Thứ Nữ Công Lược

Chương 204 : Gặt hái (Hạ)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Buổi tối Từ Lệnh Nghi trở về:” Nghe nói Ngũ di đến. Có chuyện gì?”



” Hầu Gia đã trở lại!” Thập Nhất Nương cười tiến lên tiếp áo choàng,

nghe thấy thấy trên người hắn có hương rượu nhạt, “Ngũ tỷ phu cũng nghe

nói về đứa nhỏ, cố ý cho Ngũ tỷ lại đây hỏi một tiếng. Ở chỗ thái phu

nhân ăn cơm trưa, ngồi một hồi liền trở về.”



Từ Lệnh Nghi gật đầu, đến tịnh phòng rửa mặt thay y phục xong đi ra.



” Buổi tối ăn cái gì?” Hắn một mặt hỏi một mặt cởi giày lên Lâm Song đại kháng.



” Ăn lẩu dê.” Thập Nhất Nương tiếp nhận trà từ tiểu nha hoàn đưa cho

Từ Lệnh Nghi,” Có loại rau dại phơi khô, kêu là rau dền núi, nấu trong

nồi lẩu, ăn rất ngon.” Sau đó cười hỏi hắn,” Hầu Gia hôm nay uống rượu?”



Từ Lệnh Nghi uống ngụm trà nóng, rất yêu thích dựa vào ngối dựa: “Vương Lệ đến đây, mọi người cùng nhau uống một chút.”



Thập Nhất Nương cười đi trải giường.



Từ Lệnh Nghi lại kéo tay của nàng: “Chúng ta ngồi một lúc!”



Thập Nhất Nương theo lời ngồi xuống kháng.



Từ Lệnh Nghi thở dài: “Ta lớn như vậy còn không có trải qua lúc chật

vật thế.” Hắn hướng tới Thập Nhất Nương cười khổ,” Nói đủ thứ cái gì

cũng đều có. Thật sự là chỉ có ngươi không thể nghĩ ra được, chứ không

có gì nói không được.”



Thập Nhất Nương cười rộ lên: “Lời đồn chính là như vậy!” Dân chúng

bình thường đối với nhà công khanh, vương công quý tộc rất có hứng thú

vượt qua mức bình thường, huống chi còn có người Khu gia trợ giúp trong

đó.



“Ta vốn muốn giải thích một phen, nhưng thấy bọn họ một đám lén lút

thậm thụt, rõ ràng là đến xem náo nhiệt. Cũng may ta không giải thích,

chỉ sợ càng giải thích bọn họ càng tin hơn. Nên cái gì cũng không có

nói.” Từ Lệnh Nghi bất đắc dĩ cười nói, ánh mắt cũng không thấy sự giận

dữ, hiển nhiên không để trong lòng đối với sự ầm ĩ của đám bằng hữu.



” Lời đồn chỉ dừng ở người thông minh.” Thập Nhất Nương vẫn nói lời trấn an hắn,” Qua mấy ngày nay liền hết.”



Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Vừa lúc công bộ thị lang gia có án sát phu

đoạt thê, ta đã phái người đi tuyên dương. Mọi người nghe được chuyện

mới mẻ, qua hai ngày chuyện chúng ta liền dần dần phai nhạt.”



Cùng với việc lo lắng xóa bỏ tin đồn, không bằng dùng chuyện khác che lấp, di chuyển tầm mắt, cho người ta dần phai nhạt.


” A!” Hoàng hậu sắc mặt đại biến.



Thập Nhất Nương lại dựng thẳng lổ tai nghe được trong nội thất có tiếng động vang nhẹ nhàng.



Xem ra, Hoàng Thượng thật sự ở trong nội thất nghe.



“Cho nên nói Hầu Gia oan uổng a!” Không đợi hoàng hậu mở miệng, nàng

lập tức nói,” Đứa nhỏ kia căn bản không phải của Hầu Gia, mà là của Ngũ gia.”



” Cái gì?” Hoàng hậu nương nương sắc mặt đại biến. Nàng không ngờ chuyện đứa nhỏ này thật sự như thế.



Vẫn chú ý động tĩnh trong nội thất Thập Nhất Nương nghe được có tiếng bước chân rất nhẹ ở màn cửa.



” Cụ thể là chuyện như thế nào, thần thiếp cũng không thập phần rõ

ràng.” Nàng tinh tế đem chuyện phát sinh ngày đó nói cho hoàng hậu:”……

Đột nhiên chợt nghe đến lời đồn đãi. Nói cái gì đứa nhỏ này là Hầu Gia

cùng doanh kĩ sinh ra. Còn nói tỷ tỷ của ta không chấp nhận được người,

không cho Hầu Gia đem đứa nhỏ ôm trở về.” Nói xong, khóc lên,” Nương

nương, những người này rất đáng giận. Ngay cả người chết đi cũng không

buông tha. Nương nương, ngài nói ta nên làm sao bây giờ mới tốt? Hầu Gia khẳng định sẽ không giải thích, nhưng không có Hầu Gia đồng ý, chính là trước mặt thái phu nhân, ta cũng không dám lộ một chút tiếng gió ……”



Hoàng hậu giờ phút này tâm loạn như ma.



Đứa nhỏ này tuy không phải Từ Lệnh Nghi, nhưng rốt cuộc là đứa nhỏ Từ gia.



Giải thích cho Từ Lệnh Nghi, tất nhiên phải lôi theo Từ Lệnh Khoan,

sau đó kéo theo Đan Dương, kéo theo nhạc phụ Từ Lệnh Khoan là Định Nam

Hầu. Mà nếu không biện bạch cho Từ Lệnh Nghi, đỉnh mũ này chụp xuống, Từ gia thật đúng là chịu không nổi.



Cái này giống như so lòng bàn tay cùng mu bàn tay — tuy biết lòng bàn tay thịt dày hơn một ít, nhưng nếu bị đánh cũng đau lợi hại như nhau.



Nàng không khỏi nhìn liếc mắt bức rèm nội thất một cái.



Dù sao cũng mười mấy năm phu thê, việc trước mắt, vẫn theo thói quen hy vọng người kia giúp đỡ giải quyết vấn đề.



Vẫn dùng khóe mắt nhìn trộm hoàng hậu nương nương Thập Nhất Nương

không khỏi trong lòng âm thầm thở dài, có mấy lời không thể không nói–

không có cái gì làm quan vương cao hứng bằng việc thần tử yếu thế.



” Hầu Gia đã hai ngày không có ngủ ngon. Nếu nói ra, Ngũ gia làm sao

bây giờ? Ngũ đệ muội còn có bầu. Không nói, bên ngoài đồn đãi không chịu nổi, Hầu Gia sợ làm hỏng thể diện Vĩnh Bình Hầu phủ, càng sợ bôi đen

mặt mũi Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương. Thật sự là trái cũng

không được, phải cũng không được….”