Thứ Nữ Công Lược

Chương 315 : Chọn Lựa (thượng)

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Edit: Aquarius8713

Thập Nhất Nương nghe vậy cười khổ: “Cho nên ta mới nhức đầu a.” Sau đó xuống giường đi phòng ngoài.



Từ Lệnh Nghi đang kỳ quái, đã nhìn thấy một tay nàng cầm giấy Tuyên

Thành, một tay đang cầm nghiên mực, trên nghiên mực còn đặt một chiếc

bút lông hoàng trúc cùng hộp bút đồng đi đến.



“Đây là muốn làm gì?” Hắn bước lên phía trước nhận nghiên mực cùng hộp bút đồng.



Đồ đúng là có chút nặng.



Thập Nhất Nương lắc lắc cổ tay, thấp giọng nói cám ơn với Từ Lệnh Nghi, lại nói: “Chúng ta phải cần tính toán lại mới đúng.”



Từ Lệnh Nghi không hiểu được.



Thập Nhất Nương đã ngồi xuống trên giường gạch, kéo ống tay áo bắt đầu mài mực.



Cổ tay nàng trắng tinh tế, ngón tay thon dài, mài vài cái nước còn lơ lửng ở trên nghiên mực.



Từ Lệnh Nghi liền nhận mà mực: “Để ta.”



Thập Nhất Nương không từ chối hắn, đem giấy Tuyên Thành trải lên trên bàn, nhìn nước trong biến thành một màu đen, lấy bút chấm một ít mực, ở trên giấy Tuyên Thành viết chữ “Trác”, sau đó liền viết một chữ

“Vương”, một chữ “Lý”, một chữ “Tưởng”.



Chữ Trác đại biểu nhà Trác Thị Lang, chữ Vương đại biểu nhà mẹ đẻ của Chu phu nhân, chữ Lý đại biểu nhà Lý tổng binh, ba nhà này cũng đều xin cưới Trinh tỷ nhi, mà chữ Tưởng thì đại biểu cháu gái của nhà Tưởng Phi Vân, nhà bọn họ là muốn cùng Dụ ca nhi kết thân.



Từ Lệnh Nghi giờ mới hiểu được dụng ý của nàng, không khỏi khẽ cười lên.



Thập Nhất Nương làm việc, rất thích mạch lạc rõ ràng.



Hắn chỉ chứ “Tưởng” nói: “Nhà này coi như xong.”



Phụ mẫu đều mất, nghĩ sâu một chút, là bát tự tương khắc, cũng khó

trách Từ Lệnh Nghi thứ nhất sẽ đem nhà họ Tưởng loại bỏ bên ngoài.



Thập Nhất Nương gật đầu, đem tranh chữ Tưởng khoanh tròn.



Như vậy chỉ còn lại có ba chữ Trác, Vương, Lý.



“Như vậy cũng tốt.” Nàng nói, “Trước tiên đem hôn sự Trinh tỷ nhi làm thỏa đáng lại tính đến hôn sự Dụ ca nhi cũng không muộn.”



Từ Lệnh Nghi lại nói: “Chỉ sợ là Tưởng gia cũng cảm thấy cửa hôn sự

này có chút không ổn, cho nên mới phái Tưởng phu nhân đi dò khẩu khí của nàng.”



“Lời này là có ý gì?” Thập Nhất Nương nghĩ đến thái độ của Tưởng phu nhân lúc ấy, lại vô cùng thành khẩn.



“Nếu là bọn họ cũng cảm thấy cửa hôn sự này thỏa đáng, sẽ giống như

lão Trác.” Từ Lệnh Nghi nói: “Một dò khẩu khí của nàng, một đến trước

mặt của ta nói một tiếng mới đúng.”



Thập Nhất Nương suy nghĩ một chút, cảm thấy Từ Lệnh Nghi nói có đạo lý.


“Nếu không, chúng ta hỏi một chút ý mẫu thân đi?” Ánh mắt Thập Nhất

Nương tỏa sáng: “Mẫu thân lão nhân gia kinh nghiệm vốn so với chúng ta

phong phú hơn chút ít, nhìn người đúng một chút.”



