Thứ Nữ Công Lược
Chương 27 : Đoàn tụ (Hạ)
Ngày đăng: 17:14 30/04/20
Hạnh Lâm cười nói: “Ở trong phòng cùng Hàng mama tính sổ sách! Ta đưa ngài đi qua.”
Thập Nhất Nương do dự nói: “Một khi đã như vậy, ta sẽ không đi qua.”
Nói xong, liền bảo Đông Thanh đem bao vải trong tay đưa cho Hạnh
Lâm,”Đây là một kiện áo sam ta làm cho đại gia, đại phu nhân thì làm một kiện quần váy, còn Hưu ca thì làm một kiện áo nhỏ, phiền tỷ tỷ giao cho phu nhân.” Lại cho Đông Thanh lấy một cái hộp đưa cho nàng,” Đây là mấy hà bao khi ta nhàn rỗi đã làm, cô nương lấy đi chia cho vài vị tỉ muội, là một chút tâm ý của ta.”
Thập nhất tiểu thư thêu đồ vật này nọ tuy là tốt, nhưng cũng không
phải trừ nàng ra sẽ không có người thêu được như thế. Nhưng thập nhất
tiểu thư thường thường tự nghĩ ra vài kiểu mới lạ, những người khác
không thể so sánh được, ngay cả Giản sư phó, cũng thường khen thập nhất
tiểu thư trí tuệ hơn người…… Nếu là đặc biệt đến tặng đồ vật này nọ, thì khẳng định là rất là tinh xảo. Hạnh Lâm không mở ra cũng đã biết mấy hà bao này khẳng định sẽ làm người ta sáng mắt. Nàng cao hứng ngồi xổm
xuống rồi hướng tới Thập Nhất Nương phúc lễ:”Đã để cho thập nhất tiểu
thư bận tâm rồi.” Sau đó tiếp nhận bao vải, cười nói:”Trong các vị tiểu
thư, tay nghề của ngài là khéo nhất. Lần trước quấy rầy ngài thêu cho
phu nhân chúng ta kiện áo choàng, phu nhân chúng ta, đến hôm nay còn
nhắc tới, nói ngài thêu hoa mai kia cùng hoa thật giống nhau, lúc đến
Yến Kinh đi thăm thân thích tất cả mọi người đều hỏi là tay nghề của ai, làm cho nàng nổi bật một phen. Lần này ngài lại thu xếp làm xiêm y cho
đại gia, phu nhân, cùng Hưu ca, phu nhân mà biết không biết có bao nhiêu vui mừng đâu! Nếu biết ngài tặng đồ mà ngay cả cửa cũng chưa đi vào,
đến lúc đó phu nhân sẽ trách cứ Hạnh Lâm không hiểu quy củ, thập nhất
tiểu thư vô luận như thế nào đều phải vào trong uống chén trà rồi hãy
đi.”
Thập Nhất Nương nhất định không chịu: “Ta chờ lúc khác lại đến thăm đại phu nhân cũng không muộn.”
Hạnh Lâm thấy giữ nàng không được, nên tiễn Thập Nhất Nương ra cửa, rồi xoay người đi đến chỗ đại phu nhân.
Đại phu nhân nhìn quyển sách báo con số, Hàng mama mười ngón như bay mà đánh bàn tính.
Hạnh Lâm không dám quấy rầy, đợi Hàng mama dừng lại báo cáo con số,
để đại phu nhân đề bút ghi lên quyển sách xong, nàng lúc này mới cười
tiến lên, hành lễ với đại phu nhân:” Phu nhân, vừa rồi thập nhất tiểu
thư đến đây, nói là làm kiện xiêm y cho đại gia cùng ngài, còn có Hưu ca nữa.” Nói xong, thì đem túi đồ dâng lên,” Thập nhất tiểu thư nghe nói
ngài cùng Hàng mama đang tính sổ sách, nên nhất định đòi đi, nói hôm nào lại đến thăm ngài.”
