Thứ Nữ Công Lược
Chương 250 : Hỗn loạn (Thượng)
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Đợi Hổ Phách theo vào, Tân Cúc cùng Đào mama đã lôi lôi kéo kéo vào nội thất.
“Phu nhân, Đông Thanh tỷ……” Nàng gấp gáp mở miệng nói một câu, ngẩng đầu thấy Thập Nhất Nương, đã thấy nước mắt đầy mắt.
Thập Nhất Nương đứng ở bên cạnh song cửa sổ, lưng thẳng tắp, buông
mắt trên mặt lộ vẻ mỉm cười thản nhiên. Nghe động tĩnh, nàng nâng mắt
nhìn qua. Con ngươi vốn sáng ngời, ôn hòa trở nên u buồn cùng bi ai.
Tân Cúc lòng đau như cắt.
Khi còn bé mình nhéo cái mũi để uống dược, sau đó nháy mắt an ủi
nàng” Không sao, không phải mỗi lần đều có đường ăn sao”; chuyển đến Lục Quân Lâu, Thập Nương ở trên lầu không được an bình, sẽ dùng tay nhỏ bé
kéo quần áo nàng” Không cần vội, nàng có ta đều có, ta có nàng không có, ngươi chẳng lẽ còn không cho người ta phát giận”; sau đó, Diêu mama vì
cháu trai muốn ép cưới Đông Thanh, phu nhân mượn tay đại thái thái đẩy
cửa thân sự này tội Diêu mama, các nàng lo lắng Diêu mama trả thù, lại
nhìn các nàng cười, “Các ngươi yên tâm, nàng có trương lương kế, ta có
kế Tương Khê”…… Khó như vậy, khổ như vậy, ánh mắt đều thanh thoát, vui
sướng. Nhưng hiện tại…… Nàng không khỏi nhìn Đông Thanh, liền thấy nàng
ta quỳ gối bên chân Thập Nhất Nương lắc lắc thân mình kinh ngạc nhìn
nàng.
Mình xuất hiện, chỉ đổi đến sự kinh ngạc của Đông Thanh……
Nàng giật mình nhìn Đông Thanh. Trong lòng sông cuộn biển gầm, vừa
buồn lại vừa giận, lửa giận khắp nơi không có chỗ tiết, tay kéo xiêm y
Đào mama bất giác nắm càng chặt, ánh mắt cũng phẫn nộ dừng ở trên người
Đào mama: “Phu nhân, chính là nàng, là nàng nói hưu nói vượn, cho nên
Đông Thanh tỷ mới có thể……”
Đào mama trong lòng lạnh lùng cười, trên mặt lại lộ ra biểu tình phẫn nộ hung hăng đẩy ra Tân Cúc, tiến lên vài bước quỳ gối trước mặt Thập
Nhất Nương: “Phu nhân, ngài cần phải làm chủ cho ta a?” Nói xong, lấy
khăn bắt đầu lau khóe mắt,” Ta tôn trọng Tân Cúc cô nương là người hầu
hạ bên người ngài, “Nàng chỉ đề cập Tân Cúc không đề cập Hổ Phách, thứ
nhất nàng biết Tân Cúc cùng Hổ Phách xưa nay có chút không tự nhiên, thứ hai nàng không nghĩ mở rộng sự đả kích. Khiến cho nàng bị dính chùm.
“Ai biết nàng lại ngậm máu phun người. Nói ta giựt dây Đông Thanh cô
nương đi tranh làm thông phòng cho Hầu Gia. Phu nhân, ta cho dù có hồ
đồ. Rốt cuộc cũng là ở bên người Đại tiểu thư làm việc hơn hai mươi năm, cũng sẽ không hồ đồ đến chẳng phân biệt tôn ti, nhúng tay thay phu nhân quản chuyện này……”
Tân Cúc bị nàng đẩy một cái nghiêng người, nếu không phải Hổ Phách
phía sau nhanh mắt lẹ tay đỡ nàng một phen, chỉ sợ đã ngã trên mặt đất.
Nàng thấy Đào mama không chỉ có không nhận sai, ngược lại đem mình phủi tay sạch sẽ, tức giận đến vẻ mặt đỏ bừng.
Lại thấy Đào mama nói chuyện như vậy, càng cảm thấy Đông Thanh là bị
nàng mê hoặc. Không đợi Đào mama nói chuyện, nàng lại nhảy dựng lên đánh gảy lời Đào mama: “Ngươi nói ngươi không có giựt dây Đông Thanh tỷ, ta
đây hỏi ngươi, sau khi ta ra cửa, ngươi cùng nàng nói cái gì?”
Đào mama chính là chờ những lời này.
Hổ Phách kéo Tân Cúc đứng lên, yên tĩnh nín thở đứng ở bên người Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương hít một hơi, nói:” Đông Thanh, ngươi thật sự muốn làm thông phòng cho Hầu Gia sao?”
Đông Thanh không có trả lời, hai tay đặt ở đầu gối đan lại cùng nhau.
Thập Nhất Nương nhìn thấy tâm động, lại nói:” Phải biết rằng, ngươi
một khi thành thông phòng của Hầu Gia, chúng ta sẽ không còn thân thiết
như trước kia vậy. Ngươi còn nguyện ý làm thông phòng Hầu Gia sao?”
“Sẽ không, sẽ không.” Đông Thanh nghe mạnh mẽ nâng đầu lên,” Ta sẽ
không tranh cùng phu nhân, ta sẽ giúp phu nhân giữ Hầu Gia ở lại nhà
giữa …”
Thập Nhất Nương không thể lý giải lắc đầu, thanh âm mơ hồ nhẹ như
gió: “Nếu có một ngày, Hầu Gia muốn nạp ngươi làm thiếp, ta không đồng ý thì sao?”
Đông Thanh ngẩn ra.
Thập Nhất Nương lại nói:” Nếu có một ngày, ngươi có đứa nhỏ, ta cũng không muốn cho ngươi sinh ra thì sao?”
Đông Thanh mở rộng miệng ra.
Thập Nhất Nương nhìn con ngươi của nàng trong trẻo như ánh trăng
nhưng lạnh lùng:” Nếu như vậy, ngươi còn muốn làm thông phòng cho Hầu
Gia sao?”
Đông Thanh tránh được ánh mắt nàng, cúi đầu lúng ta lúng túng nói: “Nhưng phu nhân không phải là loại người này a!”
Thập Nhất Nương tâm tro ý lạnh, vẫn cố nén nước mắt không tiếng mà chảy ra.
“Phu nhân, phu nhân……” Hổ Phách nhìn thấy trong lòng đau xót, bưng miệng khóc lên.
Tân Cúc tức giận đến nói không nên lời, tiến lên tát Đông Thanh một cái.
Đông Thanh bưng mặt, khiếp sợ nhìn Tân Cúc.
Tân Cúc nghĩ đến vừa rồi mình vì nàng ta biện hộ tìm Đào mama đến đối chất…… Cuối cùng lại làm cho Thập Nhất Nương mất hết mặt mũi.
Nàng hận Đông Thanh không hiểu chuyện, càng hận mình không đầu óc.
Giơ tay liền tát mình một cái.
Hổ Phách nhìn thấy chấn động, bước lên phía trước kéo Tân Cúc:” Ngươi đừng làm như vậy, ngươi đừng làm như vậy……”
Hai người đang loạn làm một khối, trong phòng đột nhiên vang lên thanh âm Từ Lệnh Nghi: “Đây là làm sao vậy?”