Thứ Nữ Công Lược
Chương 28 : Tỷ tỷ (Thượng)
Ngày đăng: 17:14 30/04/20
Thập Nhất Nương theo đại thái thái xuống xe ngựa, nàng phát hiện mình đứng trước thùy hoa môn (*) sơn đen ngói xám. Đuổi phu đánh xe ngựa đi
xong, đám hộ vệ đi theo và người kéo xe tuấn mã đều không thấy, chỉ có
mấy phụ nhân mặc y phục áo tịnh màu xanh biếc như màu áo vàng ân cần
thỉnh an đại thái thái trên mặt đất.
(*) một kiểu cửa trong kiến trúc nhà thời xưa, trên có mái, bốn góc buông bốn trụ lửng, đỉnh trụ chạm trổ sơn màu
Đào mama cố ý hướng đại thái thái dẫn kiến một vị có thân hình cao
lớn trong đó, phụ nhân này khoản ba mươi tuổi da đen bóng: “Vị này vị là Lý Toàn Gia, chuyên quản lí xe giá trong phủ.”
” Lí mama.” Đại thái thái khách khí cười hướng phụ nhân kia gật đầu, Hứa mama đã lấy hà bao ra thưởng.
Mọi người cười vui vẻ tiếp nhận hà bao rồi tạ ơn đại thái thái
thưởng, Đào mama liền cùng đại thái thái bước lên bậc thang thùy hoa
môn.
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương thì không nhanh không chậm theo sau
đại thái thái, nghe thấy Lí mama theo ở một bên cười nói:”…… Phu nhân
nhà của chúng ta mỗi ngày đều nhắc đi nhắc lại đến thân gia thái thái,
ngày hôm qua vừa nhận được tin, nói ngài đã tới, thì giữa trưa liền phân phó nô tì đem xe đi đón chuẩn bị tốt……”
Khi nói chuyện, các nàng đã vào thùy hoa môn, nhìn thấy trước mặt là
hình ảnh một hàng ba chiếc xe ngựa, là loại xe nhỏ rèm xanh chuyên dùng
di chuyển trong nội viện.
” Làm cho Lí mama lo lắng rồi!” Đại thái thái cười cùng nàng xã giao
vài câu, liền được Hứa mama hầu hạ bước lên xe ngựa đầu tiên.
“Hai vị tiểu thư cũng xin mời lên xe đi!” Đào mama nhìn Ngũ Nương
cùng Thập Nhất Nương hơi cười,” Miễn cho phu nhân sốt ruột chờ.”
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương đều mỉm cười hướng Đào mama gật đầu, sau đó học bộ dáng đại thái thái lên tiểu du xe.
So sách với bên ngoài mộc mạc tự nhiên, bên trong xe lại trang trí tinh xảo, hoa lệ.
Màn treo xe dùng châu lưu ly nhiều màu hiện ra đủ các loại hình dáng
hoa văn, bốn góc treo bốn túi hương dệt kim đỏ thẫm, gối tựa bằng gấm
vóc màu tịnh lam cùng với đệm ngồi thêu hoa mai màu xanh lơ……
Hai mắt Đông Thanh nhìn đăm đăm, đem cái gối tựa ôm vào trong lòng
ngực:” Tiểu thư, là Tiên Lăng Các điệp châm tú…… trước kia là chủ nhân
của Giản sư phó……” đã kích động có chút nói không nên lời, Hổ Phách ở
một bên, trên mặt cũng hiện lên sự khiếp sợ– Tiên Lăng Các dùng kỹ nghệ
điệp châm tú thêu ra hàng thêu cũng giống như song diện tú, ngàn vàng
khó cầu, không nghĩ tới, Từ gia thế nhưng lại dùng để làm màn trang trí
cho tiểu du xe……
Sân thứ ba cùng sân thứ hai giống nhau, đều là nhà giữa năm gian cùng nhĩ phòng, hai bên ba gian nhĩ phòng cùng sương phòng, trong viện cũng
rải đá xanh chữ thập, chẳng qua ở góc tây bắc là một ngọn núi giả được
chất bằng đá Thái hồ, góc đông nam có mấy cây sồi xanh cổ thụ. So sánh
với ở sân trước trong trẻo nhưng lạnh lùng, ở sân này liền cảm thấy được có nhiều sinh khí hơn.
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương đi theo Đào mama đến bên phải hành
lang uốn khúc rồi đến trước cửa nhà giữa, tiểu nha hoàn đứng ở một bên
đã sớm vén bức rèm chu đáo, thấy các nàng đến gần, đầy mặt tươi cười kêu một tiếng” Thân gia tiểu thư”.
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương đều hướng tới tiểu nha hoàn kia cười gật gật đầu, rồi tiến chính ốc.
Trên mặt đất trải gạch bóng loáng như kim loại, trần nhà trang trí đủ các màu sắc tươi đẹp, treo đèn cung đình tam tụ ngũ dương giác. Chính
giữa là một tòa Quan Thế Âm ngồi tọa, ở giữa trường án bày ba cái huân
hương tráng men, mùi đàn đang từ trong hương lư lượn lờ tản ra. Bên trái trường án để một xâu chuỗi phật dương chi bạch ngọc, trên cái ghế bằng
gỗ tử đàn, bên phải còn để một cái bình hoa sứ thiên thanh của Nhữ
Giang.
Thập Nhất Nương không khỏi ngạc nhiên.
Lại nhìn sang hướng đông. Gỗ tử đàn được dùng làm bậc thang để đi
xuống, bên trên còn treo bức màn trướng màu lam, giữa thứ gian trưng rất nhiều bảo bối, bày cái gì lẵng hoa men đồng khảm ngọc xanh, bình gốm
màu xanh hoa trắng, bồn cảnh thọ trường xuân đá trắng đẹp đẽ, bình thủy
tinh màu nâu non xanh pha vàng……
Nhìn hướng tây. Mười hai tấm bình phong gỗ tử đàn mộc khảm ngà voi
cẩn hoa thủy tinh lấm lánh, bốn tấm ở giữa đã mở ra, để có thể thấy một
phòng ngăn cách gian phía tây cùng thứ gian chếch hướng tây, cùng với
tượng La Hán làm bằng gỗ tử đàn làm vật trang trí.
Thập Nhất Nương không khỏi ngừng hô hấp.
Thật sự là rất…… Xa hoa!
Nếu chỉ là xa hoa, nàng cũng sẽ không giật mình, vấn đề là, những thứ này và những thứ đá xanh, ngói xám gỗ mộc mà nàng nhìn thấy dọc theo
đường đi đến đây tạo nên sự đối lập rõ nét.
Đặc biệt là tấm bình phong gỗ tử đàn khảm ngà voi hoa thủy tinh lấp
lánh. Hoa mẫu đơn xanh ngọc bên ngoài màu vàng rực, cái loại mầu sắc rực rỡ hoa lệ này, quả thực làm cho người ta ghen tức.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi liếc mắt nhìn Ngũ Nương một cái.
Trên mặt Ngũ Nương vẫn lộ vẻ mỉm cười khéo léo như trước, chẳng qua
sự mỉm cười đó đã có chút miễn cưỡng; dáng người của nàng vẫn thẳng tắp
như trước, chính là vẻ thẳng tắp ấy đã có chút cứng ngắc…… Xem bộ dáng,
nàng giống như chịu điểm đả kích nho nhỏ!