Thứ Nữ Công Lược
Chương 249 : Kích động(Hạ)
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Trên mặt Đông Thanh liền hiện lên một tia do dự.
Thập Nhất Nương nhìn thấy, khóe miệng liền hiện lên một nụ cười thảm nhiên.
“Cho nên, ngươi cảm thấy, ngươi là thích hợp nhất!”
Gằn từng tiếng, nhẹ nhàng dừng ở trong phòng, mềm nhẹ như gió xuân quất vào mặt, làm cho Hổ Phách cùng Đông Thanh đều ngẩn ra.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Trong mắt Đông Thanh hiện lên một tia nghi ngờ, tiện đà chuyển qua kiên định.
Phu nhân vì cái gì phải hỏi như vậy?
Chuyện này không phải sự thật sao?
Mà Hổ Phách nghe xong lại âm thầm gấp.
Cũng không là tất cả của hồi môn nha hoàn đều sẽ làm thông phòng. Có người là cô gia xem trúng, có người chính là tiểu thư cần. Nhưng mặc kệ là loại nào, hoặc là nói trực tiếp, hoặc là ám chỉ từ trước. Ví dụ như, lúc cô gia ở thư phòng đọc sách đuổi hết những ngời hầu hạ khác kêu đi
Hồng Tụ thiêm hương, hoặc là lúc cô gia tắm rửa bị tiểu thư phái đi hầu
hạ…… Thập Nhất Nương chưa bao giờ đối với các nàng nói thẳng, càng không có đối với các nàng có loại ám chỉ giống như vậy. Thậm chí gả đến Hầu
Gia phủ chuyện thứ nhất chính là tích cực chuẩn bị hôn sự cho Đông
Thanh.
Đông Thanh làm như vậy, tương đương tát một cái vào mặt Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương không chỉ có không tức giận, còn cười rộ lên.
Phải biết rằng, Thập Nhất Nương cũng không phải là loại người nhát gan sợ chuyện, yếu đuối.
Chuyện này…… rất không bình thường!
Nàng bước lên phía trước đi kéo cánh tay Đông Thanh: “Đông Thanh tỷ,
xem ngươi làm sao nói kìa? Ngươi là người đã đính thân.” Lại vì Đông
Thanh tìm bậc thang để xuống,” Ngươi là cô nương đợi gả, chẳng lẽ các
nàng không nói với ngươi……”
Hổ Phách không kéo hoàn hảo, nàng lôi kéo, lại làm cho Đông Thanh nhớ tới đến lời Đào mama nói. Nói cái gì đại thái thái còn muốn đem nhóm
San Hô cũng tặng lại đây. Nếu thực như vậy, phu nhân chẳng phải bị La
gia lấy mất quyền lực.
Nàng không thể để cho loại chuyện này phát sinh, nàng không thể cho La gia làm phu nhân mất quyền lực.
Nghĩ đến đây, nàng mạnh mẽ bỏ tay Hổ Phách ra:” Hổ Phách, ngươi ít ở trong này giả mù sa mưa. Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có thể yên ổn ở đây mà bỏ rơi nương ngươi, cha ngươi sao?”
Hổ Phách ngạc nhiên.
Tân Cúc làm sao chịu được oan uổng này, lập tức đem chuyện Đào mama làm rơi mất danh sách đồ cưới nói ra.
Nàng một mặt nói, một mặt nhớ lại, biết mình cũng không đúng. Đặc
biệt là lúc nàng bước chân ra khỏi phòng, mơ hồ nghe phía sau Đào mama
nói cùng Đông Thanh.
“Nàng thế nhưng dám giựt dây Đông Thanh tỷ mắc mưu.” Mặt nàng trắng bệch, trực tiếp chạy ra ngoài cửa,” Ta tìm nàng tính sổ.”
Hổ Phách vừa nghe, ngược lại lại nóng nảy.
Trong phủ trên có thái phu nhân, dưới có Tam phòng, Ngũ phòng, cứ như vậy ầm ĩ lên, còn không phải cho người ta xem cả bộ a!
Nàng nhanh chân đuổi theo.
Ra cửa lại thấy Đào mama bị một tiểu nha hoàn ngăn đón ở bậc thang:
“Lão nhân gia ngài đừng làm cho chúng ta khó xử. Nếu để cho Hổ Phách tỷ
tỷ phát hiện có người nghe lén, chúng ta liền không chịu nổi rồi!”
Cũng không biết là nàng muốn tự mình nghe lén bị tiểu nha hoàn ngăn cản? Hay vẫn là muốn nha hoàn kia giúp nàng nghe lén?
Hổ Phách ý niệm chợt lóe trong đầu, Tân Cúc đã tiến lên kéo Đào mama: “Mama, ngươi vừa rồi nói cùng Đông Thanh tỷ cái gì?”
Đào mama bộ dạng như vậy biết chuyện dã bại lộ.
Mình nói cái gì?
Mình cái gì cũng không nói?
Nhóc con miệng còn hôi sữa, thế nhưng muốn cùng ta đấu!
Đào mama làm ra một bộ kinh ngạc: “Tân Cúc cô nương nói cái gì đó? Ta như thế nào nghe không hiểu?”
“Mama là lão nhân bên người Đại tiểu thư, nếu dám làm, liền phải dám
nhận.” Tân Cúc tức giận cả người phát run,” Nếu không phải ngươi nói cái gì, Đông Thanh tỷ tỷ……”
” Tân Cúc, có cái gì vào trong phòng nói.” Hổ Phách lập tức lớn tiếng đánh gảy lời Tân Cúc, “Tiểu nha hoàn khắp sân, ngươi để cho người khác
xem thì giải thích thế nào cho phải?”
Tân Cúc bị Hổ Phách quát, phục hồi tinh thần. Kéo vạt áo Đào mama đi
thính đường: “Chúng ta đến trước mặt phu nhân nói chuyện đi!”
Hổ Phách cũng thấy chuyện này phải cho Thập Nhất Nương biết mới được, không chỉ có không có ngăn đón Tân Cúc, ngược lại kêu hai tiểu nha hoàn tâm phúc của mình giữ cửa” Ai đến cũng không cho tiến”, sau đó đi vào
nội thất.