Thứ Nữ Công Lược

Chương 310 : Trừ phục (trung)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Khuê Loạn

Hồng Tú kêu lên một tiếng làm cho tất cả mọi người kinh hãi, Tần di nương bị dọa cho sợ đến mức ngã khỏi ghế con.



“Hầu gia.......” Sắc mặt nàng tái nhợt, khóe miệng hấp háy, thanh

âm giống như bị nghẹn trong cổ họng, một chữ cũng không nói ra được.



Từ Lệnh Nghi trầm mặt bước vào.



“Hầu gia.” Thập Nhất Nương nghênh đón hắn đưa đến ngồi xuống đại

kháng gần cửa sổ, khóe mắt liếc nhìn Hổ Phách phía sau Nhạn Dung.



“Đưa Dụ ca đi Nhạc An, là quyết định của ta.”



Trong phòng vang lên âm thanh hơi trong trẻo có chút lạnh lùng của Từ Lệnh Nghi.



“Nuôi con dưỡng cái, cũng là chức trách của phu nhân.” Hắn sắc mặt

tức giận, “Ngươi là lão nhân trong phủ, chẳng lẽ ngay cả quy củ này cũng không hiểu? Vậy thì ngươi tự nhận có nhiều hơn người khác mấy phần thể

diện, cho nên mấy quy củ này đều không để ở trong mắt rồi?”



Thanh âm của Từ Lệnh Nghi câu sau cao hơn câu trước, mỗi câu lại càng bén nhọn.



Người muốn mặt mũi, cây muốn có vỏ. Tần di nương dù sao cũng là mẹ đẻ của Từ Tự Dụ. Mặc dù đang ở trước mặt Từ Lệnh Nghi là nửa tỳ nữ, nhưng ở trước mặt đám người Tống mama cũng là nửa chủ tử.



Thập Nhất Nương vội liếc mắt sai Hổ Phách, rón rén đứng dậy, mang nha hoàn, cùng các mama lui ra ngoài.



Đưa mắt nhìn ra lại thấy Kiều di nương cùng Văn di nương đang đứng ở phòng khách.



Kiều Liên Phòng sắc mặt kinh ngạc.



Văn di nương trên mặt nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại lóe lên.



“Phu nhân.” Nàng thấy Thập Nhất Nương đi ra, lập tức khom gối hành lễ với Thập Nhất Nương, động tác nhẹ nhàng, giống như muốn đỡ Thập Nhất

Nương. Thật giống lão giả nàng tôn kính từ tận đáy lòng, cung kính mang

theo mấy phần ngưỡng mộ.



Thập Nhất Nương mặt không đổi sắc bước lên phía trước mấy bước, tránh được nàng.



Văn di nương hơi ngẩn người ra, rất nhanh liền khôi phục thái độ bình thường.



“Ngươi nếu là rảnh rỗi đến phát hoảng, thì nên ở trong phòng thêu thùa may vá. Không nên suốt ngày đi làm loạn......”



Một ngày tháng tư, Từ phủ đổi giáp mành thành rèm vải xanh.



Mặc dù cách rèm, nhưng vẫn có thể nghe rõ thanh âm của Từ Lệnh Nghi



“Phu nhân chủ trì việc bếp núc, bên ngoài thì bận bịu, còn phải làm


Kiều Liên Phòng chỉ phía bờ hồ.



Văn di nương móc mấy văn tiền trong ống tay áo thưởng cho tiểu nha hoàn kia: “Hầu gia tìm phu nhân có chuyện gì?”



Tiểu nha hoàn kia không chịu nhận tiền thưởng.



“Không có chuyện gì, không có chuyện gì.” Văn di nương cười nói, “Cho ngươi mua đường ăn. Nếu không thể nói, ngươi không nói là được.” Sau đó nói, “Phu nhân đang nói chuyện cùng Nhị thiếu gia.”



Tiểu nha hoàn kia nghe xong chần chừ chốc lát, nói: “Dù sao đợi lát

nữa ngài cũng sẽ biết——–Hầu gia nói bắt đầu từ hôm nay, để cho Tần di

nương hầu hạ trước mặt phu nhân, đem quy củ học xong rồi nói.”



*******



“Tại sao ngươi không nói với nàng đây là ý của ta?” Từ Lệnh Nghi tựa đầu vào giường, nhìn Thập Nhất Nương đang chuyển đèn.



Ánh đèn trong suốt chiếu vào mặt nàng, hiện lên vẻ đẹp trắng trong thuần khiết.



“Ta cùng Hầu gia là vợ chồng.” Thập Nhất Nương để đèn xuống, ngồi

xuống mép giường, “Đừng nói là lúc Hầu gia nói với ta chuyện này ta cũng đồng ý, cho dù ta không đồng ý, có người chất vấn quyết định của Hầu

gia như vậy, ta cũng không thể đem chuyện đẩy tới chỗ ngài được.”



Thập Nhất Nương cởi giày lên giường, tựa vào đầu giường nói chuyện cùng hắn.



“Chẳng qua là sau này Hầu gia đừng nóng giận như thế nữa.” Sau đó đem chuyện có người làm trò chê cười Dụ ca, rồi mình đến bên hồ nói chuyện

với hắn, nhất nhất đều nói lại với Từ Lệnh Nghi: “...... Dụ ca cũng không còn nhỏ, qua mấy năm nữa cũng phải cưới vợ. Ngài không để ý giáo

huấn như vậy, đừng nói là Dụ ca ở trước mặt vú già không ngẩng đầu lên

được, chính là sau này vợ lấy về, cũng bị liên lụy theo.”



Từ Lệnh Nghi không lên tiếng.



“Hầu gia cũng ngủ sớm đi.” Thập Nhất Nương cười, buông màn, “Nghe nói ngày mai trong viện thượng lương, chúng ta lúc nào có thể chuyển đi?”



Từ Lệnh Nghi cười ôm lấy nàng: “Giữa tháng sáu hẳn là có thể chuyển rồi.”



Thập Nhất Nương hoạt động hồi lâu trong ngực hắn mới tìm được một tư thế thoải mái.



“Hầu gia, hay là chúng ra đặt một ít đèn xem sao? Chuyên dùng để đặt ở góc tường. Như vậy vừa có thể chiếu sáng, vừa tránh được ánh đèn chói

mắt, thiếp thân mất lúc lâu mới có thể ngủ được.”



“Được a.” Từ Lệnh Nghi nói, “Ngày mai ta sẽ bảo với phủ Nội Vụ.”



Thập Nhất Nương cùng hắn nói về Tần di nương: “Ta xem, ngài nói một chút coi như xong. Không cần ở trước mặt ta học quy củ.”