Thứ Nữ Công Lược

Chương 29 : Tỷ tỷ (Trung)

Ngày đăng: 17:14 30/04/20


Đột nhiên trong nhà có tiếng khóc yếu ớt truyền đến.



Đào mama đi ở phía trước bỗng dừng lại bước chân.



Ngũ Nương đã phục hồi tinh thần lại, cười đứng ở trước bức rèm:”

Mama, phật thủ bằng dương chi bạch ngọc này thực xinh đẹp, là dùng một

khối dương chi ngọc điêu khắc thành?”



Đào mama xoay người, trong ánh mắt nhìn Ngũ Nương có kinh ngạc cùng

tán thưởng không thể che dấu: “Phật thủ này thật là dùng một khối dương

chi bạch ngọc tạo thành! Thì ra ngũ tiểu thư đối với thứ này có hứng

thú.” Nói xong, liền mang hai người đi đến chỗ trưng bảo vật ở tây gian

,” Bên này còn trang trí một ít đồ bằng ngọc, ngũ tiểu thư có thể thưởng thức một phen.”



Cố ý cho các nàng lảnh tránh.



Ngũ Nương cười nói:” Đa tạ mama. Ta vừa vặn được mở rộng tầm mắt.”



Thập Nhất Nương hơi cười rộ lên.



Ngũ Nương càng tích cực, mình càng an toàn!



Nàng cùng Ngũ Nương đứng ở trước chỗ trưng bày bảo vật xem xét các

loại ngọc sức, đồ sứ trưng bày bên trong, Đào mama lại dựng lỗ tai nghe

động tĩnh đông gian.



Ba người đều có chút không yên lòng.



Cũng may loại tình huống này không kéo dài lâu, liền có nha hoàn bộ

dáng của một Tiểu cô nương mặc áo lăng hồng lam màu xanh biếc như áo

giáp (TT: đây là cái kiểu miêu tả quỷ quái gì, làm ta beta mà muốn nổi điên, cái gì mà vừa vàng vừa lam vừa xanh, hừ hừ) từ tây gian đi ra:” Đào mama, phu nhân nói thỉnh hai vị tiểu thư vào bên trong ngồi.”



Lập tức sẽ đến gặp người có thể thao túng tương lai các nàng La

Nguyên Nương…… Trên mặt Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương tuy đều không có

lộ ra một tia khác thường, nhưng trong lòng không hẹn mà cùng hồi hộp

một chút.



Đào mama lập tức lên tiếng”Dạ”, cười mời hai người bọn họ tiến vào gian phía tây.



Thập Nhất Nương buông suy nghĩ của mình, tuân thủ quy củ đi theo Đào

mama qua bình phong tiến vào phòng ngủ của Nguyên Nương, sau đó căn cứ

theo trang trí phòng ngủ bình thường liếc mắt thật nhanh một cái.



Gường sơn đen, nhưng màn treo phía trước lại đỏ thẫm viền chỉ bạc mềm mại, một nử tử ước chừng hai mươi năm, hai mươi sáu tuổi có vẻ mặt mệt

mỏi tựa vào gối tựa màu vàng nghệ thêu cành hoa cong màu xanh lá mạ ở

đầu giường. Nàng mặc một kiện tiểu áo màu xanh thêu hoa bạch ngọc lan

trên mặt gấm, tóc thẳng đen sơ thành một cái búi tròn, trên tóc mai cài

một cây trâm giọt mưa bằng vàng ròng khảm ngọc, khuôn mặt gầy yếu tái

nhợt đến dọa người, con mắt đen huyền sáng lấp lánh, khóe mắt còn phiếm

hồng nhìn đại thái thái ngồi ở bên giường, vẻ mặt đều tràn đầy vui sướng vì mẹ con gặp lại.



La Nguyên Nương như vậy……



Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.



Nàng từng đoán vô số lần…… Nghĩ sẽ nhìn thấy một cô nàng kiêu căng


” Truân ca, ngài nhẹ nhàng chút!” Phụ nhân ôm Truân ca nơm nớp lo sợ

nhìn đứa nhỏ, Nguyên Nương lại cười sờ sờ mái tóc mềm mại của con:”

Không có việc gì.”



