Thứ Nữ Công Lược
Chương 271 : Vui mừng
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Edit: Hoài Hương
Trong nhà, mọi người nghe xong sắc mặt có chút khó coi. Hai vị ma ma vội vàng hướng nội thất phía trước mà đi vào.
Nhìn thấy trên trường kỉ, đôi chủ tớ Kiều Liên Phòng người nằm kẻ
đứng, Điền ma ma cúi người nói: “Thì ra là di nương đã sớm tỉnh.”
Căn bản ma ma không ý thức được chính mình nói chuyện lớn mà có chút
không được tự nhiên. Thấy bên cạnh bàn còn bày ra chén nhỏ còn sót lại
chút thuốc màu nâu, biết Tú Duyên đã hầu hạ Kiều Liên Phòng uống thuốc,
thì cười nói:
“Ta gấp gáp trở về chính là dặn dò di nương uống thuốc, sớm biết như
vậy, ta nên ở đó thêm một chút nữa”. Thần sắc lúc này hoàn toàn không
giống như đang hầu hạ Kiều Liên Phòng mà là có ngụ ý khác.
Kiều Liên Phòng tức giận, đang muốn phản bác hai câu, thì Vạn ma ma ở bên cạnh đã hướng Điền ma ma cười nói:
“Ngươi là được lợi còn muốn khoe khoang, nếu không phải vội trở lại
đây cho di nương uống thuốc tiên, chỉ sợ ngươi không thèm dừng lại, để
rồi lại thua thêm hai xâu tiền.”
“Ai nói?” Điền ma ma có chút không phục:
“Văn di nương nổi danh tài nữ. Nếu tiếp tục đánh bài, người nào thắng còn chưa biết đâu?!”
Kiều Liên Phòng nghe xong ngẩn ra:
“Tân Cúc xuất giá, Văn Tương cũng đi à? Văn di nương đi ngõ Kim Ngư?”
“Cũng không hẳn vậy” Điền mụ mụ cười nói: “Không chỉ có Văn di nương
đi, Đỗ ma ma cũng đi. Ta nghe Trúc Hương nói phu nhân mời Đỗ ma ma chải
đầu cho Tân Cúc” Trong ánh mắt tỏa ra hâm mộ “Nếu ta có con gái là khuê nữ xuất giá, cũng sẽ đi mời Đỗ ma ma chải đầu cho nó. Vậy thật tốt.”
Kiều Liên Phòng trong lòng khó chịu.
Đỗ ma ma cũng đi. Thái phu nhân cũng đi.
Nghĩ đến đây, sắc mặt nàng trầm xuống.
Chỉ nghe thấy Điền ma ma ở một bên nói tiếp: “… Tần di nương không có đi, nhưng mà đều giống như Văn di nương, cho ba mươi lượng bạc làm tiền quà cưới. Nghe Văn di nương nói, các nàng vốn là chuẩn bị cho nhiều một chút, như Thái phu nhân thưởng Tân Cúc bốn mươi hai lượng. các nàng cho hơn sợ không tốt, nên chỉ ba mươi lượng.”
Chủ tớ Kiều Liên Phòng là lần đầu tiên nghe được, đều biểu hiện kinh ngạc.
Hai người nội liễm trao đổi ánh mắt, không hẹn mà cùng trầm mặc.
“Còn có tiện tỳ Tần Lưu Bảo kia!” khuôn mặt Kiều Liên Phòng vặn vẹo,
“Nàng ta hại ta thành như vậy, ta sẽ không bỏ qua cho nàng!”
———————————
“…… Đèn vàng, quạt màu xanh lá cây, ô che một cái cũng không
thiếu………toàn bộ đều đủ lễ. Bữa tiệc dùng: thập bát, thập bàn khách mời.” Lưu Nguyên Thụy làm như là người nhà tân nương còn nói mai mối cùng
kiệu hoa, với khuôn mặt tươi cười hành lễ với Thập Nhị Nương. “Mẹ chồng
tặng lễ ra mắt là một đôi vòng tay bằng bạc, cha chồng là hai nén vàng
bạc.. tất cả đồ trong nhà cũng đổi mới chỉnh tề, Tân Cúc cô nương gả đi
chắc chắn sẽ không gặp khổ.”
“Vậy thì tốt!” Thập Nhất Nương khẽ gật đầu, lại nói, “Sau này bọn họ phải dựa vào chính mình mà sống.”
Lưu Nguyên Thụy gia bận rộn cười nói: “Ai nói không phải chứ. Con gái tốt không mặc quần áo của mẹ, con trai tốt không dành gia tài cha mẹ.
Phu nhân vì bọn họ mà suy nghĩ mọi thứ, cuộc sống sau này phải dựa vào
chính bọn hắn mà trôi qua. Nhưng mà, ta xem Đại Hiển là một người biết
bổn phận đàng hoàng,Tân Cúc cô nương lại qua tay người dạy bảo, cuộc
sống sau này của hai người nhất định chỉ có mặn nồng ân ái.”
Thập Nhất Nương cười cười không có lên tiếng, cùng nàng nói đến
chuyện sắp tới: “Ta nghe nói Giang Bỉnh Chính đang ở phía ngoài tìm
việc làm. Toàn bộ mọi thứ trong viện của ta đều do hắn trong nôm đúng
không?”
Lời này vốn là Lưu Nguyên Thụy mượn Tú Nhi truyền miệng đến tai Thập
Nhất Nương. Nàng nhanh chóng cười nói: “Chuyện này ta cũng nghe nói. Chỉ là dạo này thời gian bận rộn, không có chú tâm đi qua xem. Nếu không,
ngày nào đó ta giúp phu nhân đi qua xem một chút?”
Thường Học Trí hôm nay được phân đến ngoại viện, làm kẻ sai vặt.
Thập Nhất Nương cười nói: “Ngươi là một nữ nhân ở trong nhà, chuyện
như vậy làm sao ra mặt? Ta nghĩ, để cho tiểu tử Thường gia kia giúp ta
hỏi thăm một chút đi!”
Lưu Nguyên Thụy có nhi tử là Lưu Thái Bình được phân đến ngoại viện làm việc chạy vặt.
Nàng nghe xong, hơi có chút buồn bã, nhưng rất nhanh lại cao hứng, nói: “Đa tạ phu nhân coi trọng hắn.”
Thập Nhất Nương thở phào nhẹ nhõm.
Nàng thật đúng là lo lắng nhà Lưu Nguyên Thụy này không có lòng khoan dung với người khác.