Thứ Nữ Công Lược

Chương 213 : Đại niên (Hạ)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


” Mời Ngũ gia giúp việc?” Thập Nhất Nương đem xiêm y Từ Lệnh Nghi

thay đặt ở ghế con bên cạnh, có chút kinh ngạc xoay người nhìn Từ Lệnh

Nghi.



Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Trừ bỏ để cho Phạm Duy Cương, Vương Lệ quấy

giúp vũng nước đục, ta còn cho Tiểu Ngũ cùng đám bằng hữu kia của hắn

làm ồn ào giúp.”



Thập Nhất Nương đầu óc xoay chuyển nhanh.



Phạm Duy Cương cùng Vương Lệ đều là thần tử quan trọng của Hoàng

Thượng, lại giao hảo cùng Từ Lệnh Nghi, bọn họ dâng sổ con nói một chút

thì có thể, nhưng không thể nói quá sâu. Bằng không, sẽ cho Hoàng Thượng cảm giác kết bè kết phái.



Từ Lệnh Khoan cũng không giống vậy. Thứ nhất hắn là bào đệ Từ Lệnh Nghi, thứ hai bằng hữu của hắn tuy tam giáo cửu lưu (đủ loại hạng người), nhưng đa số là công tử quần áo lụa là. Do bọn họ bí mật truyền lưu,

người khác xem ở trong mắt, cảm thấy được đây là Từ Lệnh Khoan vì ca ca

bị ô danh mà bất bình, đem chuyện này hướng sang chuyện phong lưu, hiệu

quả chỉ sợ so với Phạm Duy Cương cùng Vương Lệ ra mặt tốt gấp trăm lần.



Từ Lệnh Nghi nói lời này rất là buồn bả.



Lúc trước chuyện trong nhà hắn một mình chịu trách nhiệm, tuy lo lắng Tam ca Từ Lệnh Trữ đôn hậu, ấu đệ Từ Lệnh Khoan lieu lỏng, đều không

phải là người để bàn mưu tính kế, nhưng nguyên nhân quan trọng hơn vẫn

là cảm thấy nếu mình thừa tước vị, nên phụ trách chấn hưng gia nghiệp,

chiếu cố ca ca đệ đệ, giữ trách nhiệm thân thích. Nhưng không nghĩ đến,

không như mong muốn. Mình làm càng nhiều, trong khi đó huynh đệ càng đi

càng xa. Trước không nói Từ Lệnh Trữ làm việc bị động, Từ Lệnh Khoan gây chuyện sinh thị phi. Hắn hai tay phải địch bốn quyền, tuy đánh thoải

mái, nhưng đêm dài yên tĩnh, lúc một thân một mình, tâm không khỏi sinh ủ rũ, có chút mờ mịt.



Sau có Thập Nhất Nương nhắc nhở, trước là nương theo chuyện lương

thực mở lòng cùng Từ Lệnh Trữ, đánh vỡ khoảng cách vài năm nay ở giữa

hai người, sờ không tới khiến cho người ta tâm sinh uể oải ngăn cách.

Càng xem Từ Lệnh Khoan làm là đồng nghiệp chỗ chỗ nhằm vào mình, xuất ra bản lĩnh Đại tướng quân thuyết phục thủ hạ kiêu ngạo bướng bỉnh trong

lúc bình miêu loạn năm đó, buổi nói chuyện không chỉ có làm hắn xấu hổ

không thôi, mà còn chủ động nhận sai, lần đầu tiên ở trước mặt mình chân thành kiểm điểm ngôn hành cử chỉ ngày xưa.



Lúc ấy trong lòng hắn khẽ động.



Từ Lệnh Khoan từ một thiếu niên trí tuệ cơ mẫn biến thành một kẻ chỉ

biết ăn uống chơi bời, hoàn khố đệ tử phóng ưng cưỡi ngựa, trừ bỏ quản

dạy không nghiêm, cùng bởi vì hắn thân là ấu tử, có quan hệ lớn lao đến

thái phu nhân cùng mình một người chỉ biết yêu thương chiều chuộng mà

chưa bao giờ thật sự dạy hắn. Nếu tìm chút chuyện cho hắn làm……



Ý niệm hiện lên trong đầu, hắn nghĩ cho Từ Lệnh Khoan giúp hắn làm chút chuyện.


Giọng nói tuy thấp, lại thập phần dễ nghe.



Truân ca giật mình, ngẩng đầu nói với Thập Nhất Nương: “Giọng của Ngũ đệ so với hoàng anh còn dễ nghe hơn.”



Thập Nhất Nương không khỏi cười khổ. Cũng may Truân ca là thật tâm ca ngợi, cũng không nghĩ nhiều. Theo trong lòng lấy ra một túi nho nhỏ,

nói: “Ngươi kêu ta một tiếng Tứ ca, ta liền cho người kẹo đường làm từ

nước hoa hồng ăn.” Nói xong, mở bao giấy ra, lộ ra bên trong màu đỏ

hồng, kẹo đường trong suốt giống như thủy tinh.



Đừng nói, nhỏ tuổi như Từ Tự Giới, chính là Văn di nương cùng Kiều di nương cũng hiếu kì nhìn qua, chỉ có Tần di nương, thì nhún chân nhìn ra ngoài, miệng còn thì thào lẩm bẩm,” Nhị thiếu gia như thế nào còn chưa

đến”.



Từ Tự Giới quả nhiên đã bị kẹo đường này thu mua, ánh mắt nhìn chằm chằm kẹo đường, lập tức kêu Truân ca một tiếng “Tứ ca”.



Truân ca vui vẻ ra mặt, lấy một viên đường cho Từ Tự Giới.



Ai biết Từ Tự Giới không thỏa mãn, đem đường đặt ở miệng, sau đó hướng Truân ca xòe tay, ý tứ là còn muốn nữa.



Truân ca thấy lập tức lại cho hắn một viên.



Từ Tự Giới nhanh chóng nắm trong tay, xòe tay kia ra.



Truân ca do dự một chút, tự mình lấy một viên đường, suy nghĩ một

chút, lại lấy thêm mấy khối ra, sau đó đem phần còn lại cho Từ Tự Giới.



Từ Tự Giới lập tức nhận lấy đem đường ôm trong lòng.



Khắp phòng mọi người bị hắn chọc cười ha hả.



Truân ca cũng cười thoải mái, lơ đểnh kéo tay Từ Tự Giới: “Chỗ ta còn có cao hoa quế. Cũng là trong cung thưởng.” Nói xong liền cùng với Từ

Tự Giới đi vào phòng mình.



Mama bên cạnh vội ngăn cản: “Tiểu tổ tông của ta, sắp ăn cơm tất

niên, không thể để cho thái phu nhân đợi, ăn cơm tất niên xong, ngài đi

tìm cao hoa quế kia cho Ngũ thiếu gia cũng không muộn.”



Đang nói, thì Tam gia cùng Tam phu nhân dẫn Từ Tự Cần, Từ Tự Dụ cùng Từ Tự Kiệm đi đến.



Đứng ở phía sau Thập Nhất Nương, Tần di nương liền thở thật dài.



Hôm nay là giao thừa, mọi người phải tụ tập một chỗ ăn cơm tất niên.

Không thể đến muộn, để các trưởng bối có ấn tượng không tốt.