“Cũng được!” Từ Lệnh Nghi nói: “Ta đi Trác gia dự tiệc, nàng đem

chuyện ngày hôm qua cùng nương nói một chút. Nhìn nương xem có ý gì.

Buổi tối chúng ta gặp mặt sau.”



Thập Nhất Nương gật đầu, sau khi đưa Từ Lệnh Nghi ra cửa sau, trước

tiên đem tình huống mấy nhà bày ra một phen, sau đó đến chỗ Thái phu

nhân nơi này.



Thái phu nhân sớm biết mấy nhà kia cũng đã có ý. Nhưng con dâu không

nói, bà cũng là làm như không biết. Hiện tại Thập Nhất Nương tới thương

lượng với bà, nhất định là không có chủ ý, bà tự nhiên muốn cẩn thận suy nghĩ một phen.



“Người xem, đây là tình huống Trác gia.” Thập Nhất Nương viết chữ trâm tiểu khải viết trên giấy đưa cho Thái phu nhân.



Thái phu nhân một tay cầm chiếc kính, một tay cầm giấy viết thư, đi đến bên cửa sổ cẩn thận nhìn.



“Hầu gia đi Trác gia dự tiệc rồi?” Thái phu nhân thả giấy viết thư trong tay ra.



“Dạ!” Thập Nhất Nương giúp Thái phu nhân đổi chén trà: “Đến lúc đó nhất định sẽ thấy trưởng công tử của Trác gia.”



“Vậy các ngươi có ý tứ gì không?” Thái phu nhân để chiếc kính xuống.



Thập Nhất Nương giúp Thái phu nhân thu chiếc kính để vào hộp kính ở

bên cạnh: “Chúng ta nghĩ nghe ý kiến của người một chút rồi hãy nói. Lại sợ vạn nhất đến lúc sau không nhìn trúng cũng không tiện cự tuyệt.”



Thái phu nhân nghe cười nói: “Ngươi là sợ không tiện cự tuyệt Chu tam phu nhân đi?”



Thập Nhất Nương cười nói: “Chuyện gì cũng không thể gạt được ngài!”



“Đừng nóng vội!” Thái phu nhân cười bưng chung trà: “Phàm là người ta hơi có chút dạy, cũng sẽ không vội vã như vậy tới làm mai. Nếu vội vã

như vậy mà nói hôn sự, đó chính là đã sớm ngó chừng. Nhà chúng ta mặc dù không phải là nhà giàu có cự phú gì, cũng xem như là hơi có của cải.”

Thái phu nhân nói hàm súc: “Chúng ta nhìn trúng người ta thật là tốt,

người ta cũng là nhìn trúng nhà của chúng ta tốt. Hai nhà kết thân, vốn

là nên như thế. Này cũng không phải là đại sự gì. Chủ yếu vẫn là nhìn

đứa nhỏ như thế nào. Chu tam phu nhân là một người ổn trọng, nàng nếu làm cọc làm mai này, ta xem, các ngươi không bằng hảo hảo hỏi thăm

một chút. Về phần Trác gia, lão Tứ ở trong quân nhiều năm, người đến cầu thân mười phần cũng là ôm ý tứ như vậy. So sánh xuống, nhà bọn họ cũng

có chút phức tạp. Chúng ta không bằng từ từ chọn.” Lại dặn dò Thập Nhất

Nương: “Trước đừng nhanh như vậy liền định ra. Nếu là ta đoán không sai, nếu đã có cử động đầu tiên này, qua ít ngày, còn có người tới cửa để

cầu hôn.”



Thập Nhất Nương gật đầu, cảm thấy vẫn còn quá phu nhân suy nghĩ kín

đáo: “Đến lúc đó còn muốn ngài cho chúng ta xem một chút mới được.”



Thái phu nhân nghe ha hả cười: “Trinh tỷ nhi là ta từ nhỏ nuôi lớn, ngươi không nói, ta cũng muốn nhìn.”



Thập Nhất Nương lúc này mới yên lòng lại.