Thứ Nữ Công Lược
Chương 272 : Vui mừng (trung)
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Edit: Hoài Hương
Thường Học Trí tuổi tuy nhỏ, nhưng làm việc cũng rất có năng lực, xế chiều ngày thứ hai đã vội tới báo tin cho Thập Nhất Nương.
“…Ở cửa hàng vải tơ của một người tên là Long Thịnh làm Nhị chưởng
quỹ. Nghe bọn tiểu nhị trong khách điếm nói, Giang tổng quản tự xưng là
phu nhân thị tì, trước kia từng ở cửa hàng vải tơ La gia tại Dư Hàng,
làm tới chức tổng quản sự.” Nói đến đây, Thường Học Trí vẻ mặt lộ ra do
dự, giọng nói cũng thấp đi mấy phần, “Còn nói phu nhân dẫn hắn tới Yên
kinh vốn là muốn mượn hắn chuẩn bị khai trương tiệm hàng. Hắn không
muốn ở lại cùng Đại cô, chịu cảnh người người tranh đấu, cho nên mới đi
ra ngoài sống.”
Thập Nhất Nương nghe vậy, ngẫm nghĩ chốc lát, ôn nhu hỏi Thường Học
Trí: “Cửa tiệm kia có lớn hay không? Ở Yên kinh có mở chi nhánh hay
không?”
“Ở Yên kinh coi như có danh tiếng.” Thường Học Trí nói: “Không có mở
chi nhánh. Đông gia lão bản là một vị khách thương ở Thường Châu bên kia tới, ở Đông đại môn có ba gian cửa hàng. Chuyên làm ăn vải bông tơ lụa. Ta buổi sáng lúc đầu giờ Tị đi đến, bọn tiểu nhị làm bảy, tám lần mua
bán. Nhìn dáng dấp làm ăn cũng không tệ lắm.”
Thập Nhất Nương gật đầu, để Lục Vân đem tiền thưởng cho hắn, Lại dặn
dò hắn tiếp tục hỏi thăm: “...... Lúc không có chuyện gì làm phải
đi nghe ngóng ngay.”
Thường Học Trí nhận lệnh rời khỏi.
Hổ Phách đi vào: “Phu nhân, xe ngựa Nhị phu nhân đã đến.”
Ngày mai là Nhị tiểu thư Từ Tự Hâm đầy tháng, Ngũ Gia Từ lệnh Khoan
mấy ngày trước đây tự mình đi mời một chuyến, nói xong, hôm nay liền trở về phủ.
Thập Nhất Nương mang theo Trinh Tỷ Nhi đi cửa thuỳ hoa trước nghênh đón.
Nhị phu nhân chải búi tóc cáo, được búi lên khéo léo, cài lên ba cây
trâm bạc hoa Đinh Hương, mặc áo lông chồn màu đen, váy màu xanh nhạt tựa như mây trời, bộ dáng thanh nhã lại trầm tĩnh.
Trinh Tỷ Nhi bước đi tới: “Nhị bá mẫu!”
Mặt nàng đỏ bừng, lộ ra vẻ rất hưng phấn.
Nhị phu nhân hướng phía Trinh tỷ nhi cười, gật đầu, tiến lên cùng Thập Nhất Nương làm lễ.
“Tam đệ muội đi rồi, chuyện trong nhà toàn bộ giao cho ngươi, thật cực khổ rồi!” Nàng khách khí cùng Thập Nhất Nương hàn huyên.
“Chuyện trong viện là trách nhiệm, nào dám nói cực khổ.” Thập Nhất
Nương cũng khách khí đáp, “Đây là Nhị tẩu đường xa mà đến, dọc theo
đường đi ắt đã mệt mỏi”
Hai người không mặn không lạt nói mấy câu, đổi sang thanh kiệu, hướng nơi ở của Thái phu nhân mà đi.
