Thứ Nữ Công Lược

Chương 22 : Khởi hành

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


Mười tám tháng giêng, năm Sát Tây. Thích hợp động thổ, tu sửa mồ mả,

kén rể, xuất hành, cầu tài, cầu y, kỵ cưới hỏi, tặng quà, ngoại giao, ra riêng, nạp thiếp.



Trời vừa sáng, đại môn (cổng lớn) La phủ đã mở, dẫn đầu là một chiếc

xe bát bảo mui phủ ngọc lục bảo gắn tua ngọc trai, đi theo sau là hai

chiếc xe mui và bánh xe màu chu xa đỏ thẫm, đi cuối cùng là hơn hai mươi chiếc xe mui sơn đen tuyền theo sát. Sau đó, ba tầng hộ vệ che chở,

tiếng vó ngựa đắc đắc đắc, tiếng bánh xe chuyển động nhanh như chớp, ồn

ào náo động chạy trên đường núi hướng về phía đông.



Cả thành Dư Hàng đều bị bừng tỉnh. Cũng có người đi chợ sớm tụm năm tụm ba ở một bên xem náo nhiệt.



” Nhìn kìa, là xe ngựa La gia……”



” Thật sự là khí phái!”



” Vừa qua năm mới, định đi nơi nào thế?”



” Nghe nói phải đi Yến Kinh thăm nữ nhi nữ tế (con dâu)!”



Thập Nhất Nương ngồi ngay ngắn ở trong xe ngựa, không nghe thấy nghị

luận bên ngoài, tay kép chặt ở trong ống tay áo, đầu ngón tay nhẹ nhàng

quét nhanh trên bảo thạch lạnh như băng lại bóng loáng như mặt gương,

trong lòng giống như sóng cuồn cuộn giữa trường giang không thể bình

tĩnh được.



Đó là một viên lam bảo thạch (ngọc bích) lớn bằng trứng chim bồ câu.



Là buổi tối ngày hôm qua nàng đi chỗ ngũ di nương chào cáo biệt ngũ di nương đưa cho nàng.



” Trong phòng ta tất cả đều là đồ đạc do đại thái thái thưởng, mọi

thứ đều có trong sổ sách, không thể chạm vào. Chỉ có lam bảo thạch này,

là lúc ta mới đến Phúc Kiến Đại lão gia cho ta, người khác cũng không

biết…… Ngươi lần này đi Yến Kinh, ngàn dặm xa xôi, ta lại không thể đi

theo bên người ngươi, cái này ngươi thu đi, có việc gì cũng có thể đổi

ra ngân lượng phòng thân. Dọc theo đường đi phải nghe lời đại thái thái, không thể chọc nàng giận dỗi, cùng với ngũ tiểu thư ở chung thật tốt,

không được tranh chấp. Làm việc phải nhẫn nhịn…… Mọi chuyện phải cẩn

thận……” Nói xong lời cuối cùng, nước mắt đã rơi như mưa,” Ta cũng hiểu

được, sao ngươi ít đến nơi này, chỉ có đại thái thái thích, ngươi mới có tương lai tốt…… Ta cả đời này, chỉ cầu ngươi có kết cục tốt……”



Thật sự là nghĩ minh bạch?



Chỉ sợ là bất đắc dĩ đi!



Nghĩ đến đây, Thập Nhất Nương đã cảm thấy sống mũi chua xót



Ngũ di nương đã sớm thất sủng, lúc mình bệnh, tiền riêng cũng không

còn nhiều lắm, khối lam bảo thạch này, phỏng chừng là nàng lưu lại phòng thân cho bản thân mình ……



” Di nương yên tâm, mẫu thân vài năm nay đối với ta rất khá, còn làm

cho ta trang sức mới, trong tay ta không thiếu tiền…… Ngài giữ lại đi!”



Mình chiếm cứ khối thân thể này đã rất là áy náy, như thế nào có thể cần đồ đạc của nàng!


nói vài tiếng, lại chạy đến trước xe ngựa Thập Nhất Nương: “Thập nhất

tiểu thư, đại thái thái bảo xuống xe lên thuyền.”



Thập Nhất Nương nhìn thấy Ngũ Nương đạp ghế nhỏ do Tử Vi giúp đỡ xuống xe ngựa, chính mình cũng do Hổ Phách giúp đỡ xuống.



Hai người đi theo phía sau đại thái thái, một trước một sau lên thuyền.



Thuyền rất lớn, phân hai tầng, hộ vệ, thô sử bà tử trụ mặt trên, các

nàng trụ phía dưới, đại thái thái có bốn gian phòng, nàng cùng Ngũ Nương đều có hai gian phòng.



Trên khoang thuyền lớn sớm có người chuẩn bị đồ ăn nóng hôi hổi.



Đại thái thái phân phó các nàng: “…… Chúng ta nửa canh giờ sau sẽ khởi hành.”



Hai người đều không đói, vì trên đường đã ăn điểm tâm. Nhưng không

dám phật ý đại thái thái, đều ăn nửa bát nhỏ. Trong lúc ăn cơm, thỉnh

thoảng có thể nghe được tiếng bước chân trầm trọng đi qua hành lang bên

cạnh khoang thuyền, đợi buông bát đũa xuống, thanh âm đó đã không còn

nghe thấy. Hứa mama nhân tiện đi nhìn xem, trở về bẩm đại thái thái:”

Hòm xiểng đều thu xếp tốt rồi ạ.”



Đại thái thái gật đầu, phân phó Hứa mama: “Vậy rời bến đi! Tranh thủ đêm nay có thể ngủ ở Tô Châu.”



Hứa mama trả lời mà đi, rất nhanh lộn trở lại nói: “Nửa nén hương nữa là có thể khởi hành.”



Đại thái thái gật gật đầu, đối với tỷ muội các nàng nói:” Các ngươi trên đường cũng mệt, đều tự đi xuống nghỉ đi!”



Thập Nhất Nương khom đầu gối hành lễ lui xuống, Ngũ Nương lại nói:

“Mẫu thân cũng mệt, nếu không để ta giúp đỡ người xoa bóp chân?”



” Không cần!” Đại thái thái cười nói,” Các ngươi lần đầu tiên ngồi

thuyền, cũng không biết có bị say thuyền hay không, chiếu cố tốt cho

chính mình là được.”



Ngũ Nương thấy tâm ý đại thái thái đã quyết, liền cười lui xuống.



Lạc Kiều vội mang nước hầu hạ đại thái thái rửa ráy đi nghỉ, Hứa mama lại cùng với San Hô, Đại Mạo kiểm tra hòm xiểng.



Thập Nhất Nương trở lại trong phòng, Đông Thanh cũng đang kiểm tra hòm xiểng.



Nghĩ đến các nàng theo Giang mama cùng lên thuyền, nàng không khỏi hỏi:” Các ngươi đều ăn cơm rồi chứ?”



Vẻ mặt Tân Cúc vẫn còn lưu lại niềm vui được đi Yến Kinh, lập tức

cười nói:” Không ăn. Bất quá, chúng ta đều không đói, trên đường đã ăn

điểm tâm.”



Đông Thanh cũng cười nói:” Tiểu thư không cần quản chúng ta, Giang

mama nói, nửa canh giờ sau cho chúng ta đi đến khoang thuyền nhỏ ăn cơm, bảo các phòng chúng ta đem đồ vật trong phòng kiểm tra rõ ràng trước.”



Thập Nhất Nương thấy đã an bài gọn gàng ngăn nắp, nên không hề nói

cái gì nữa, từ Tân Cúc cùng Thu Cúc hầu hạ đi nghỉ, ngủ ngon một giấc.