăn, trong lòng
khó chịu.”
Ở trước mặt mình kêu khổ như vậy, chẳng lẽ là lại xem trúng việc kinh doanh gì cần mình góp vốn?
Thập Nhất Nương suy nghĩ, cười nói: “Xem tỷ tỷ nói kia. Măng chua này cũng không phải thứ tốt gì, nếu tỷ tỷ thích ăn, ta cho Đông Thanh giúp
tỷ tỷ là được.” Sau đó đứng dậy kêu Lục Vân, bảo nàng mang một dĩa măng
chua nhỏ đến.
Lục Vân trả lời mà đi.
” Ai!” Ngũ Nương nhìn thấy liền thở dài: “Cái này ứng với câu người
xưa thường nói—mỗi nhà có cái khó cũng nhà đó. Ngươi gả đi, không lo ăn, không lo mặc, mở miệng nói một câu đã có kẻ hầu người hạ, nhưng Hầu Gia lại…… Ta thì sao, tướng công tướng mạo anh tuấn, học hành giỏi giang,
nhưng trong nhà đơn bạc, không có căn cơ, toàn dùng của hồi môn của ta
thẳng. Phải biết rằng, ngươi cùng Hầu Gia chính là phu thê nửa đường,
hắn năm nay còn không đến ba mươi tuổi, thứ trưởng tử, đích tử, thứ
trưởng nữ đều có. Có một số việc, trong lòng ngươi phải tính toán mới
được. Nên nhớ kỹ, ngươi về sau đời còn dài, không chừng ngày nào đó lại có di nương tiến môn. Ngươi không tính toán vì mình, cũng nên vì tương
lai của đứa nhỏ tính toán, làm chút ngân lượng phòng thân mới được.
Chuyện khác không nói, liền nói Ngũ phu nhân trong phủ ngươi, đem một
trăm hai mươi tám gương gả trang vào, triều đình phong cáo huyện chủ,
đích đại tiểu tỷ là con vợ cả Định Nam Hầu phủ, hiển hách đi! Người ta
không phải cũng mở cửa hàng bên ngoài sao? Người ta trong tay có biết
bao nhiêu tiền, trong lòng không hoảng, ngươi đừng giống như không lớn
lên vậy, này cũng sợ, kia cũng sợ……”
Thập Nhất Nương chăm chú nghe, vâng vâng dạ dạ đáp lời, nhưng không đúc kết lời của nàng.
Ngũ Nương thấy mình nói phải nói trái Thập Nhất Nương đều lo sợ,
trong lòng tuy gấp, nhưng cũng không dám ép buộc, chậm rãi đem đề tài
dẫn lên người đứa nhỏ: “…… Cũng không có gì phải sợ. Lại không phải
trưởng tử. Đợi qua vài năm, cho hắn cưới một người con dâu, sau đó phân
cho hắn chút bạc cho hắn ra ngoài sống một mình là được.”
Thập Nhất Nương nhìn thấy sắc trời không còn sớm, liền đánh cắt lời
của nàng:” Tỷ tỷ đến một chuyến, ở lại nơi này ăn cơm trưa đi!”
Ngũ Nương khi đến còn chuẩn bị trở về sớm đi ngõ Cung Huyền bên kia
báo tin, hiện tại biết La Chấn Hưng đã đến đây trước mình, nên không cần vội vàng, lại suy nghĩ Tiễn Minh bảo nàng nên đi lại cùng Thập Nhất
Nương nhiều, liền cười đáp: “Còn chưa khấu đầu với thái phu nhân đâu!”
Thập Nhất Nương thấy nàng đáp ứng mau lẹ, nên kêu Hổ Phách tiến vào,
phân phó nàng an bài ngọ thiện, phái người đến hỏi tin Từ Lệnh Nghi, sau đó thay đổi xiêm y, cùng Ngũ Nương đi chỗ thái phu nhân.
Thái phu nhân thấy Ngũ Nương thì rất vui mừng, hỏi đông hỏi tây. Vừa
lúc có tiểu nha hoàn đến bẩm, nói Từ Lệnh Nghi ở ngoại viện ăn cơm, thái phu nhân kêu Tam phu nhân đến bồi, giữ Ngũ Nương ăn cơm trưa. Ăn xong
cơm, tự mình tiễn nàng đến cửa viện mới quay trở lại.
Ngũ Nương có chút âm tình bất định, đến phòng Thập Nhất ngồi xuống mới nói:” Không nghĩ tới ngươi được bà bà yêu thích như vậy.”
Thập Nhất Nương cười nói:” Nương đối với mọi người rất khoan dung, thật sự cũng hẳn là ta được lão nhân gia nàng yêu thích.”
Ngũ Nương không nói gì, nghĩ đến bộ dáng cung kính của đại thái thái
mỗi lần nhắc tới thái phu nhân, trong lòng rốt cuộc có chút chua sót.