Thứ Nữ Công Lược

Chương 218 : Chúc tết (Trung)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Loại lời đề cập đến đế vương này vẫn là ít nói một chút mới tốt.



Từ Lệnh Nghi cười chuyển đề tài:” Việc này cũng không gấp. Một ngày

làm thầy, chung thân là cha. Học vấn tất nhiên là trọng yếu, nhân phẩm

tiên sinh quan trọng hơn. Vẫn là thận trọng chọn lựa mới tốt.”



Thập Nhất Nương gật đầu.



Nàng nghĩ đến vị từng ở Trung Sơn Hầu Đường gia làm tây tịch Triệu

tiên sinh kia…… Chỉ tiếc không có duyên phận. Bằng không, có người quan

hệ chặt chẽ cùng La gia nhìn Truân ca, mình cũng có thể yên tâm chút.



Thập Nhất Nương mang theo tiếc nuối nho nhỏ cùng Từ Lệnh Nghi đi chỗ thái phu nhân.



Tất cả mọi người đến đông đủ, thấy bọn họ tiến vào, thì sôi nổi đứng

lên. Ngũ phu nhân lại trêu ghẹo nói:” Hầu Gia cùng Tứ tẩu như thế nào đi lâu như vậy? Chúng ta ngồi ở đây đều uống xong một ly trà. Đói đến mức

da bụng dán da lưng rồi.” Lại tiến lên gần Từ Tự Giới,” Đứa nhỏ này bộ

dạng thật đúng là xinh đẹp!”



Từ Tự Giới mở to đôi mắt tò mò nhìn Ngũ phu nhân.



Ngũ phu nhân là phụ nữ có thai, thái phu nhân sợ nàng bị đói, cố ý

chuẩn bị điểm tâm cho nàng. Trên đường hồi Hà Hoa Lý, nàng cũng ăn điểm

tâm trên đường trở về. Thập Nhất Nương thật không lo lắng nàng bị đói.

Có thể thấy nàng đang chọc Từ Tự Giới, trong lòng cảm thấy là lạ. Cười

nói hỏi:” Như thế nào không thấy Truân ca?”



“Cùng nhóm Cần ca ở trong phòng chơi ngũ tử kì rồi!” Thái phu nhân cười nói, hỏi Từ Tự Giới, “Đã ăn chưa?”



“Ăn!” Thập Nhất Nương cười nói, tiến lên hành lễ với thái phu nhân.



“Cho hắn đi theo Truân ca chơi đi thôi!” Thái phu nhân phân phó, để Đỗ mama giúp đỡ đi gian phía đông.



Tân Cúc vội khom đầu gối ”Vâng”.



Thập Nhất Nương nghĩ đến mình hứa hẹn, thì lui lại vài bước, sờ đầu

Từ Tự Giới: “Giới ca, ngươi cùng Tân Cúc đi phòng Truân ca chơi, ta cùng Hầu Gia có việc. Đợi trời tối, liền tới đón ngươi trở về. Được không?”



Trong mắt Từ Tự Giới toát ra vẻ không muốn, rồi lại gật đầu, nhỏ giọng đáp “Được”.



Thập Nhất Nương cười với hắn, sờ sờ đầu của hắn, lúc này mới cho Tân Cúc đem hắn ôm đi chỗ Truân ca, tự mình qua gian phía đông.



Ăn xong cơm, mọi người ở gian phía tây ngồi uống trà, Từ Lệnh Nghi

hỏi Từ Lệnh Khoan: “Thế nào? Nghe nói ngươi ngày hôm qua chơi đến nửa

đêm, muốn trở về ngủ bù hay không?”



Từ Lệnh Khoan lập tức nói: “Cái đó tính cái gì? Nếu không phải ta

thấy bọn Cần ca đều ngáp, ta còn chuẩn bị chơi đến hừng đông đó!” Nói

xong, lại nhớ đến ca ca luôn không thích hắn chơi thâu đêm, tiếng nói

lại thấp xuống.



Từ Lệnh Nghi cũng nhớ kỹ lời Thập Nhất Nương, đem Từ Lệnh Khoan trở
Trong một ngày, nhìn thấy hai vị các lão. Hơi có chút hương vị gió thổi

báo hiệu bão tố nổi lên.



Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi không khỏi trao đổi một ánh mắt, sau đó một cái đi ngoại viện, một cái đi chỗ thái phu nhân.



Chỗ thái phu nhân cũng đầy ngập khách ngồi.



Lương phu nhân, Lí tổng binh phu nhân, lễ bộ thị lang phu nhân……



Mọi người nói nói cười cười, chơi bài uống rượu, đến lúc lên đèn mới cáo từ.



Thập Nhất Nương mang Từ Tự Giới trở về.



Trên đường hỏi hắn:” Cùng nhóm ca ca chơi cái gì?”



Hắn trả lời một nẻo: “Bánh xốp nướng giòn của Tứ ca ăn ngon!”



Thập Nhất Nương bật cười.



Trở lại trong phòng, Từ Lệnh Nghi còn không có trở về. Nàng kêu Hổ

Phách đến:” Ngày mai ngươi theo ta về nhà mẹ đẻ, đến chỗ San Hô ngồi.

Cẩn thận hỏi tình huống di nương!”



Hổ Phách cung kính đáp ứng.



Từ Lệnh Nghi người đầy mùi rượu trở lại.



Thập Nhất Nương vội kêu nha hoàn mang canh giải rượu đến, hầu hạ hắn

rửa mặt đi nghỉ, lại xoay người phân phó nha hoàn đem bình trà đặt ở ghế nhỏ bên giường– sợ hắn nửa đêm kêu khát.



Hắn lại đem nàng kéo vào chăn:” Việc này để cho tiểu nha hoàn làm, nàng cũng nghỉ ngơi đi!”



Hầu hạ trong phòng vội vàng lui xuống.



Chăn ấm đập vào mặt, tim Thập Nhất Nương phanh phanh đập loạn.



Từ sau lần đó, Từ Lệnh Nghi vẫn không có…… Không nghĩ tới…… Hay thực ứng với câu có rượu thèm sắc……



Nàng cố trấn định sẳng giọng:” Ta không phải sợ ngươi nửa đêm khát

sao? Hiện tại thì tốt, đem nhóm nha hoàn sợ quá chạy mất, làm ta tự mình động thủ.”



“Ta không khát.”



Đèn cung đình dương giác xuyên qua trướng vải cát tế mong manh chiếu

vào, hắn có thể thấy rõ ràng thấy khuôn mặt trắng như ngọc của nàng dần

dần nhiễm hồng, như một đóa sen hồng nở tháng sáu.



Sớm nên đem trướng này thay đổi!



Từ Lệnh Nghi khóe miệng cao cao nhếch lên, gắt gao đem Thập Nhất Nương ôm trong ngực……