Thứ Nữ Công Lược

Chương 206 : Phấn son (Trung)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Một lần vất vả cả đời nhàn nhã, là biện pháp như thế nào mà chỉ cần một lần vất vả cả đời nhàn nhã?



Thập Nhất Nương ngẩn ra.



“Thập Nhất Nương,” Từ Lệnh Nghi nhẹ nhàng kêu tên của nàng, ngưng mắt nhìn nàng rất trịnh trọng, ” Ta muốn nhận đứa nhỏ này!”



Vừa rồi lúc Nhị phu nhân đề nghị Từ Lệnh Nghi nhận Phượng Khanh, Từ

Lệnh Nghi cùng thái phu nhân đều không có phản đối, Thập Nhất Nương đã

có chuẩn bị trong lòng. Hiện tại nghe Từ Lệnh Nghi nói như vậy, nàng

muốn hay không muốn cũng gật đầu.



Đúng như lời Nhị phu nhân nói, chuyện cho tới bây giờ, không có biện

pháp nào khác so với việc nhận đứa nhỏ. Hơn nữa, Từ Lệnh Nghi nhận

Phượng Khanh, đứa nhỏ này về sau liền do mình quản dạy. Chuyện khác

không dám nói, mình ít nhất có thể cam đoan Phượng Khanh ăn no mặc ấm,

sẽ không vô duyên vô cớ bị đánh, có thể cùng Từ Tự Dụ, Truân ca hưởng sự giáo dục giống nhau.



” Ta nghe Hầu Gia!” Nàng cười nhìn Từ Lệnh Nghi.



Lệnh Nghi hơi gật đầu, đáy mắt hiện lên vui mừng.



“Đến!” Hắn kéo nàng ngồi xuống kháng. “Chuyện này, phải thương lượng

thật tốt.” Thương lượng? Có cái gì mà thương lượng. Chỉ cần không nhận

dưỡng ở danh nghĩa của nàng, mặt khác đều có thể nói! Thập Nhất Nương

cười theo hắn ngồi trên kháng.



“Từ khi Khu thị được phong hoàng quý phi, lòng ta có linh cảm, phải

làm chút an bài.” Từ Lệnh Nghi biểu tình ngưng trọng, không có nói cùng

nàng về vấn đề Phượng Khanh, ngược lại cùng nàng nói chuyện trong lòng.

“Nhưng ta không có dự đoán được thế lực Khu gia lại lớn như vậy, làm

việc quyết đoán như vậy, hơn nữa nói xong liền làm, không lưu một chút

đường sống. Lại nói tiếp, tất cả chuyện này đều là sai lầm của ta không

chỉ xem thường đối thủ, còn tự cao đúng là ếch ngồi đáy giếng. Nếu không có chuyện đứa nhỏ này, nếu không có Vương gia ngẫu nhiên nhúng tay, chỉ sợ bị giặc đánh đến nơi mà ta còn không biết.” Hắn thật sự đang tự kiểm điểm mình.



” Hầu Gia”…” Thập Nhất Nương muốn an ủi hắn vài câu, ánh mắt hắn lại

ngăn cản. “Đồng dạng cùng sai lầm, ta không thể phạm sai hai lần.” Khóe

mắt đuôi và lông mày hắn đều mang theo vài phần lạnh lẽo, ” Ta cẩn thận

nghĩ. Nếu Khu gia sớm có chuẩn bị, cùng với việc chúng ta khắp nơi phòng bị, nhìn chằm chằm mọi chuyện, còn không bằng tạm thời lảnh tránh, làm

ra vẻ yếu thế, chế tạo một ít cơ hội tốt cho Khu gia, nghĩ biện pháp làm cho bọn họ nhịn không được nhảy ra, tự bộc lộ ý đồ. Cho dù Khu gia có

thể trầm tĩnh tạm thời.



