Thứ Nữ Công Lược
Chương 281 : Việc nhà (thượng)
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Edit: Khuê Loạn
Vẻ mặt Trinh tỷ nhi xấu hổ mà đứng lên: “Mẫu thân, ngài có việc bận, ta đi trước đây.”
Thập Nhất Nương không giữ nàng lại, cười đưa nàng ra cửa: “Những ngày qua đều bận rộn làm cái gì?”
“Nhị bá mẫu cho bài tập ạ!”
“Đến lúc xuân yến hãy nói cùng Nhị bá mẫu đi, đem chuyện bài tập tạm dừng lại.”
Trong đáy mắt Trinh tỷ nhi hiện lên một chút do dự: “Ta sẽ nói cùng Nhị bá mẫu!” Thậm chí có chút sợ hãi.
Thập Nhất Nương nghĩ đến bộ dạng trong trẻo lạnh lùng của Nhị phu
nhân, liền dặn dò nàng: “Phải nói với nàng sớm một chút. Tránh cho nàng
lại nghe đươc từ trong miệng người khác trước, trong lòng lại thấy không thoải mái.”
Trinh tỷ nhi gật đầu lia lịa, từ biệt nàng.
Thập Nhất Nương cùng Hổ Phách đi tới khố phòng để của hồi môn.
Trúc Hương cùng Nhạn Dung đang mang theo mấy tiểu nha hoàn thu dọn đồ, thấy các nàng tới vội vàng tiến lên hành lễ.
Trong kho có bao nhiêu đồ, người nào chịu trách nhiệm món đồ nào, tất cả đều ghi trong danh sách.
Thập Nhất Nương thấy an bài ngay ngắn, khẽ gật đầu, hỏi về mấy vị di nương.
“Tần di nương nói, đầu giờ Mão nàng sẽ chuyển.” Hổ Phách nói, “Văn di nương nói nàng không có đồ gì, lúc nào rảnh rỗi thì chuyển cũng được.
Còn hỏi ngài bên này còn cần hỗ trợ hay không. Kiều di nương không có
yêu cầu gì, chỉ hỏi ngài lúc nào muốn nàng chuyển? Nàng nói tất cả đều
nghe ngài!”
Thập Nhất Nương có chút bất ngờ.
Kiều Liên phòng này quá biết phối hợp đi.
Từ một người cực đoan biến thành người ngoan ngoãn. Không khỏi làm cho người ta có cảm giác quỷ dị.
Hy vọng chỉ là nghi ngờ của mình thôi!
Thập Nhất Nương cùng Hổ Phách quay người trở về phòng.
Trên đường dặn dò nàng: “Ngươi tự mình đưa Tần di nương đi đâu đó một lúc. Đến giờ Mão thì đưa nàng chuyển đi. Nàng có bái Phật ở phòng, phải chú ý. Ngươi mang theo Phương Khê đi nhớ hỏi trước, tránh cho đến lúc
đó lại luống cuống chân tay.”
Hổ Phác đáp lời rồi đi.
Đỗ mama bên người Thái phu nhân tới mời Thập Nhất Nương đi qua.
cao hứng biết bao nhiêu. Nhưng Từ Lệnh Nghi lại nhìn thấy Thập Nhất
Nương liễu mi chau lại, trong mắt hàm chứa vẻ buồn buồn, bộ dạng lo
lắng....... Quỷ thần xui khiến lại nhéo mũi nàng một cái, trêu
chọc nói: “Ta cùng nương vì ngươi phá lệ, ngươi còn không cao hứng a!”
Lời nói vừa dứt, hai người đều giật nảy mình.
Một cảm giác thấy mình nói chuyện có vẻ khinh bạc, một cảm thấy hậu quả nghiêm trọng.
Người trước cảm thấy có chút lúng túng, người sau vội nói: “Không có
quy củ nào không thể chu toàn. Nếu vì ta mà phá lệ. Vốn là một mảnh tâm ý của nương cùng Hầu gia. Đối với người là đương gia mà cứ làm như vậy,
sau đó mọi người cũng làm theo, lại thành có lý do phá lệ.” Giọng nói
trong nhu có cương, “Hầu gia, Tống mama là người mà Hầu gia cùng nương
đều nhìn trúng, ta rất muốn nàng đến trong phòng ta. Người xem có thể
nghĩ biện pháp khác hay không?”
“Nói đến, Tống Mại Bản ở trong khố phòng cũng đã mười năm.” Từ Lệnh
Nghi nghiêm mặt nói, “Ta thấy hắn làm việc cũng thỏa đáng. Vừa lúc cửa
hàng bên Nam Kinh thiếu Nhị chưởng quầy. Ta xem, không bằng để cho hắn
đi tôi luyện. Cứ như vậy, vợ hắn đến phòng ngươi làm người hầu cũng là
danh chính ngôn thuận, hơn nữa, có thể làm chưởng quầy, đây cũng là cho
hắn thể diện, cho nhạc phụ đã qua đời của hắn có thể diện.”
“Chủ ý này của Hầu gia thật tốt!” Thập Nhất Nương buông lỏng một
hơi,. Nói đến người thay thế cho Tống Mại Bản: “....... Ban đầu có một người bên Đại tỷ tên là Dương Huy Tổ, ta để hắn mua giúp ít đồ,
nhìn xem cách làm việc không tệ. Nếu Hầu gia còn chưa định người, không
bằng suy nghĩ một chút!”
Từ Lệnh Nghi hơi có chút kinh ngạc.
Thập Nhất Nương chưa bao giờ chủ động hỏi tới chuyện của ngoại viện, chứ đừng nói gì đến đề cử người.
“Ta thấy cũng là không còn cách nào khác rồi!” Hắn nhìn thấy thê tử
thở dài, “Vãn Hương kia, như một mồi lửa, quen trộm đồ, ta thấy huyên
náo thì có chút kỳ cục.” Sau đó Thập Nhất Nương để Cam Lão Tuyền rời đi, mình giúp để cho người quản sự khác làm tạm thời thay Cam Lão Tuyền,
Vãn Hương không chỉ bắt người ta nhìn sắc mặt, còn tranh chấp trong
phòng bếp làm người ta khó chịu,”...... Phòng bếp nguyên là do nàng quản sự. Sau khi Cam Lão Tuyền đi ta cũng có ý cho nàng thử. Chỉ vì vậy mới vừa tiếp nhận, tình huống không rõ, không lập tức thay đổi, lúc này mới tạm thời giả vờ lấy lệ. Nàng dù có bất mãn, nhưng đây là ý của ta.
Cứ như vậy, ngược lại lưu nàng cũng không tốt. Chỉ sợ là muốn giết gà
dọa khỉ. Lại lo những người đi theo Đại tỷ rét lạnh tâm. Nếu như có thể
đổi tay gãi ngứa, ta làm việc cũng dễ một chút.”
“Được a!” Từ Lệnh Nghi gật đầu, “Vậy hãy để cho Dương Hủy Tổ làm đi,
cuối ngày đi gặp Bạch tổng quản!” Lại không nói đến cuối cùng chỗ trống
kia rốt cuộc có chọn Tống Mại Bản không.