Thứ Nữ Công Lược

Chương 308 : Giải thích (hạ)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Khuê Loạn



Cao thái thái thấy em chồng cúi đầu, thanh âm không khỏi dịu đi: “Được rồi, được rồi! Chuyện này ta đã cẩn thận suy nghĩ qua. Vĩnh Bình Hầu phu nhân mặc dù tuổi còn nhỏ, cũng không đơn giản. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi đã đứng vững gót chân ở Hầu phủ còn không nói. Ngày đó ta chuẩn bị đi gặp nàng, ai ngờ vừa đúng lúc nhìn thấy một tiểu nha hoàn không may đổ nước trà lên người nàng. Khi đó lại không có các phu nhân khác, nàng ta vẫn có thể giữ vẻ mặt ôn hòa, nếu không phải là người ôn hòa khoan hậu, thì chính là kẻ đại gian ác. Nếu như là loại người trước, Nhu Nột gả vào đó còn tốt. Có một mẹ chồng tốt tính, so với cái gì cũng tốt hơn. Đạo lý này, chắc ngươi cũng biết.”



Hạng thái thái gật đầu: “Có mẹ chồng là chỗ dựa giúp đỡ, tất nhiên không sợ.”



“Nếu như là loại người sau, “Cao thái thái trầm ngâm nói, “Chỉ cầu không xung đột lợi ích với nàng, với tính cách của Nhu Nột, không cầu thắng lợi, nàng còn không đến mức động thủ. Vạn nhất nàng là người như vậy, cũng không sợ. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần phân chia gia sản hai nhà Sở, Từ, chúng ta một phân tiền cũng không cần, nói muốn ra ở riêng, nói vậy nàng so với chúng ta càng tích cực hơn......”



“Vậy Nhu Nột của chúng ta chẳng phải là tổn thất lớn sao.” Không đợi Cao thái thái nói xong, Hạng thái thái đã la lên, “Vậy làm sao được chứ!”



Cao thái thái không khỏi nhăn trán, hít vài hơi thật sâu rồi mới nói: “Nàng hiện tại đã bắt đầu chưởng gia. Nếu như là người tính tình trung hậu, sẽ không cần tranh giành với chúng ta, cũng sẽ đem phần của Từ Tự Dụ phân cho hắn. Nếu như là người tâm cơ thâm trầm, đừng nói đến sau này nàng còn có con ruột của mình, sẽ vì thừa tước của nhi tử mà tính toán, chính là tư vị mà người chưởng gia đều sẽ trải qua, lại có mấy người có thể thả xuống được. Lâu thì hai mươi năm, nhanh thì mười năm, trong lúc này các quản sự trong ngoài đều đã bị nàng đổi hết, tám chín phần mười là sẽ hướng về phía nàng. Nàng chỉ cần đem những sản nghiệp kiếm tiền của Từ gia đều nắm ở trong tay, không quá mấy năm, của hồi môn của nàng sẽ tăng lên nhiều. Hầu gia lớn hơn nàng mười mấy tuổi. Chờ tới lúc Hầu gia già rồi lẩn thẩn, nàng lại hoàn toàn tỉnh táo..... Đến lúc đó coi như chia đều, chỉ sợ đến tay Từ Tự Dụ cũng không còn được bao nhiêu. Chúng ta tranh giành, chắc chắn sẽ đem Từ gia từ trên xuống dưới đắc tội hết. Đó mới là cái được không đủ bù cái mất!”



Hạng thái thái còn có chút nghĩ không thông, chần chừ nói: “Kia, nếu Vĩnh Bình Hầu phu nhân không sinh được nhi tử thì sao?”



“Vậy thì càng tệ a!” Cao thái thái nghe vậy cười lên, “Một khi nàng không có nhi tử ruột thịt, càng muốn nắm quyền, vơ vét của cải, nàng già rồi có thể dựa vào người nào đây? Ngươi suy nghĩ một chút xem, có một mẹ chồng không lớn hơn mình bao nhiêu quản chuyện trong nhà không buông tay, vậy thì cuộc sống của người nào không tốt nhất?”



“Tất nhiên là thế tử phi tương lai rồi!” Hạng thái thái bất ngờ thốt lên.



Cao thái thái cười gật đầu: “Không sai, không sai, ngươi cuối cùng cũng biết động não rồi!” Nói xong thấy Hạng thái thái đỏ mặt lên.


Thập Nhất Nương xoay người, đã nhìn thấy Nhị phu nhân đứng trên bậc thang dưới mái hiên.



Tuyết trắng cuối xuân trắng rực rỡ vương trên váy của nàng, sạch sẽ không chút bụi bẩn.



Nàng nhẹ nhàng đi thẳng tới đây, ngón tay tuyết trắng thon dài nhẹ nhàng cầm lầy một đóa hoa anh túc màu đỏ chót: “Là nhị ca ngươi đưa từ Tây Vực xa xôi mang về. Ta tiện tay trồng trong viện, không ngờ tới lại có thể nở hoa kết quả.” Nhị phu nhân nhìn những thứ hoa kia, trong mắt tràn đầy yêu thương.



Thập Nhất Nương nhất thời không nói được gì, một hồi lâu sau mới nói: “Ta thấy cũng không tệ, hình như vườn hoa nhà chúng ta không có loại hoa này. Sao Nhị tẩu không nhổ vài cây mang qua.”



“Có nhiều thứ, đổi địa phương khác liền mất đi ý nghĩa của nó.” Nhị phu nhân nheo mắt nhìn mảnh hoa anh túc màu tím xa xa, có một loại phong thái vân đạm phong khinh.



Nơi xa xa truyền đến tiếng cười vui vẻ của Hạng thái thái, trong vườn hoa lộ vẻ yên tĩnh.



Thập Nhất Nương thấy nàng không có ý nói chuyện với mình nữa, cười nói: “Ta đi chỗ nương một chút.”



Nhị phu nhân gật đầu cười.



Thập Nhất Nươn mang theo nha hoàn hướng về lương đình Hạng thái thái và Thái phu nhân đang ngồi.



Lúc đi đến chỗ lương đình không nhịn được quay đầu lại, đã không thấy bóng dáng Nhị phu nhân.