Đại phu nhân nghe xong nghiêm túc nhìn Hạnh Lâm:” Ngươi vì cái gì mà không giữ nàng lại?”
Hạnh Lâm liền giật mình.
Đại phu nhân lại nói: “Ngươi đem túi đồ để lại, rồi đi ra bên ngoài cùng mấy phụ nhân kia đem sổ sách đối chiếu rõ ràng.”
“Dạ.” Hạnh Lâm thần sắc run sợ, khom đầu gối hành lễ rồi lui xuống.
Hàng mama liền cười nói:” Hạnh Lâm tuổi còn nhỏ, phu nhân chậm rãi dạy là được!”
thế, nghĩ muốn mở mang tầm mắt.”
Đại thái thái sắc mặt đã bớt giận: “Chúng ta còn phải ở Yến Kinh một đoạn thời gian, về sau sẽ có cơ hội.”
Lời của nàng vừa mới dứt, liền có người cách bức rèm xe ngựa nói:
“Thân gia thái thái, chúng ta đang ở trên đường Thái hồ! Ngài có muốn
nhìn cái gì hay không.” Nói chuyện chính là thô sử bà tử đi cùng xe do
Từ gia phái đến.
Ngũ Nương nghe xong liền lộ ra tươi cười, lại bị đại thái thái hung
hăng trừng mắt liếc một cái, sau đó không nhanh không chậm cách bức rèm
cùng bà tử kia nói: “Không cần. Theo Đông Chính đại phố nhìn qua, bất
quá có xem cũng chỉ muốn mấy đại thụ to lớn bằng vòng tay ôm thôi. Nếu
là mùa hè, thì thật có thể nhìn xem, nhưng trời giá rét như thế này, ta
thấy vẫn là miễn đi!”
Bà tử kia ” Hắc hắc” cười hai tiếng, rồi không hề trả lời nữa.
Đại thái thái liền thấp giọng dặn bảo Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương
:” Đợi lát nữa đến Từ gia, không cần hết nhìn đông tới nhìn tây, không
cần ngậm miệng cúi đầu, không cần kinh hoảng thất thố. Thời điểm nên nói chuyện thì nói, không nên nói chuyện thì nhớ rõ hơi cười. Thưởng đồ vật này nọ thì hào phóng tiếp, không cần đẩy qua đẩy lại sẽ lộ ra bộ dáng
không phóng khoáng, mang điểm tâm mời thì trực tiếp hỏi han nếm thử,
không cần sợ hãi rụt rè giống như không có quen việc giao tế ……” Nàng
dong dài nói một hồi, cũng đem Ngũ Nương biến thành khẩn trương, Thập
Nhất Nương thấy vậy, tự nhiên cũng phải lộ ra bộ dáng bất an không yên.
Đại thái thái lúc này mới ngừng lại: “Tóm lại, Từ gia dòng dõi cao quý,
các ngươi không cần làm mất mặt La gia.”
Hai người vội cung kính lên tiếng ” Dạ”.
Đại thái thái đưa tay vuốt vuốt thái dương, sau đó lại kéo kéo chỉnh vạt áo đã thập phần chỉnh tề.
Thập Nhất Nương thấy vậy cũng phải ngạc nhiên.
Xe ngựa đã ngừng lại, bên ngoài có người thấp giọng nói cái gì đó,
một lát sau, tiếng ồn ào biến mất, sau đó xe ngựa giống như cán phải cái gì xóc nảy một chút, một lần nữa lại di chuyển.
Trong xe ngựa, tất cả mọi người không nói gì, không khí có chút áp lực.
May mắn là xe ngựa di chuyển không đến thời gian một chung trà thì ngừng lại lần nữa.
Rèm xe bị vén lên, khuôn mặt Đào mama cười khanh khách xuất hiện ở trước mắt các nàng:” Đại thái thái, chúng ta đến rồi!”