Thái phu nhân đã sớm chờ, nhìn thấy Nhị phu nhân, khuôn mặt lập tức
đầy tràn đầy nụ cười: “Làm sao trễ như thế? Dọc theo đường đi không
thoải mái?”
váy lại màu tím, trang sức đơn giản là một đôi bông tai lá liễu, một
thân đoan trang xinh đẹp, ôn nhu hào phóng.
“Nàng tuổi còn trẻ, tự nhiên mặc cái gì cũng đều dễ nhìn a~!” Lâm Đại phu nhân cười nói, “Nếu là đổi ta với ngươi, loại màu sắc này làm sao
mặc đi ra ngoài được.”
“Cũng phải!” Hoàng tam nãi nãi ngượng ngùng cười lên, hỏi chuyện sắp
tới của Tuệ tỷ nhi: “...... Nói đi theo học châm tuyến, học ra sao rồi?”
“A di đà Phật!” Lâm Đại phu nhân không khỏi niệm một tiếng, “Không
uổng công lúc ấy ta không cần mặt mũi trước mặt mọi người cầu xin một
lần. Cuối cùng cũng nguyện ý ngồi xuống cầm châm tuyến.”
Hoàng tam phu nhân kinh ngạc: “Thật?”
“Thật!” Lâm Đại nãi nãi nói, “Đứa bé kia sau khi trở về rầu rĩ không
vui chừng mấy ngày. Ta đang lo lắng đến không biết đã xảy ra chuyện gì,
muốn tới đây hỏi Tứ phu nhân một chút. Ai biết nàng lại gọi Liễu ma ma
tìm cho nàng một bộ hoa thêu đơn giản.” Vừa nói vừa cảm khái, “Mặc dù
bây giờ còn là ‘ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới’, nhưng vốn so sánh
với trước không đụng vẫn tốt hơn......”
Đang nói, Cam phu nhân của phủ Trung cần bá đi đến.
Hai người không hẹn mà cùng dừng lại đề tài này, đã nhìn thấy Thập Nhất Nương mỉm cười nghênh đón: “Người đã tới!”
Cam phu nhân nở nụ cười có chút lúng túng.
Tam phu nhân lúc đi, trừ huynh ruột của Tam phu nhân, những người khác của Cam gia đều không có tiễn đưa.
Đừng nói lúc ấy lỗi ở Từ gia, dù Từ gia có đạo lý, hôm nay là ngày
Hâm tỷ Nhi đầy tháng, Thập Nhất Nương cũng không thể khiến Cam phu nhân
người ta xuống đài không được.
Nàng cười cười dẫn Cam phu nhân hướng chỗ Thái phu nhân đi tới: “...... Ngài tới hơi trễ! Hoàng phu nhân muốn đánh mạt chược, đang thiếu
một người đây!” Bộ dạng chuyện gì cũng không có xảy ra.
Cam phu nhân muốn nói lại thôi, theo Thập Nhất Nương đến nơi Thái phu nhân.
Ngũ phu nhân đang ôm hài tử cho mấy vị phu nhân kia nhìn, mọi người
cười hì hì nhìn hài tử hoặc nói chuyện “Tóc dài thật tốt”, hoặc nói
“Miệng thật giống Lệnh Khoan”, ở nơi nào bình luận, nơi đó không khí sẽ náo nhiệt.
Thập Nhất Nương đang muốn lên tiếng chào hỏi, Cam phu nhân lại đột nhiên kéo ống tay áo của nàng, thấp giọng:
“Tứ phu nhân… Vốn là chuyện tốt. Nhưng Tam phu nhân nhà các ngươi vẫn không buông miệng, lại cứ một mực rằng Đại phu nhân nhà chúng ta tính
tình không biết phải trái… Lúc đó trong cơn tức giận mới vội vã nói ra
hôn sự này…”
Vừa nói, vừa cười chua xót, “Cũng coi như bọn họ không có duyên phận
đi!” Sau đó xoay người cao giọng nói, “Đây là Hâm tỷ Nhi chúng ta sao!”
rồi dung nhập vào không khí huyên náo.