Chúng ta không đạt được mục đích, cũng chế tạo cho Hoàng Thượng một

ấn tượng Khu gia bay lên cành cao, kiêu ngạo phóng túng.” Hắn từ từ nói, ánh mắt trầm xa xăm u tĩnh,” Phải biết rằng, có đôi khi, làm càng

nhiều, sai càng nhiều. Hiện tại việc cấp bách của chúng ta là cái gì

cũng không làm, lấy tịnh chế động. “Nói xong, hắn ha ha cười,” Khu gia
Tuy Hoàng Thượng lo lắng Từ gia, lo lắng cho Từ Lệnh Nghi, nhưng Từ

gia lại là nhà mẹ đẻ hoàng hậu nương nương, Từ Lệnh Nghi là tiểu cữu của con hắn. Hắn có thể đạp, nhưng người khác không có thể đạp. Khu gia

biến Từ gia chật vật như thế, Cán cân của Hoàng Thượng sẽ nghiêng về

hướng Từ gia. Nguy nan của Từ gia cũng có thể giải trừ.



Nàng không khỏi cười: “Đây là ngài nói một lần vất vả cả đời an nhàn?”



Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Chỉ có cách này, mới có thể cho Hoàng Thượng

đứng ở bên chúng ta.” Sau đó nhớ tới cái gì, dặn dò Thập Nhất Nương,”

Chuyện tốt không nói ra, chuyện xấu truyền ngàn dặm. Lập tức phải qua

năm, mọi người sẽ hay đi lại, đến lúc đó không khỏi hỏi chuyện của

Phượng Khanh. Nàng cũng chuẩn bị trước trong lòng mới được.”



“Hầu Gia yên tâm.” Thập Nhất Nương cười nói,” Ta sẽ cẩn thận ứng

đối.” Lại nghĩ Từ Lệnh Nghi nói phải đi Định hữu hầu Tôn gia, chần chờ

nói,” Hầu Gia không chuẩn bị đem chuyện này nói cho Ngũ đệ muội sao?”



” À!” Từ Lệnh Nghi trầm ngâm,” Nếu ta đã nhận, thì không cần làm phức tạp. Ta đi chỗ lão Hầu Gia, cũng đem chuyện này nói cho hắn. Lão nhân

gia hắn trong lòng có tính toán là được.”



Cũng tốt. Miễn cho đứa nhỏ lớn lên thương tâm. Khiến cho Phượng Khanh nghĩ đến mình là con Từ Lệnh Nghi cũng tốt lắm.



“Chỗ Ngũ gia chỉ sợ cũng phải dặn dò một tiếng mới được.” Thập Nhất

Nương lo lắng nói lộ ra “Hiển nhiên.” Từ Lệnh Nghi đáp lời, có tiểu nha

hoàn đến bẩm:” Nhị phu nhân đã tới!”



Hai người đều có chút giật mình.



Từ lúc hai người thành thân tới nay đây chính là lần đầu tiên Nhị phu nhân đến phòng mình.



Thập Nhất Nương vội nói: “Mau mời vào!” Lại phân phó tiểu nha hoàn đi lấy đại hồng bào chiêu đãi Nhị phu nhân.



Nhị phu nhân lại chỉ đứng ở thính đường: “Tứ đệ muội không cần khách khí. Ta đến cáo từ!”



Lời của nàng làm cho Thập Nhất Nương rất ngoài ý muốn:” Hôm nay là

hai mươi tám tháng chạp, năm nay tuyết lớn. Nhị tẩu vẫn là lưu lại qua

năm rồi hãy hồi Tây Sơn ta sai người đi đón Trinh tỷ nhi.



” Ta lo lắng Hầu gia trong cuộc mê muội, cho nên chạy về xem.” Nàng

cười, “Hiện tại biết Hầu Gia sớm có chủ trương, tự nhiên cũng an tâm. Tứ đệ muội không cần lo lắng, ra roi thúc ngựa, nửa ngày là đến.”



Thập Nhất Nương còn muốn khuyên, Từ Lệnh Nghi đã nói: “Nếu Nhị tẩu đã định như thế, tiểu đệ sẽ không lưu Nhị tẩu. “Còn phân phó Thập Nhất

Nương tiễn khách.