Phụ nhân kia còn muốn nói cái gì nữa, thì Nguyên Nương đã quay đầu

cùng đại thái thái nói:”Sao không đem đệ muội cùng Hưu ca cùng mời đến,

Truân ca rất thích chơi cùng Hưu ca!”



Đại thái thái cười nói:” Sáng sớm ta bảo người đi tặng quà quê cho

nhà Nhị thúc cùng Tam thúc ngươi, sợ bên kia bọn hắn phái người đáp lễ,

nên cho nàng ở nhà giúp đỡ trông nom.”



Nguyên Nương liền sẳng giọng:” Nương cũng thật là. Nếu như vậy, sao

không thay đổi ngày đến. Phụ thân phải đi ra ngoài bái phỏng bằng hữu,

đệ đệ đến Quốc Tử Giám đọc sách, ngài thì đem các muội muội mang theo,

lại để đệ muội mang theo cháu nhỏ một người ở nhà, là không tốt.”



“Biết ngươi rất muốn làm cô cô của người ta, cho dù vậy cũng không

thể quở trách ta.” Đại thái thái nghe xong cười rộ lên,” Ta có hỏi qua

nàng, nàng nói thân thể ngươi yếu đuối, hai ngày trước Truân ca bị phong hàn vừa mới tốt, sợ chúng ta đều đến, ầm ĩ mẫu tử các ngươi, nói đợi

Truân ca đỡ hơn sẽ mang Hưu ca đến xem các ngươi.”



Nguyên Nương liền cười nói:” Nương cũng đừng trách ta– trừ ta là nữ

nhi của ngài mới có thể nói thẳng với ngài như vậy, nếu không còn ai có

thể nói ngài.”



Đại thái thái vừa nghe, đôi mắt liền đỏ.



Nguyên Nương thấy vậy vội hỏi:” Ngài hiếm khi đến được Yến Kinh một

chuyến, ngày mai ta bảo phụ thân cùng ngài đi ngắm cảnh đẹp Yến Kinh.

Ngài mang về cho ta mấy chuỗi hồ lô đường nhé.”



Đại thái thái nghe mặt đỏ lên, sau đó giống như che dấu điều gì

“Sách” một tiếng, cười nói:” Nhìn xem, thế này làm sao mà làm mẫu thân

người ta? Đến giờ mà còn nhớ hồ lô đường bán ở trên phố. Đợi ta nói với

của bà bà ngươi, để nàng cho ngươi làm tám mười xâu cho ngươi, ăn cho

đến khi ngươi nhìn thấy ngán thì thôi.”



Nguyên Nương che miệng mà cười:” Bà bà làm đường hồ lô cũng ăn ngon, ngài mua về cho ta cũng ăn ngon.”



Mu bàn tay nàng che miệng đầy gân xanh nổi lên như bà lão tám mươi tuổi.



Đại thái thái nhìn thấy mà trong lòng đau xót.



Thật vất vả mới có được vinh hoa phú quý, không nghĩ tới nữ nhi lại…… Lại nhớ đến Từ phủ cẩm y ngọc thực, nữ nhi quản lý chuyện bếp núc làm

sao thiếu chút đồ ăn chứ. Bất quá là làm nũng trước mặt mình thôi. Ở nhà nữ nhi so với hòn ngọc minh châu còn trân quý hơn nhưng một khi thành

vợ nhà người khác, dù muốn nói mẫu thân mình tốt, nhưng còn phải nhớ đem bà bà quàng vào theo…… Nàng trở nên đau buồn, nước mắt rốt cuộc cũng

không ngừng rơi xuống!



Nguyên Nương nhìn thấy ánh mắt cũng hồng theo.



Mặc kệ như thế nào thì nên đùa cho mẫu thân vui vẻ, bệnh của mình

giống như có vật nghẹn ở trong cổ họng của mẫu thân, không động đến cũng đau, huống chi là châm chích như thế……