Thứ Nữ Công Lược

Chương 264 : Không cam lòng(Hạ)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Nhạn Dung đứng thẳng người, nụ cười trên mặt, tỏ ra hơi mất tự nhiên. Tú Duyên đang nói với Nhạn Dung cái gì đó, tươi cười che miệng lại,

mang theo mấy phần nịnh hót.



Hổ Phách nhíu mày:” Nàng muốn làm gì?”



Thập Nhất Nương liền nháy mắt với nàng: “Thuyết phục, Tú Duyên cũng

thật vất vả. Chúng ta làm sao cũng nên đi chào hỏi mới phải!” Sau đó

thản nhiên đi tới.



Đoạn đối thoại của hai người loáng thoáng truyền đến.



“…… Nhạn dung muội muội không cần khách khí với ta. Bên di nương có hai ma ma thái phu nhân đưa tới, ta cũng nhàn rỗi.”



“Thật không dám giấu giếm. Thu Vũ bên cạnh Hổ Phách tỷ tỷ đã giúp ta

làm sáu đôi tất mùa nóng. Nhiều nữa, ta cũng không đi hết. Hơn nữa sang

năm lại có kiểu dáng mới.”



“Ta đây chọn vải may váy giúp muội muội đi?” Tú Duyên vẫn chưa từ bỏ ý định,”Di nương vừa mới thưởng ta một tấm lụa xanh nhạt…… ”



Nhạn Dung ngắt lời Tú Duyên: “Nếu là di nương thưởng, Tú Duyên tỷ giữ lại cho mình dùng đi! Hai ngày trước phu nhân vừa thưởng cho ta một tấm lụa Hàng Châu một tấm vải bố……” Đang nói, thấy Thập Nhất Nương cùng Hổ

Phách đã đi tới. Vội cười hô một tiếng “Phu nhân”, bỏ lại Tú Duyên tiến

lên đón.



Tú Duyên không dám bất cẩn, theo sát sau Nhạn Dung khom gối hành lễ với Thập Nhất Nương.



“Là Tú Duyên!” Thập Nhất Nương sắc mặt lạnh nhạt.



Tú Duyên vội cười giải thích: “Nô tì cố ý lại đây thỉnh giáo mấy vị tỷ tỷ chuyện châm tuyến.”



“Làm châm tuyến?” Thập Nhất Nương nghe trên mặt liền lộ ra mấy phân ý cười, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.



Quần áo màu xanh lá cây, áo lụa trắng, tóc đen nhánh búi hình xoắn

ốc, lộ ra khuôn mặt chát lớp phấn mỏng, cũng thật kiều diễm động lòng

người.



Tú Duyên không khỏi có chút câu nệ: “Phu nhân……”



Đôi mắt Thập Nhất Nương không rời khỏi nàng: “Bình thường không chú

ý, hôm nay nhìn kỹ. Tú Duyên cũng là đại cô nương rồi. Là nên quan tâm

chuyện châm tuyến.” Nói xong, cười cười, xoay người đi vào trong phòng:

“Cũng không biết tiểu tử nhà ai có phúc khí này!”



Mấy người Hổ Phách, Nhạn Dung vội vàng đi theo.



Sắc mặt Tú Duyên lại đại biến.



Nàng đã đi theo Kiều Liên Phòng đến Từ gia, vậy nàng chính là đầy tớ

của Từ gia rồi. Thập Nhất Nương là chủ mẫu, tự nhiên có quyền đem nàng

cho bất kỳ một cái gã sai vặt nào.



Nghĩ đến đây, nàng không khỏi kinh hãi run sợ, vội vàng đi về đông giác môn.



Thập Nhất Nương nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng, hỏi Nhạn Dung: “Hầu gia đã trở về chưa?”


Hắn không bước chân ra khỏi nhà, ngày ngày ở nhà luyện chữ.



Mà người khởi xướng Tam phu nhân, không biết là vui sướng vì sắp đi

xa khiến nàng xem nhẹ, hay là việc đã đến nước này không có lựa chọn

khác, với việc con trai thay đổi, nàng không tỏ ra khác thường, trước

mặt Thập Nhất Nương, thái độ nàng vẫn rất cường ngạnh: “Bắt trộm phải

bắt tận tay chứ? Cũng không thể để đại tẩu nói thế nào là thế đó, làm

hỏng danh dự đứa nhỏ nhà chúng ta!”



Thập Nhất Nương không muốn nhiều lời với nàng, hỏi nàng đã chuẩn bị hành lý thế nào rồi.



Tam phu nhân lập tức lên tinh thần: “Chuẩn bị xong cả rồi, chỉ chờ kiệu quan đã đặt chế đến.”



Hai người nói chuyện, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm: “Phu nhân, La đại phu nhân ngõ Cung Huyền đến.”



Sau khi La đại phu nhân và Tam phu nhân gặp mặt hàn huyên một phen, Tam phu nhân đứng dậy cáo từ. La đại phu nhân liền cười hỏi Thập Nhất

Nương: “Tư vị làm chủ nhà như thế nào?”



“Rất thuận lợi!” Thập Nhất Nương thỉnh La đại phu nhân đến ngồi trên

đại kháng. “Lúc đầu Thái phu nhân còn sợ ta không quen, cho nhóm ma ma

quản sự ở đông gian về nhà, lão nhân gia nàng an vị ở đông gia nghe xem. Nghe hai ngày, bảo ta đi hoa thính chỉ thị. Nói tránh cho làm nàng nhức đầu.”



” Thế này thì tốt, thế là tốt.” La đại phu nhân nghe xong vui mừng

thay nàng: “Dù sao ở nhà chưa từng tiếp xúc. Ta vẫn lo lắng cho ngươi

đây!”



“Trước đó ta đã theo Tam phu nhân học vài ngày.” Thập Nhất Nương hàm

hồ suy đoán, cười tiếp nhận trà tiểu nha hoàn dâng lên đặt ở trước mặt

La đại phu nhân: ” Đại tẩu tìm ta có chuyện gì?”



“Tứ cô bị bệnh một hồi.” La đại phu nhân thấp giọng nói: “hôm qua ta mới nhận được thư, muốn hẹn ngươi cùng đi thăm.”



Thập Nhất Nương nghe giật mình: “Là bệnh gì? Tháng giêng thấy vẫn khỏe mạnh.”



“Bệnh thô cổ.” La đại phu nhân nói: “nghe nói người gầy đến gió lớn có thể thổi đi rồi.”



Thập Nhất Nương vội phân phó Hổ Phách chuẩn bị lễ vật, xe ngựa, sau

đó cùng La đại phu nhân đi cấp thỉnh an Thái phu nhân, lại cho người báo tin cho Từ Lệnh Nghi, đi chỗ Tứ Nương.



Buổi tối Từ Lệnh Nghi trở về từ ngoại viện, đi thỉnh an Thái phu

nhân, khi về nhà mình, chỉ thấy cả phòng im ắng vắng lặng, không khỏi

ngạc nhiên nói: “Phu nhân còn chưa trở về sao?”



” Phu nhân còn chưa trở về!”



Lục Vân tiến lên hầu hạ hắn thay quần áo, lại pha trà nóng hầu hạ hắn đến ngồi trên lâm song đại kháng ở nội thất.



Từ Lệnh Nghi mới vừa nâng chén trà lên nhấp một ngụm, chợt nghe đến bên ngoài một trận ồn ào.



Hắn khẽ nhíu mày, rèm nội thất đã được nhẹ vén lên, một bóng áo màu xanh nhạt vọt vào.



” Hầu gia……”